Chương 1: Bị học sinh nhìn thấy
Trong phòng, Hứa Niệm đang cúi đầu hỗ trợ nam sinh làm bài tập, đây là gia đình trả tiền dạy thêm cao nhất mà cô làm gia sư, hai tiếng đươc chừng năm trăm, hai buổi cuối tuần, như vậy rất nhanh có thể gom đủ học phí cho mình.
Nhà cô rất nghèo, còn có một đứa em trai, cho nên học phí của mình chỉ có thể đi làm thêm kiếm ra, nhưng may mà con trai nhà này cũng coi như ngoan ngoãn nghe lời, dạy cho tới giờ vẫn không có vấn đề gì quá lớn.
"A!" Hứa Niệm bất chợt hô lên một tiếng, bản thân bất cẩn làm đổ cốc nước, lúc này quần áo của mình ướt cả.
Ánh mắt thiếu niên ở bên cạnh lóe lên, đứng dậy gọi chị giúp việc: "Cho chị mượn một bộ quần áo cho người giúp việc nhà mình đi, chị ơi trong có nhà vệ sinh đấy."
Hứa Niệm không quan tâm được gì khác, đành phải đỏ mặt cầm quần áo, nói lời cảm ơn xong thì đi thẳng vào phòng vệ sinh.
Mà Tô Kỳ vốn mang vẻ mặt đứng đắn lại biến thành biểu cảm đầy hứng thú, mở máy tính của mình ra, đập vào mắt là camera giám sát trong phòng vệ sinh.
Ở bên trong Hứa Niệm đã cởi hết áo cộc tay và quần của mình, cậu ta phát hiện thế mà Hứa Niệm không mặc qυầи ɭóŧ, càng làm cho cậu ta kinh ngạc hơn chính là tiểu huyệt của cô lại nhét một cái trứng rung.
"Đúng là lẳиɠ ɭơ!"
Sau khi thay quần áo xong, đang định ra ngoài, Tô Kỳ lại đẩy cửa phòng vệ sinh xông vào. Hứa Niệm lập tức đỏ bừng mặt che lấy ngực mình, ánh mắt đầy cảnh giác.
"Sao cậu là vào đây?"
Tô Kỳ kéo tay Hứa Niệm ra, kéo người vào trong ngực mình: "Tôi không vào thì sao biết chị Hứa Niệm lại da^ʍ thế? Đi dạy còn nhét trứng rung, còn không mặc cả qυầи ɭóŧ, chị Hứa Niệm không được thỏa mãn nên muốn dụ tôi à?"
Hứa Niệm không biết sao bí mật của mình lại bị thiếu niên này phát hiện, cô lắc đầu nguầy nguậy trong lòng cậu ta: "Tôi không có, không phải."
"Chị Hứa Niệm đã muốn vậy thì tôi đành phải thỏa mãn chị thôi, đúng lúc đã lâu rồi tôi chưa có làm."
Tô Kỳ thô lô kéo váy của cô lên, lộ ra âʍ ɦộ chắc mẩy, đẩy quần áo của cô lên trước ngực, hai chú thỏ trắng bự nảy ra ngoài, núʍ ѵú cũng dựng lên.
Cậu ta đặt tay lêи đỉиɦ núi, bên dưới cũng kéo ra đẩy vào sεメ toy trong tiểu huyệt của cô. Hứa Niệm không nhịn được phát ra tiếng rêи ɾỉ, tay nắm lấy tay của Tô Kỳ.
"Ưm a, đừng, xin cậu..."
Du͙© vọиɠ của Hứa Niệm rất mạnh, nhưng cô không muốn bị học sinh của mình cưỡиɠ ɠiαи.
Tô Kỳ nắm cằm cô, hôn lên miệng của cô, đầu lưỡi trắng trợn cướp đoạt hương thơm bên trong: "Chị da^ʍ thế, nhất định là rất muốn rồi!"
Cậu ta kéo tay cô ấn vào vòi voi của mình, lúc này đã vào tình trạng nửa tỉnh.
Hứa Niệm như bị dọa, lập tức rút tay về.
"Đừng mà, a, ưʍ..."
"Nghe âm thanh chị phát ra đi, lẳиɠ ɭơ thế còn bảo là đừng?"
Hứa Niệm bị bế lên đặt trên bồn rửa tay, hai chân bị Tô Kỳ mở ra, bày ra một tư thế xấu hổ trước mặt cậu ta.
Cô quay đầu đi, cắn môi không muốn nhìn cậu ta, nhưng Tô Kỳ lại cứ không cho cô được như ý, vươn tay bóp mặt cô phải đối diện với mặt mình.
Cởϊ qυầи, thứ đồ to dài xấu xí lộ ra, ở đỉnh còn rỉ ra ít chất lỏng óng ánh.
Cậu ta đỡ thứ to dài của mình, cọ vào tiểu huyệt của Hứa Niệm. Hứa Niệm không nhịn được kêu lên, nhưng cảm giác nhiều hơn là trống rỗng.
Trứng rung vừa bị Tô Kỳ lấy ra, lúc này tiểu huyệt không bị ngăn cản chảy đầy nước ra ngoài. Sau khi bị Tô Kỳ cọ càng thêm ngứa ngáy khó chịu, cô rất muốn bảo Tô Kỳ nhanh chóng đi vào chơi chết cô.
Nhưng cô lại ngượng với ý nghĩ đó của mình, cậu ta còn là học sinh của cô.
Tiếng thở dốc của Tô Kỳ vang lên tai, nhưng cậu ta lại chỉ cọ qua cọ lại ở ngoài cửa huyệt, bên dưới của Hứa Niệm phun ra càng nhiều nước hơn, âm đế đã sớm cương cứng, động tác của Tô Kỳ chỉ gãi không đúng chỗ ngứa, nhưng vẫn có thể làm cô rêи ɾỉ tại chỗ.
Cọ với biên độ nhỏ này làm cho Tô Kỳ cũng rất khó chịu, nhưng cậu ta càng muốn xem "cô giáo" đứng đắn trước mặt này rốt cuộc có thể da^ʍ tới mức nào.
Tô Kỳ dời dươиɠ ѵậŧ của mình đi, duỗi hai ngón tay vào. Mặc dù đã lầy lội không chịu nổi, nhưng vẫn chặt tới không thể nào tiến lên một bước, cậu ta đành phải đổi thành một ngón tay.
Mà hoa huyệt của Hứa Niệm đột nhiên bị xâm phạm, lập tức phát ra tiếng hô kinh ngạc, đưa tay nắm chặt tay Tô Kỳ, khẽ cầu xin: "Đừng mà Tô Kỳ."
"Không phải chị rất thích sao? Tiểu huyệt kẹp tôi rõ chặt, bên trong thật nhiều nước, chị cũng nếm thử đi."
Dứt lời, Tô Kỳ nhét ngón tay đầy nước da^ʍ vào trong miệng Tô Kỳ, làm cho cô phải ngửa đầu.
Hứa Niệm lại có phản ứng sinh lý, nước bọt chảy xuống, nhìn thấy cảnh tượng da^ʍ mỹ này, Tô Kỳ không nhịn được trực tiếp đẩy côn ŧᏂịŧ của mình vào trong hoa huyệt của Hứa Niệm.