Hội Chứng Tình Yêu Quyển 1

Chương 63

Có tiếng gõ vào cửa sổ xe. Day quay sang nhìn và cau mày. Rồi anh mở cửa sổ.

"Cái gì?" Day khô khan hỏi. Khóe miệng người kia khẽ nhếch lên một nụ cười kèm theo cái nhún vai trêu chọc.

"Oa.. tao chỉ đến chào hỏi thôi, tao đã thấy xe của mày đỗ ở đây rồi." Peter nói. Day nhìn qua anh ta.

"Còn mày, đang làm gì ở đây?" Day hỏi. Pete đứng thẳng dậy và đút tay vào túi quần.

"Tao tới đây để xem một chuyện thú vị!" Pete đáp lại với vẻ mặt ngổ ngáo. Day nhíu mày trước khi mở cửa xe và đứng trước mặt Pete.

"Có phải mày làm phải không? Chính mày là người đã mang những bức ảnh đó cho bố mẹ của It?" Day hỏi với giọng nghiêm nghị.

"Có gì mà mày kỳ quái thế? Ngay từ đầu mày không muốn nói cho bố mẹ hắn... Cho nên tao đã giúp!" Pete nói. Day khẽ mỉm cười.

"Huh.. vậy là tao phải cảm ơn mày đúng không.. Ý tao là, thật tốt khi mày nói với họ biết chính xác ai sẽ là chồng của con trai họ. Trong khi đó mày chỉ có thể là "bạn của con trai họ"". Day nói, điều này khiến Pete cảm thấy rất tức giận.

"Mày nghĩ rằng họ sẽ chấp nhận mày ư?" Pete nghiêm nghị hỏi.

"Nếu là mày, chắc chắn họ sẽ không đồng ý!" Day nói nhanh, nắm chặt tay.

"Tao hỏi mày nhé, anh bạn. Mày có thực sự thích It đến mức muốn cướp cậu ấy khỏi tay tao không? Mặc dù tao nghĩ mày không đủ khôn ngoan để làm điều đó." Day nói một cách bình tĩnh và mỉa mai.

"Tại sao mày làm điều này?" Pete hét lớn với Day. Nhưng Day không có vẻ ngạc nhiên.

"Tại sao không? Tao chỉ muốn nói với mày là hãy dừngmấy việc ngu ngốc này lại." Day vừa nói vừa phun khói thuốc vào mặt Pete.

"Chết tiệt, tao sẽ làm tất cả mọi thứ, mày đừng mong sẽ được ở bên It." Pete nóimột cách mỉa mai.

"Xin lỗi, nhưng bây giờ tao đã có cậu ấy rồi." Day trả lời, bình tĩnh hơn bao giờ hết. Điều này làm Pete tức giận hơn.

"Tại sao mày lại làm phiền tao?" Pete kéo cổ Day về phía mình. Pete muốn nhìn thấy Day tự biến mình thành kẻ ngốc, nhưng cuối cùng chính anh ta lại trở thành trò hề.

"Câm miệng!" Day dùng tay quàng lên cổ Pete một cái thật mạnh nhưng mặt vẫn vô cảm.

"Tao không có thời gian để tranh cãi với một đứa trẻ như mày. Tao có rất nhiều việc khác phải làm." Day vừa nói vừa làm động tác mở cửa xe và ngồi xuống.

"Day!" Một giọng nói hét lên từ phía sau trước khi một nắm đấm mạnh mẽ giơ lên giáng vào mặt Day, nhưng Day đã tránh được cú đấm của Pete.

"Mẹ, con muốn đi gặp Day!" It nói với mẹ của mình.

"It, Hãy đợi cho đến khi ba nói chuyện xong với cậu ấy." It nhìn mẹ với đôi mắt run rẩy.

"Mẹ, mẹ có thất vọng về con không?" It nhẹ nhàng hỏi. Cậu đang ngồi ở chân giường với vẻ mặt nghiêm túc.

"Thất vọng? Tại sao?" Mẹ của It khẽ hỏi. It rất tò mò.

