Hai gò má của Tiểu Linh đỏ bừng, nhiệt độ nóng bỏng cũng không thể giảm xuống.
Nguyên nhân là do cô bạn thân kiêm bạn ngồi cùng bàn Lâm Tiểu Viện đã giới thiệu cho cô một trang web đọc H văn.
Xế chiều tan học, Lâm Tiểu Viện thần bí kéo cô lại chia sẻ trang web này còn nháy mắt nói là đồ tốt bảo cô hãy về nhà đọc đi. Tiểu Linh sao không hiểu, bọn thiếu niên choai choai đang lớn luôn tò mò về chuyện này. Vì vậy sau khi nghe bạn tốt chia sẻ thì cô lập tức về nhà đọc.
Giữa tiếng cười đùa của tuổi trẻ, hai cô gái vẫy tay chào nhau trước cổng trường.
Buổi tối, sau khi ăn cơm xong, Tiểu Linh bèn chào cha mẹ một tiếng rồi trở về phòng để lướt trang web kia do bạn mình gửi đến, trong đó có đủ thể loại truyện nhưng tất cả đều là truyện 18+.
Tiểu Linh cảm thấy rất xấu h nhưng không thể ngừng xem, sau khi được tiếp xúc với nhiều thứ kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy thì cô phấn khích đến mức không thể ngủ được. Cả nơi tư mật cũng trở nên ngứa ngáy, Tiểu Linh không nhịn được dụi dụi vào trong chăn.
“Muộn rồi, ngày mai mình còn phải đi học, không thể đọc nữa, phải ngủ sớm thôi.” Nghĩ như vậy, cô bèn lặng lẽ rời giường rồi đi vào phòng tắm để đi vệ sinh trước khi đi ngủ. Bé ngoan Tiểu Linh chưa bao giờ ngủ muộn hơn 11 giờ mà hai mí cũng trĩu nặng rồi.
Tiểu Linh mở cửa phòng và đang mò mẫm trong phòng khách thì nghe thấy tiếng "bạch bạch" truyền đến từ phòng của cha mẹ.
Có thể một ngày trước cô còn không biết âm thanh đó là gì, nhưng sau khi đọc vô số truyện H văn tối nay thì cô biết rõ đây là âm thanh của việc làʍ t̠ìиɦ.
“Cha mẹ đang làʍ t̠ìиɦ, thật xấu hổ mà.” “Mà không biết làʍ t̠ìиɦ thật sự là như thế nào nhỉ?” Hai giọng nói dâng lên trong đầu, mà sự tò mò chiếm ưu thế, mặc dù trong phòng là cha mẹ ruột của cô, Tiểu Linh vẫn nhích đến gần cửa phòng dán lỗ tai lên.
Cô có thể nghe rõ hơn dán lại gần, trong phòng có tiếng ‘bạch bạch’ mạnh mẽ, xen lẫn với tiếng nước khiến tim người nghe đập nhanh hơn.
Quay đầu lại, nhìn thấy cạnh cửa có một khe hở nhỏ, trái tim cô đập thình thịch, bên tai ù đi, cô chậm rãi dời mắt nhìn. Ánh sáng trong phòng mờ ảo, từ góc độ này chỉ có thể nhìn thấy côn ŧᏂịŧ thô to màu đỏ tím nhanh chóng ra vào, lúc rút ra thì trên gậy thịt còn lấp lánh bọt trắng. Còn mẹ cô ậm ừ rêи ɾỉ ư ư a a, đôi chân trắng nõn vòng lấy eo của cha cô mà đong đưa lên xuống không ngừng, có vẻ như bà được làm rất sướиɠ.
Hóa ra làʍ t̠ìиɦ là như vậy.
“Chỉ là không biết cảm giác gậy thịt đâm vào thế nào nhỉ.” Tiểu Linh không nhịn được mà dùng sức xoa xoa huyệt nhỏ của mình. Không khỏi tưởng tượng sâu xa vì cô chưa từng thấy côn ŧᏂịŧ khác bao giờ, cho nên Tiểu Linh chỉ có thể tưởng tượng người chơi mình là cha.
Côn ŧᏂịŧ thô to chơi mẹ cô cũng như đang chơi cô, ông như thú dữ điên cuồng tấn công trong âʍ đa͙σ của mình.
Lẽ ra cô nên xấu hổ, nhưng không hiểu sao, tưởng tượng được làʍ t̠ìиɦ với cha mình lại khiến nước bên dưới của Tiểu Linh càng chảy nhiều hơn, chiếc qυầи ɭóŧ bao lấy huyệt nhỏ của cô cũng ướt sũng.
Không dám nhìn thêm nữa, Tiểu Linh lẳng lặng trở về phòng, dựa vào cánh cửa thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.
“Muốn làʍ t̠ìиɦ quá.” Mặc dù cô chưa bao giờ nếm thử mùi vị của tìиɧ ɖu͙©, nhưng nhìn thấy cảnh cha mẹ làʍ t̠ìиɦ và đọc quá nhiều truyện H văn cũng khiến khao khát được làʍ t̠ìиɦ khắc sâu trong lòng Tiểu Linh.
Điều mà Tiểu Linh không biết là sau khi cô rời đi, Tần Dần ở trong phòng trầm ngâm nhìn chằm chằm vào nơi bóng đen biến mất sau khe cửa.