Một Đêm Hai Trăm, Bao Cô Cả Đời

Chương 16

‘Đừng như vậy…ahh…’ Mặc Cửu vốn muốn từ chối, nhưng đôi môi hơi lạnh của Cung Hạo đã áp xuống cố, sau tai.Ngực của anh ép sát lấy lưng cô, lên xuống có lực, Mặc Cửu thậm chí có thể nghe thấy tiếng tim đập càng lúc càng mạnh, nai nhỏ chạy loạn cũng chỉ đến thế thôi, đặc biệt là trong lúc hôn đến mê mang quay đầu lại đối diện với đôi mắt đen láy lạnh nhạt, ánh mắt nghiêm túc sắc bén lúc bình thường giờ chỉ toàn bóng hình cô, giọt nước trên tóc trượt xuống mặt, trông anh giờ đây thật dịu dàng

‘Được thôi.’ Bộ dạng này hoàn toàn không chịu nổi từ chối.

Đôi tay Cung Hạo lúc này mới phủ lên bộ ngực của Mặc Cửu, ngón tay thon dài lần lượt cởi từng cúc áo đồng phục, cởi cà vạt ra, Mặc Cửu không khỏi đem l*иg ngực áp sát vào lòng bàn tay ấm áp của anh. Trong phòng tắm chật hẹp đơn sơ, nước không tính là nóng từ trên đầu chảy xuống, Mặc Cửu theo bản năng co rúc vào trong ngực Cung Hạo, nghe được anh nhẹ giọng cười.

‘Thích anh sao?’

‘Bởi vì anh Hạo rất ấm áp thôi.’ Mặc Cửu từ khóe mắt liếc nhìn xuống người em phía dưới trong bụi rậm đang nóng như thiêu đốt, qυყ đầυ đỏ ửng phô diễn sức mạnh, khiến má cô đỏ bừng.

‘Sờ sờ nó?’ Cung Hạo nhìn chằm chằm vào chóp tai hồng hồng của Mặc Cửu, kéo bàn tay bé nhỏ của cô ấn lên trên ©ôи ŧɧịt̠ của anh: ‘Nó nói, nó muốn ȶᏂασ vào l*и em đến chảy máu.’

‘Anh Hạo!” Rút tay cực nhanh lại, Mặc Cửu cực kỳ thẹn thùng, vội vàng thoa sữa tắm, còn ở cạnh Cung Hạo thêm vài phút chắc cô có thể sẽ ngất đi vì thân nhiệt quá cao!

‘Mùi sữa bò đó, thơm lắm.’ Lướt nhìn bảng thành phần, Cung Hạo ấn vào lòng bàn tay một lượng sữa tắm trắng đυ.c, tay trái bóp lấy eo cô: ‘Tiểu Cửu tách hai chân ra, trước khi làʍ t̠ìиɦ phải rửa sạch sẽ, biết không?’

‘Uh,uh.!’ Đôi tay của Mặc Cửu chống lên tường, xuýt nữa bị câu nói dạy dỗ nghiêm túc này của Cung Hạo làm xấu hổ chết. Sữa tắm mềm mượt được lòng bàn tay thoa lên huyệt đạo, cẩn thận rửa sạch hoa môi và hộŧ ɭε, sau khi rửa sạch bằng nước và tạo bọt, Cung Hạo lại ngồi xổm xuống, mở mông cô ra, đưa ngón tay vào trong mật huyệt.

‘Đừng làm trong phòng tắm, sẽ cảm lạnh, uh huh.’ Cảm giác mình bị ngón tay của Cung Hạo làm loạn , Mặc Cửu rơm rớm nước mắt cầu xin tha thứ, thậm chị còn nịnh nọt lắc lắc mông.

‘Không làm, chỉ rửa sạch thôi.’ Tiếp theo, âʍ ɦộ cảm nhận được sự căng tràn của nước, Cung Hạo không ngại ngần hôn lên đùi trong săn chắc của cô: ‘Ngoan, bình tĩnh chút, đừng sợ.’

Mặc Cửu hoàn toàn mềm nhũn cả người. Cô không dám động đậy bị Cung Hạo ôm vào trong lòng tắm nốt, lau khô người, mặc lên bộ đồ ngủ mềm mại. Chỉ đến khi mái tóc dài được sấy khô, Mặc Cửu thấy cả người ấm áp hẳn lên. Cô nhìn thấy Cung Hạo mặc đồng phục mùa đông có chút rộng của mình, lộ ra phần lớn bắp chân, trông cực kỳ buồn cười.

