Hậu cung, Từ hoàng hậu khó có khi cảm thấy thân thể khá hơn một chút. Thái tử phi Trương thị ở bên cạnh hầu hạ.
Nghe thấy màn trời nhắc đến nhi tử của mình, ánh mắt của hai người đều tập trung lại.
Khi nghe thấy Thái tử chỉ làm hoàng đế được mười tháng, Chu Chiêm Cơ ba mươi sáu tuổi đã băng hà, sắc mặt của hai người đều trắng bệch. Đặc biệt là Trương thị, Chu Chiêm Cơ là nhi tử duy nhất của nàng. Nghe thấy nhi tử mình tuổi trẻ chết sớm, Trương thị chỉ cảm thấy không đứng vững nữa.
"Mẫu hậu, nhi thần thất lễ."
Sao Từ hoàng hậu có thể trách tội nàng chứ, Chu Chiêm Cơ cũng là tôn tử của bà.
"Bản cung sao có thể trách tội con chứ, người đâu, ban cho Thái tử phi ngồi xuống."
"Tạ ơn mẫu hậu."
"Đừng sợ, chúng ta hỏi vị cô nương thời hậu thế kia xem sao, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra." Từ hoàng hậu vỗ vỗ mu bàn tay nhi tức, an ủi đối phương cũng như là tự an ủi chính mình.
Sau đó, Từ hoàng hậu lại bảo ma ma bên cạnh đi lấy chút bạc.
"Người bình luận trên màn trời thật sự là quá nhiều, chúng ta cũng nạp chút tiền, khen thưởng một chút, đến lúc đó cũng có thể khiến cô nương kia dễ dàng nhìn thấy hơn."
"Tạ ơn mẫu hậu."
Tinh Mộ xách hành lý tìm được chỗ ngồi, một toa tàu chỉ có năm chỗ, Tinh Mộ liếc mắt nhìn, tính cả cô cũng chỉ có ba người.
【 Lên tàu rồi, hành lý thật sự rất nặng. Chỗ của chúng ta là khoang thương vụ, là chỗ tốt nhất rồi. Phù, thư giãn một chút.】
【 Tàu chạy rồi, mọi người nhìn xem, trên đó hiển thị tốc độ, bây giờ tàu cao tốc chạy bao nhiêu km/h đều sẽ hiển thị theo thời gian thực. Nhìn phong cảnh bên ngoài, đại khái có thể cảm nhận được tốc độ nhanh cỡ nào. Nhưng cảm giác trên tàu vẫn rất êm ái.】
Vừa nói, Tinh Mộ vừa dựng một đồng xu một tệ lên mép cửa sổ, phong cảnh bên ngoài cửa sổ thay đổi với tốc độ chóng mặt, nhưng đồng xu lại không hề đổ xuống.
【 Kỹ thuật như vậy trên toàn thế giới cũng thuộc top đầu, quốc gia có thể xây dựng công trình như vậy cũng chỉ có vài nước, tuyệt đối có thể coi là số một số hai.】
Giọng điệu của Tinh Mộ đầy tự hào và kiêu hãnh.
[Fans Từ Diệu Vân khen thưởng cho chủ kênh một ‘Thiên Không Chi Thành’.]
[Fans Từ Diệu Vân khen thưởng cho chủ kênh một ‘Thiên Không Chi Thành’.]
...
[Fans Trương Tâm Nhã khen thưởng cho chủ kênh một ‘Thiên Không Chi Thành’.]
[Fans Trương Tâm Nhã khen thưởng cho chủ kênh một ‘Thiên Không Chi Thành’.]
...
[Từ Diệu Vân: Xin hỏi cô nương, vị hoàng đế Minh Nhân Tông mà cô vừa nhắc đến có phải là Chu Cao Sí?]
Tinh Mộ khẽ giật mình, cái tên Từ Diệu Vân này nghe quen thuộc quá.
[Ngài là Từ Hoàng hậu, vợ của Minh Thành Tổ Chu Đệ?]
[Từ Diệu Vân: Chính là thϊếp thân.]
Tinh Mộ lập tức tỉnh táo hẳn, nhưng dù sao đây cũng là nơi công cộng, nói chuyện thật sự không tiện.
[Rất vui được biết ngài, hiếm khi thấy được bình luận của nữ tử. Hoàng hậu điện hạ, lúc này ta cũng không tiện nói chuyện, đợi ta về nhà rồi chúng ta nói chuyện tiếp, lịch sử nhà Minh ta cũng cần phải xem lại.]
Từ Hoàng hậu đương nhiên đồng ý.
Tinh Mộ cũng tắt livestream, toàn bộ khoang xe đã hoàn toàn yên tĩnh trở lại, nếu cô còn tiếp tục nói chuyện, có thể sẽ làm phiền đến người khác, hơn nữa nghe được những lời cô nói có thể họ sẽ coi cô là người thần kinh.
Tắt livestream xong, Tinh Mộ định nghỉ ngơi một chút, còn năm tiếng nữa mới đến nơi, xem điện thoại cũng mệt rồi.
Đợi đến khi Tinh Mộ tỉnh lại lần nữa, đã là 11 giờ trưa, trong hai suất cơm bò sốt tiêu đen và cơm gà xào ớt, Tinh Mộ chọn suất cơm gà xào ớt. Hương vị thật sự rất bình thường, ăn được vài miếng thì Tinh Mộ không thể nào ăn nổi nữa.
May mà cô có mang theo một hộp trái cây, ăn xong cũng không còn thấy đói nữa.
Ba giờ chiều, đến nơi, Tinh Mộ trực tiếp gọi xe ôm.
"Cuối cùng cũng về đến nhà." Kéo rèm cửa sổ, mở cửa sổ, dọn dẹp vệ sinh, cho ga trải giường và vỏ gối vào máy giặt, thay bộ mới.
*
Chu Đệ nhìn đại nhi tử, sắc mặt có chút khó coi, một mặt là vì đại nhi tử chỉ làm hoàng đế được mười tháng, điều đó có nghĩa là Đại Minh sẽ phải thay hai đời hoàng đế trong một năm, điều này cực kỳ bất lợi cho sự ổn định của triều đình. Tuy rằng tôn tử nhìn có vẻ là một vị hoàng đế tốt, nhưng nó chỉ sống được đến năm ba mươi sáu tuổi. Sau khi tôn tử qua đời, người ở lại sẽ là một đứa trẻ chưa đầy mười tuổi. Chúa non nước loạn, điều này đối với Đại Minh mà nói không phải là chuyện tốt.
"Phụ hoàng." Chu Cao Sí có chút ngượng ngùng. Sức khỏe của hắn ta vốn không tốt, phụ hoàng cũng không thích hắn ta, lúc này tình thế đối với hắn ta rất bất lợi.
"Thái tử, con nên nghỉ ngơi cho khỏe, sau này hoàng tôn cứ để trẫm chăm sóc." Chu Đệ cảm thấy mình cần phải dạy dỗ tôn tử thật tốt, để nó có một thể chất khỏe mạnh, nhất định không thể giống như phụ thân của nó.
Còn Hán vương Chu Cao Húc đứng bên cạnh thì trong lòng dậy sóng, đại ca vậy mà chỉ sống lâu hơn phụ hoàng có mười tháng. Nếu như phụ hoàng có thể sống thêm mười tháng nữa, vậy thì phụ hoàng sẽ chọn hắn ta – người nhi tử thứ hai này, hay là chọn hoàng tôn Chu Chiêm Cơ.