"À... về chuyện của con và Day.. cái... con.. uh.." It không biết phải nói gì. Dù biết rằng mẹ cậu đã biết chuyện của mình và Day nhưng It vẫn không biết phải nói chuyện với mẹ như thế nào.

"Về chuyện của IT và Day là người yêu?" Mẹ It hỏi trước. It mím môi rồi khẽ gật đầu.

"Mẹ thất vọng!" Mẹ cậu nói.

Đôi mắt của It ngay lập tức nóng lên. Mặc dù trong quá khứ It đã từng hẹn hò, chơi bời và ngủ với cả phụ nữ và đàn ông, nhưng It chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ hẹn hò nghiêm túc với bất kỳ ai. It vẫn nghĩ rằng khi mình chính thức hẹn hò, cậu sẽ giới thiệu người đó với gia đình mình. Và ngày đó cuối cùng cũng đến, và quan trọng hơn, thay vì có vợ, cậu lại trở thành vợ người khác.

"Mẹ!" It nói với giọng run run

"à, mẹ đã nuôi dạy It học hành, làm việc, cưới vợ và sinh con." Mẹ It nói. It chưa bao giờ cảm thấy yếu đuối như bây giờ. It cũng chưa bao giờ nghĩ mình sẽ phải đối mặt với loại vấn đề này.

"Nhưng vì con trai mẹ đã quyết định như vậy, mẹ phải chấp nhận nó, phải không?" Mẹ cậu nói. It sững người và ngay lập tức quay lại nhìn bà.

"Ý mẹ là gì ạ?"

"Ban đầu mẹ cũng sửng sốt khi nhìn vào những bức ảnh đó và không ngờ rằng đứa con duy nhất của mình lại như vậy. Nhưng khi mẹ ngồi xuống và nghĩ, mẹ cần phải thấu hiểu chó It. It là chủ nhân của trái tim nên It có quyền làm bất kỳ điều gì với nó. Ngày hồm nay, mọi thứ đều phát triển đến như vậy, nhưng chỉ là mẹ chưa quen với điều đó!" Mẹ của It nói. It nhìn mẹ mình sửng sốt.

"Mẹ có ý gì? Mẹ có thể chấp nhận những thứ này sao?" It hỏi mẹ với trái tim run rẩy.

"Được rồi. Ngoài ra, mẹ cũng đã nhìn vào biểu hiện của Day. Mẹ cảm thấy rằng Day có thể chăm sóc tốt cho con trai của mẹ, và con cũng sẽ chăm sóc cho cậu ấy, phải không?" Mẹ hỏi. It cảm thấy nhẹ nhõm đi đôi chút.

"À... vâng. Nếu mẹ không phiền, anh ấy chỉ hơi dữ dằn một chút." It khẽ nói với mẹ. Mẹ cậu khẽ mỉm cười trước khi buông một tiếng thở dài khe khẽ. It bối rối nhìn mẹ của mình.

"Mẹ có thể chịu được, nhưng bố của con rất kỳ vọng vào con. Con nên biết rằng bố con không can thiệp vào cuộc sống của con vì con là một thiếu niên, nhưng như vậy đủ rồi. Con nên hiểu cho bố mình." Bà ấy nói. Mặt It lập tức tối sầm lại khi nghĩ đến ba mình.

"Mẹ, bố sẽ làm gì với Day?"

"Không có chuyện gì đâu, It đã thấy bố gây khó dễ người nào sao?" Mẹ It nói đùa cố không để con trai phải suy nghĩ nhiều.

"Không... Day là một người hung dữ... Hai người họ định đánh nhau à? Anh ấy rất chân thật, con sợ sẽ Day sẽ nói những điều làm bố buồn lòng. Sau đó mọi chuyện sẽ càng tồi tệ hơn." It đã thành thật nói ra điều đang làm phiền anh ấy.

"Nếu Day thực sự nghiêm túc với It, mẹ không nghĩ cậu ấy sẽ làm bất cứ điều gì để làm bố con buồn đâu It!" Mẹ It nói, động viên con trai mình

"Đừng lo lắng, mẹ cũng sẽ cố gắng nói chuyện với bố." Mẹ cậu nói trước khi có thể nghe thấy tiếng ồn từ tầng dưới. It ngay lập tức chạy ra khỏi phòng, lo lắng vì sợ rằng Day và bố cậu đang đánh nhau.

