Quý Cô Lừa Đảo

Chương 2: Xịt nước hoa giúp

8 giờ tối, ở tòa Las Ven cao nhất Hoa thành, trên tầng cao nhất, sẽ bắt đầu diễn ra một buổi đấu giá vô cùng đồ sộ.

Một quý cô xinh đẹp với chiếc váy đen ôm trọn body, mái tóc xoay dài ngang lưng quyến rũ bước vào. Đây là một buổi đấu giá kín, tất cả mọi người đều phải đeo mặt nạ.

Mặc nhiên, cho dù chỉ để lộ đôi môi đỏ mọng và cặp mắt sắc sảo thì cũng đủ khiến Nhạc Nhiên Kỳ mê hoặc người khác.

Nhạc Nhiên Kỳ thong dong bước lại quầy phục vụ, tùy ý chọn một loại rượu vừa phải, nhấm nháp hương vị dần tan trong cổ họng. Cô đảo mắt quan sát quan khách một vòng, tự tán dương bản thân mình. Một người thấp hèn như cô mà cũng có thể lừa được tấm vé vào tham dự buổi đấu giá thượng lưu này, đúng là quá sức tưởng tượng của người khác mà.

Tuy có chút kiêu ngạo, nhưng bản thân Nhạc Nhiên Kỳ cô có thể tự tin nói rằng, chỉ cần cô ra tay lừa đảo, chỉ có thành không, không biết thất bại. Nếu có, cô sẽ lừa khách hàng của mình rằng phi vụ đã thành công.

Chịu, ai bảo thuê kẻ lừa đảo làm gì? - Nhạc Nhiên Kỳ nhún vai.

Hôm nay, cô có hai phi vụ khá ngon lành. Một là làm việc chính, lừa lấy viên thạch anh hồng trị giá hai tỷ, việc này cũng có thể xem là trộm cắp cũng được. Hai là việc phát sinh, dựa vào nhan sắc này để dụ dỗ một cậu ấm nào đó đấu giá tặng cô thứ gì đáng tiền một chút.

Dẫu sao cũng mất biết bao nhiêu công sức mới có thể đặt chân đến buổi đấu giá này, Nhạc Nhiên Kỳ thật sự không muốn phí sức chỉ với hai mươi triệu tiền công.

Nhạc Nhiên Kỳ nhấp môi ly rượu trong tay thêm lần nữa, trong mắt lập tức đã phản chiếu hình ảnh người đàn ông lịch lãm đeo mặt nạ đen ngồi cách đó không xa.

Một người đàn ông tuy đã giấu đi nửa gương mặt, nhưng khí chất và phong thái lịch lãm vẫn gây sự xúc tác thị giác sâu đậm. Anh ta mặc một chiếc áo sơ mi màu nho, hai cúc áo đầu nới lỏng trông vô cùng buông thả. Đôi chân dài bắt chéo, nửa người trước ngã hoàn toàn vào ghế sofa, một tay cầm rượu, một tay đặt ngang lên thành ghế.

Nhạc Nhiên Kỳ khẽ nhếch đôi môi đỏ mọng, đừng nói là phong thái ngút trời kia, bây giờ chỉ cần là người đeo chiếc đồng hồ chỉ có hai phiên bản trên thế giới đó, cũng đủ khiến cô đánh dấu anh ta làm một con mồi béo bở.

Nhạc Nhiên Kỳ đặt ly rượu xuống bàn, bước chân quyền lực đong đưa cơ thể quyến rũ đến gần người đàn ông sắp rơi vào trò lừa của quý cô.

“Anh đẹp trai, đã có người dự tiệc cùng chưa?”

Người đàn ông đưa mắt nhìn cô, đôi mắt phảng phất ý cười: “Không biết điều gì đã khiến quý cô quan tâm vậy?”

Nhạc Nhiên Kỳ bạo gan chống một gối lên ghế sofa, cả người đổ dồn về phía người đàn ông trước mặt, một tay đặt phía sau ghế, tay kia khẽ nâng cằm đối phương.

Nếu không nói trước, thật sự không thể tin rằng quý cô phóng khoáng bây giờ lại chính là Nhạc Nhiên Kỳ né đàn ông như né tà lúc ở công ty.

Nhạc Nhiên Kỳ kê mặt sát lại gần đối phương, đôi môi chỉ khiến người khác muốn nổi lên cơn chiếm hữu:

“Anh không có quý cô bên cạnh, trùng hợp tôi cũng thiếu một quý ông cạnh bên. Anh thấy thế nào?”

“A!”

Nhạc Nhiên Kỳ bất ngờ kêu lên một tiếng, trong phút chốc đã bị người đàn ông kia ôm chặt lấy chiếc eo nhỏ bé quật sang một bên, buộc cô ngồi gọn bên cạnh, bị cánh tay to lớn của anh ta quàng lấy.

Nhạc Nhiên Kỳ còn chưa kịp phản ứng, đối phương đã trở thế thượng phong, hài lòng nâng cằm cô lên.

“Cô gái nhỏ, định làʍ t̠ìиɦ một đêm của tôi à?”

Giọng nói trầm ấm của đối phương, suýt chút nữa đã khiến bao nhiêu kinh nghiệm lừa tình của Nhạc Nhiên Kỳ bay theo cơn gió. Cô nuốt nước bọt, thuận nước đẩy thuyền, quàng hai tay quanh cổ người đàn ông kia, buông lời đường mật:

“Tình một đêm sao? Phải xem bản lĩnh của anh ở buổi đấu giá này đến đâu, tôi mới có thể quyết định được.”

Người đàn ông nhếch mép hài lòng, một tay vuốt mái tóc mềm mại của Nhạc Nhiên Kỳ, biếи ŧɦái đưa lên mũi ngửi.

“Mùi hương kết hợp của hoa hồng, hoa nhài và vani Tahitian. Cô dùng Clive Christian* lên tóc sao?”

*Clive Christian: thuộc top 7 loại nước hoa đắt nhất thế giới.

Nhạc Nhiên Kỳ đánh giá cao bản lĩnh của người đàn ông này. Dựa vào mùi hương có thể đoán được loại nước hoa cao cấp, xem ra thế lực của anh ta cũng không hề tầm thường. Cô vừa mắt với con mồi trước mặt, tiếp tục tấn công:

“Tôi vốn chỉ định dùng một ít ở lưng, nhưng vì không có người giúp nên mới vô tình dây vào tóc. Nếu có ai đó giúp… thì tốt rồi!”

Nhạc Nhiên Kỳ vừa nói, vừa rà ngón trỏ dọc một đường từ yết hầu xuống lòng ngực rắn chắc của đối phương. Trong tất cả các loại lừa đảo, chắc chắn kĩ năng lừa tình của cô đã vượt qua tất cả.

Người đàn ông đăm chiêu nhìn cô, lại vờ bắt lấy đôi tay trắng nõn nà, đặt lên đó một nụ hôn ấm nóng.

“Vậy tôi đành phải thể hiện bản lĩnh của mình, để được giúp cô xịt nước hoa rồi?”