‘Về nhà anh đi. Chỗ em cũng không có chỗ để đồ của anh.’ Trên quần áo vẫn còn lưu lại mùi thơm cơ thể nhạt nhạt của Mặc Cửu, Cung Hạo cẩn thận hít ngửi.

‘Nói trước là chỉ 200 tệ một đêm thôi!’ Mặc Cửu độc miệng nói: ‘Em còn phải nhờ tiệm này kiếm sống.’ Thấy Mặc Cửu có chút tức giận, Cung Hạo nhanh chóng dừng chủ đề, kéo cô nàng lên giường, ôm lấy vai cô, vuốt ve môi cô và nói: ‘Giờ còn không bắt đầu, chẳng phải là thiệt thòi cho anh sao?’

‘Anh Hạo là đồ lưu manh!’ Giọng nói làm nũng ngọt ngào bị Cung Hạo nuốt chửng, anh ôm mặt Mặc Cửu, mυ'ŧ lấy đôi môi hồng nhuận của cô. Sau khi tắm xong, cả người Mặc Cửu thơm tho, hai gò má hồng hào càng thêm thanh tú, anh thậm chí còn không dám mạnh bạo hôn cô, chỉ móc lấy chiếc lưỡi nhỏ của cô liếʍ liếʍ, thỉnh thoảng lướt qua cổ họng cô. Mặc Cửu say sưa nhắm mắt, bắt chước tư thế của Cung Hạo đem anh ôm vào lòng, cô hư hỏng muốn tiến vào trong miệng Cung Hạo, còn liếʍ đầu lưỡi anh đến tê dại, nhưng Cung Hạo lại tiến vào sâu hơn. Cổ họng cô bị lưỡi cuốn lấy, mô phỏng tư thế làʍ t̠ìиɦ chọc chọc nhẹ, những sợi chỉ bạc buông thõng bên môi, ánh mắt cô mơ màng, kêu lên nhẹ nhẹ. Khi hai người tách ra, nước bọt nối thành một sợi.

‘Mặt đỏ vậy.’ Cung Hạo liếʍ má cô, thấp giọng mê người nói: ‘Tiểu Cửu, em muốn không?’ Mặc Cửu có thể cảm nhận rõ ràng thân dưới bản thân đã dính nhớp nháp thành một mớ hỗn độn. Cô không ngăn Cung Hạo, ngược lại gật đầu thành thật nói: ‘Em muốn.’ Lưỡi trượt từ gò má đến cổ, xương quai xanh, đầu núʍ ѵú, bụng dưới, vẽ vòng tròn ở rốn. Sau khi quần được cởi ra, đầu ngón chân của Mặc Cửu đểu co rút hết lại, bởi vì ngại ngùng, khẩn trương, cũng có thể vì mong chờ, đương nhiên còn có vì lạnh

‘Đắp kín bụng lại, cẩn thận không bị cảm lạnh.’ Cung Hạo đắp chăn lên nửa người trên của Mặc Cửu, quỳ giữa hai chân cô, đưa tay vuốt ve. Anh vô cùng thích cảm giác mềm mại

trên đùi của Mặc Cửu, nhịn không được nhéo nhẹ một cái, lưu lại một vết đỏ.

‘Nhanh chút…’ Chút đau đớn nhẹ nhàng càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ, Mặc Cửu chủ động mở rộng hai chân thêm chút nữa, hoàn toàn lộ ra hoa huyệt mọng nước trước mặt Cung Hạo: ‘Ngày mai còn đi học.’

‘Đây không phải là cái cớ tốt để thúc giục đâu!’ Cung Hạo đột nhiên ấn mạnh vào âʍ ѵậŧ nhỏ nhắn của cô chà mạnh lên xuống. Anh nắm bắt được hết những âm thanh rêи ɾỉ lúc cao lúc thấp, lúc vì đau đớn lúc vì sung sướиɠ, ‘Lúc này em nên nói, cầu xin anh Hạo dùng dươиɠ ѵậŧ lớn đút vào tiểu huyệt đói khát của tiểu Cửu.’

‘Huhu, đồ biếи ŧɦái.’ Thuận theo lực đạo của ngón tay, Mặc Cửu cảm thấy bản thân như một thân gỗ khô trôi nổi trên đầu ngọn sóng, bị bỏ rơi trên cao lại bị du͙© vọиɠ xâm chiếm, cô thậm chí cảm thấy mình đã làm ướt ga giường. Làm sao có thể nhiều nước như vậy? Chắc chắn là do anh Hạo bắt nạt cô, nhất định là thế.