Lực hút trí mạng ở tử ©υиɠ khiến Thẩm Ngôn luyến tiếc rút dươиɠ ѵậŧ ra, nhưng nhìn tiểu huyệt của Sơ Hạ đã sưng đỏ, cuối cùng anh cũng nhịn xuống du͙© vọиɠ của cơ thể mà rút ra.
Quả nhiên, sau khi cửa tử ©υиɠ bị thao mở, lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắt đầu chảy ra huyệt khẩu.
Thấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã chảy ra khá nhiều, Thẩm Ngôn liền ôm Sơ Hạ đến dưới vòi hoa sen để cùng tắm rửa sạch sẽ.
Tắm xong, Thẩm Ngôn ôm Sơ Hạ lên giường, sau đó anh vùi đầu vào vυ' cô hút hết sữa.
Thiếu niên lấy một lọ thuốc từ tủ đầu giường, anh vùi đầu giữa hai chân cô bôi thuốc cho tiểu huyệt bị thao đến không khép được miệng.
“Ưʍ...”
Sơ Hạ khép chân lại theo bản năng, không cho Thẩm Ngôn tiếp tục chạm vào.
Thẩm Ngôn vỗ nhẹ lên chân cô, “Em nhịn một chút, anh bôi thuốc cho em, ngày mai đi học phải ngồi cả ngày, không bôi thuốc em sẽ khó chịu.”
“Đều tại anh.” Tuy nói thế nhưng Sơ Hạ vẫn ngoan ngoãn mở chân ra để Thẩm Ngôn thuận tiện bôi thuốc hơn.
Nhìn tiểu huyệt trước mắt mình, nó có vẻ cũng cảm nhận được có người đang nhìn nó mà phun ra một đợt mật dịch.
Vẫn luôn như thế cũng không ổn, Thẩm Ngôn miệng đắng lưỡi khô nhìn hoa huyệt, cuối cùng anh cũng nhịn không được mà há miệng ngậm lấy nó như đang nhấm nháp mỹ vị nhân gian.
Sơ Hạ đột nhiên cảm giác môi âʍ ɦộ đều bị Thẩm Ngôn ngậm vào miệng, huyệt khẩu cũng truyền đến cảm giác bị mυ'ŧ vào.
“Anh... Không phải anh nói... Bôi thuốc sao?”
“Quá nhiều nước sẽ làm giảm dược hiệu của thuốc.”
Nói xong, Thẩm Ngôn lại tiếp tục vùi đầu ăn huyệt.
Một lát sau, anh mới cảm thấy mỹ mãn mà buông tha cho tiểu huyệt của Sơ Hạ rồi bôi thuốc.
Thẩm Ngôn nằm bên cạnh Sơ Hạ, anh vỗ nhẹ vào lưng cô, “Ngủ đi.”
Sơ Hạ mơ màng cảm giác Thẩm Ngôn lại ngậm núʍ ѵú của cô vào miệng, cô hơi đẩy anh một cái, lúc này đột nhiên cô nhớ ra một chuyện, thiếu nữ không tỉnh táo lắm nói, “Bài tập em còn chưa làm xong, ngày mai sẽ bị mắng.”
“Không có việc gì, anh giúp em làm.”
Nghe thấy câu trả lời này, Sơ Hạ mới yên tâm ngủ say.
Sáng hôm sau, Thẩm Ngôn là người tỉnh dậy trước.
Anh hút sữa cho Sơ Hạ rồi mới ôm thiếu nữ chưa tỉnh ngủ vào phòng tắm rửa mặt.
Mãi cho đến khi Thẩm Ngôn giúp Sơ Hạ mặc quần áo, cô mới tỉnh táo hoàn toàn.
Hai ngày cuối tuần này ngày nào cô cũng gần như trần như nhộng, hôm nay đột nhiên ăn mặc chỉnh tề lại khiến Sơ Hạ không quen lắm.
Thẩm Ngôn như biết cô đang nghĩ gì, anh vỗ nhẹ mông cô rồi cúi đầu nhìn cặρ √υ' bự trước ngực Sơ Hạ, “Cảm giác nó lớn hơn rồi.”
Quả thật Sơ Hạ cũng thấy vυ' mình đã to hơn một chút, nội y trước kia mặc vừa giờ lại có chút chật.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Thẩm Ngôn nắm tay cô cùng ngồi lên xe đến trường, “Xem ra đến lúc nên mua đồ mới rồi.”
Chương trình học buổi sáng khiến Sơ Hạ kiệt sức.
Sau khi tan học, cô đợi các bạn học đã ra khỏi lớp khá nhiều rồi mới đi về phía văn phòng Hội học sinh.
Trong văn phòng chỉ có một mình Thẩm Ngôn, Sơ Hạ khóa cửa rồi cởi cúc áo trước ngực, cô từ từ đi đến gần anh.
Đây là thói quen bấy lâu nay của hai người, Thẩm Ngôn sẽ ăn trưa trước cô, sau đó lúc cô ăn cơm thì anh sẽ giúp cô hút sữa ra.
Nhưng lần này Thẩm Ngôn lại chậm chạp không nhúc nhích.
Sơ Hạ nhét một miếng cơm vào miệng, cô cúi đầu nhìn núʍ ѵú đang chảy ra sữa, rồi lại quay qua nhìn Thẩm Ngôn, biểu tình hoài nghi.
Thẩm Ngôn vẫn không nhúc nhích, anh không biết lấy dụng cụ hút sữa từ đâu ra đặt lên vυ' của Sơ Hạ, sau đó kéo qυầи ɭóŧ của cô xuống, sau khi để dươиɠ ѵậŧ tùy tiện bôi chút mật dịch liền cắm vào hoa huyệt.
Đây là lần đầu tiên Sơ Hạ dùng dụng cụ hút sữa, cô cảm thấy có chút đau.
Đúng lúc cô đang định lấy nó ra thì tốc độ đưa đẩy của Thẩm Ngôn khiến cô mềm nhũn nằm trong ngực anh.
“A...”
Thẩm Ngôn chôn mặt ở cổ cô, anh thấp giọng nói, “Em nhỏ giọng chút, sẽ bị người khác nghe thấy.”
Sau khi hút sữa xong, Thẩm Ngôn liền đổ sữa vào bình của mình, anh ôm Sơ Hạ đổi vị trí, để cô dựa vào bàn dẩu mông lên, dươиɠ ѵậŧ cắm từ sau vào.
Sơ Hạ bị thao sướиɠ đến không phân biệt được đông tây nam bắc, cặρ √υ' bự trước ngực lắc lư qua lại phối hợp hoàn mỹ với sự va chạm dưới thân.
‘cốc cốc’
“Lão Ngôn, cậu có trong đó không?”