"Chuyện gì đã xảy ra thế?" It đi xuống cầu thang, không tìm thấy bố mình. Chỉ có một người giúp việc đứng.

“Vừa rồi, một cậu bé trong cửa hàng chạy về báo với ông chủ. Bạn của cậu It đang đánh nhau trước cửa nhà”. It ngay lập tức chạy ra cửa trước và thấy bố cậu đang bảo nhân viên cửa hàng đến để tách Day và Pete ra. It chạy đến chỗ Day.

"Có chuyện gì với mày vậy Day? Chuyện gì đang xảy ra vậy?" It kích động hỏi. Miệng của Day bị bầm tím và quần áo của anh ấy có hơi bẩn. Khi cậu quay lại nhìn Pete, tình trạng của cậu ta cũng vậy, nhưng trông có vẻ tệ hơn Day một chút.

"Vậy hai đứa sẽ không nói cho ta biết chuyện gì đang xảy ra sao?" Bố của It hỏi bằng một giọng tĩnh lặng. Trong khi nhìn Day và Pete.

"Không... không có gì ạ. Chỉ là giữa chúng cháu có mâu thuẫn thôi!" Pete nói trước khi nhổ máu xuống đất. It quay sang nhìn Pete không tán thành. Bố của It quay sang nhìn Day.

"Giống như cậu ta đã nói ạ!" Day nói, nhưng đôi mắt anh khóa chặt vào Pete.

"Đi thôi, đừng đánh nhau nữa, không thể nói chuyện với nhau được sao? Pete, đi về nhà chữa trị vết thương đi, về phần cậu có thể trở về rồi!" Bố của It nói vì ông ấy không biết sự thật. Pete mỉm cười với Day. It chuyển sang nhìn vào vết rách ở khóe miệng của Day.

"Day.. chúng ta hãy quay lại căn hộ để điều trị vết thương của mày." It nói

"It, không được đi đâu cả!! Về nhà ngay!" Bố của cậu nói với giọng nghiêm khắc. It quay sang nhìn ông.

"Nhưng con phải giúp Day chữa trị vết thương." It bày tỏ sự quan tâm của mình đối với Day. Điều này khiến Pete rất không hài lòng.

"Bị thương, chỉ có vậy thôi! Để Day về tự xử đi. Từ nay về sau đừng ngủ lại chỗ khác. Chúng ta còn rất nhiều chuyện phải nói với nhau." Ba cậu trầm giọng nói.

"KHÔNG! It sẽ đi với Day." It lớn tiếng cãi lại. Ba It nhìn lại It với ánh mắt nghiêm khắc.

"It dám cùng ta tranh luận hả?" Bố It hét lên.

"Bình tĩnh đi chú!" Pete giả vờ trấn tĩnh bố của It. It định mở miệng, nhưng bàn tay mạnh mẽ của Day đã chạm vào vòng eo thon gọn của cậu trước. It lại quay sang nhìn Day.

"Về nhà trước đi!" Day bình tĩnh nói. Mắt anh lướt qua khuôn mặt It.

"Tại sao?" It hỏi với giọng run run.

"Tin tưởng tao!" Day nói ngắn gọn. It nhìn Day với đôi mắt run rẩy. Cậu không biết Day đang nghĩ gì.

"It, vào nhà đi!" Bố cậu đưa tay ra và kéo cánh tay của con trai mình. Day gật đầu với It trước khi giơ tay vái chào bố mẹ It một lần nữa và lên xe của anh ấy. Day chuyển sang nhìn Peter.

"It, vào nhà đi!" Mẹ cậu vào giúp. It bước vào nhà, trông ngái ngủ, Pete theo sau. Bước vào nhà, It lập tức xin lỗi và lên phòng, thậm chí còn không buồn để ý đến Pete. Vừa bước vào phòng thì có tin nhắn đến điện thoại. Cậu vội cầm điện thoại và đọc.

>> tối nay hãy và ứng sụng trò chuyện > Tao sẽ đợi>Mở ứng dụng trò chuyện ngay bây giờ