Tầm mắt của Sơ Hạ đã mơ hồ, khóe mắt cô không chịu khống chế chảy ra nước mắt sinh lý.
Vυ' và tiểu huyệt đều bị đùa bỡn, nhưng mông nhỏ lại không chịu khống chế mà đong đưa theo từng đợt qua lại của Thẩm Ngôn, đón ý hùa theo anh.
Sơ Hạ ôm đầu Thẩm Ngôn đang chôn trước ngực mình, cô càng ưỡn ngực để núʍ ѵú gần sát miệng anh hơn.
Sau mấy trăm cái thọc vào rút ra, Thẩm Ngôn mới run rẩy bắn tinh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm quá nhiều khiến bụng cô hơi phồng lên.
Anh duỗi tay xoa bụng cô, “Bảo bối, nơi này có bảo bối nhỏ của chúng ta.”
Sơ Hạ đã sớm cạn kiệt sức lực nằm trong lòng anh, cô đã không còn nghe rõ Thẩm Ngôn đang nói gì, chỉ biết mê mang gật đầu, nhìn theo tầm mắt anh thấy bụng nhỏ hơi phồng lên của mình, “Ừm, có bảo bối.”
Thẩm Ngôn nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường, hai người đã vào phòng được bốn tiếng.
Cao trào quá nhiều không tốt cho thân thể, đặc biệt là Sơ Hạ vẫn còn là lần đầu tiên.
Anh cố gắng kiềm chế xúc động muốn ra quân thêm lần nữa, thiếu niên để Sơ Hạ ngồi dựa trên ghế, còn mình thì đi chuẩn bị nước tắm cho cô.
Lúc anh xoay người đi ra, hình ảnh trước mắt kí©ɧ ŧɧí©ɧ dươиɠ ѵậŧ anh nhanh chóng ngẩng đầu, thậm chí nó còn run rẩy vài cái.
Sơ Hạ đang ngồi trên ghế hai chân mở rộng, tiểu huyệt bị thao thành một lỗ nhỏ không khép lại được, thậm chí còn có thể nhìn thấy thịt mềm bên trong, tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy từ bên trong ra dọc theo đùi cô chảy xuống sàn nhà.
Anh hít sâu một hơi, Thẩm Ngôn bước qua bế Sơ Hạ vào bồn tắm.
Vì Thẩm Ngôn bắn tinh vào quá nhiều, anh chỉ đành để cô ngồi lên đùi mình rồi duỗi tay cắm vào tiểu huyệt moi đào.
Tiểu huyệt của Sơ Hạ quả là cực phẩm, vừa rồi còn bị thao đến không khép được, hiện giờ lại điên cuồng hút ngón tay anh.
Sau khi ôm Sơ Hạ nằm lên giường, Thẩm Ngôn lại nhịn không được làm thêm lần nữa.
Sơ Hạ đã sớm ngủ từ lúc còn ở trong phòng tắm, đối với hành vi của Thẩm Ngôn, cô vẫn có chút ý thức biết anh đang
làm gì, nhưng vẫn không tỉnh lại.
Cô biết anh lại cắm dươиɠ ѵậŧ vào làm thêm lần nữa, thậm chí anh còn không ngừng xoa bóp âm đế của cô.
Sáng hôm sau, Sơ Hạ tỉnh lại liền phát hiện Thẩm Ngôn đang vùi đầu trước ngực cô hút sữa.
Có vẻ sữa đã chảy ra từ lâu, khiến cả nửa người trên của cô đều dính sữa.
Sơ Hạ vừa mới động một chút đã cảm thấy không thích hợp, tiểu huyệt vẫn truyền đến cảm giác căng trướng, có vẻ anh đã cắm dươиɠ ѵậŧ vào hoa huyệt của cô cả đêm.
Côn ŧᏂịŧ cũng cảm nhận được Sơ Hạ đã tỉnh, nó hơi run rẩy một chút rồi lại trướng lớn hơn.
“Ưm ~”
Thẩm Ngôn phun núʍ ѵú của cô ra, anh ngẩng đầu hỏi, “Tỉnh?”
Thiếu nữ còn chưa kịp trả lời, anh đã xoay người đè lên người cô, sau đó nâng chân cô lên bắt đầu mạnh mẽ thọc vào rút ra.
“Không muốn ~”
Sơ Hạ không biết Thẩm Ngôn đã bắn bao nhiêu, cô cảm thấy bụng mình trướng đến mức như đang mang thai.
Nam sinh mỗi sáng đều sẽ chào cờ, nhưng Sơ Hạ lại cảm thấy dươиɠ ѵậŧ của anh sáng nay còn trướng lớn hơn hôm qua.
“Ca ca... Sắp... Bị muộn rồi...”
Thẩm Ngôn như không nghe thấy lời cô nói, anh tiếp tục ra vào trong tiểu huyệt, chỉ là tốc độ ngày càng nhanh.
Cũng không biết lần làʍ t̠ìиɦ này kéo dài bao lâu, lúc Sơ Hạ sắp mất ý thúc, Thẩm Ngôn mới rên một tiếng rồi bắn tinh, anh ngã lên người cô thở dốc.
Thiếu niên hôn lên núʍ ѵú ở bên miệng mình, anh lau tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra ở huyệt khẩu bôi lên vυ' cô, “Thật muốn chết trên người em mà...”
Sơ Hạ nhìn đồng hồ treo tường, cô lập tức đẩy anh ra, sau đó đứng dậy muốn chạy vào nhà tắm.
Vừa mới đứng lên, cô đã cảm thấy chân mềm nhũn run rẩy, tϊиɧ ɖϊ©h͙ không có gì ngăn chặn chảy theo bắp đùi xuống sàn nhà, chỉ mới một lát mà đã tạo thành một vũng nước.
Thẩm Ngôn đứng dậy bước đến trước mặt cô, anh nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên sàn nhà, “Bảo bối, làm sao bây giờ, sàn nhà của anh bị em làm ướt hết rồi...”
“Em...” Sơ Hạ không đứng vững, cô mềm nhũn lảo đảo ngã, may là được Thẩm Ngôn nhanh tay ôm lấy.
Cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ đang chọc vào huyệt khẩu, Sơ Hạ đánh nhẹ lên ngực anh, “Đến trễ sẽ bị mắng.”