Hướng Dẫn Mang Thai Trong Ngục Giam

Chương 1

Tân Liên Minh thành lập hơn một trăm năm, địa vị của người song tính vẫn nằm ở tầng lớp thấp nhất.

Ban đầu, bọn họ bị coi là dấu hiệu đáng quan ngại, người người né tránh. Sau đó lịch sử diễn biến trong nhiều năm, chiến tranh lửa đạn khiến dân số Liên Minh giảm mạnh, tỉ lệ sinh ở mức thấp đến mức đáng báo động.

Năm 3016, Liên Minh ban hành pháp quy mới, tập trung tất cả những người song tính, tức thân thể đồng thời có hai bộ phận đặc biệt trong đại bản doanh, sau đó dựa theo tuổi tác, xuất thân, ngoại hình và điều kiện thể chất tiến hành cưỡng chế phân phối.

Trong khoảng năm 2078 - 3005, các vị tướng lĩnh độc thân có biểu hiện xuất sắc trong chiến tranh được quyền ưu tiên nhận nô ɭệ song tính, số nô ɭệ còn lại sẽ được phân phối cấp phát dựa theo khu vực đối tượng thuộc quyền, chức quan, cống hiến.

Đương nhiên, sau khi nhận được nô ɭệ tìиɧ ɖu͙©, các binh sĩ nhất định phải trong thời gian quy định sinh ra sinh mệnh mới, phục vụ cho việc sớm ngày hoàn thành kế hoạch “tân sinh” cho Liên Minh; nếu không, hai bên sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc.

Ngày Đào Kiều vừa đón sinh nhật tám tuổi, cha cậu vì phải trả tiền nợ đánh bạc, đưa cậu tới trại tập trung người song tính, dù sao Liên Minh lúc này, nếu chủ động giao nộp người song tính sẽ nhận được khen thưởng phong phú.

Trong những ký ức tuổi thơ ít ỏi của Đào Kiều, là người mẹ mặc chiếc váy vải thô thô ráp ôm cậu vào trong lòng nhẹ giọng an ủi, ngày đó mẹ nói gì, cậu cũng không nhớ rõ, nhưng cậu mãi mãi sẽ không bao giờ quên đôi mắt sưng lên vì khóc giống như hạt đào của mẹ cùng bàn tay to thô ráp. Trên người cha bốc lên mùi rượu khó ngửi, dã man đạp mẹ một cái, sau đó không quan tâm tiếng gào của mẹ, cướp lấy cậu giao tới tay binh sĩ.

Vóc dáng cậu trong đám người cùng tuổi đã tính là cao, nhưng đứng trước binh sĩ cao lớn căn bản không đáng chú ý, chỉ tới bên hông đối phương, chạy trốn quả thực là mơ mộng hão huyền. Lúc cậu bị dẫn vào cửa trại tập trung, sau đầu còn có súng ống lạnh băng dí vào, khi đó Đào Kiều không hề sợ hãi họng súng đen ngòm, ngược lại có chút tò mò uy lực khi ngón tay ấn vào cò súng.

Chẳng qua, tối ngày thứ hai tiến vào trại tập trung, cậu rất nhanh đã ý thức được, dù chỉ là một khẩu súng lục Anh màu đen cũng có thể tùy ý gϊếŧ chết một người trong mấy giây. Cậu nhìn máu tươi trong nháy mắt bắn ra từ cơ thể nam sinh cùng tiến vào với mình, mùi rỉ sắt đáng sợ giống như nanh vuốt ác ma liều mạng móc vào mắt cậu, xâm nhập vào cổ họng, khiến cậu nôn mửa cả buổi chiều.

Nam sinh đồng hành với cậu không cam lòng cả đời sống trong một nơi tăm tối như này, ý đồ chạy trốn, nhưng lúc chân phải vừa bước qua bậc thang bên cửa đã bị chuẩn xác bắn chết.

Từ đó về sau, Đào Kiều bắt đầu chấp nhận số phận, an phận trong trại tập trung, nhưng bởi vì cậu lớn lên quá mức xinh đẹp nên bị trưởng quan dạy học nhìn trúng.

Ngày sinh nhật mười tám tuổi, Đào Kiều lập tức bị đưa tới nhà trưởng quan, nhưng cũng ngay đêm hôm đó lại bị khẩn cấp đưa vào ngục giam phân khu phụ thuộc thứ hai của Liên Minh.

Vóc dáng vị trưởng quan có quyền sở hữu cậu cao to cường tráng, nhưng trên giường lại có biểu hiện hoàn toàn tương phản với bề ngoài, Đào Kiều chỉ nhìn bộ vị nhỏ mềm oặt kia thêm một chút, đối phương đã thẹn quá hóa giận.

Nếu kế hoạch sinh sản không hoàn thành trong thời gian Liên Minh quy định, bọn họ đều phải chết!

"Bởi vậy, trong một năm này, tại ngục giam phân khu phụ thuộc thứ hai, cậu cần phải mang thai." Trưởng quan vừa mặc quần áo, vừa ra lệnh cho Đào Kiều.

"Đàn ông ở nơi đó có rất nhiều, cậu sẽ sướиɠ chết đấy, đồ dâʍ đãиɠ." Nói xong mấy chữ cuối cùng, ngữ khí của ông ta trở nên hung tợn, xen lẫn oán hận không cam lòng, nhưng rất nhanh đã vội vã đi gặp bác sĩ gia đình.

Nội tâm Đào Kiều vẫn luôn không có chút dao động, cho dù là ở đâu, biệt thự trang hoàng xa hoa hay ngục giam đàn ông đông đảo, nhiệm vụ của cậu chỉ là sinh sản cho Liên Minh, triệt để làm một cỗ máy sinh sản.

Chẳng qua, theo tuổi tác dần tăng lên, cơ thể song tính quả thật rất dâʍ đãиɠ, không thể không thừa nhận, lúc cậu vừa nhìn thấy đàn ông vóc dáng cường tráng, phía dưới đã không khống chế được chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠.

Đáng tiếc, đối phương là kẻ không dùng được.