"Vớ vẩn! Anh không phải đang sỉ nhục Trần Nhiễm mà là đang sỉ nhục các nữ sinh viên của Đại học Everbright. Trần Nhiễm trông như thế nào? Hàn Dự Kinh, một ông chú lớn hơn cô ấy 10 tuổi sẽ trông như thế nào? Vừa xấu lại không có tiền, anh nghĩ Trần Nhiễm đường đường là một cô gái xinh đẹp có thể thích anh ta sao?" Lâm Tịch Tịch đã dội cho Vệ Tuyển một gáo nước!
"Coi thường anh ta? Không có tiền sao? Nhân tiện, anh em? Hai người không phải đang suy đoán động cơ của Hàn Dư Kinh sao? Ông chủ của anh ta nói anh ta không phải là loại người này, hàng xóm của anh ta cũng nói không thể tin được nhất định là một sự hiểu lầm, vì vậy, nếu anh ta thành công trong việc bỏ trốn với số tiền, anh ta sẽ có vốn để theo đuổi cô gái này chứ còn gì!" Vệ Tuyển cảm thấy rằng mình đã đoán được động cơ gây án.
"Người đàn ông có tài sản 800 vạn không phải là động vật khan hiếm. Hàn Dư Kinh thực sự nghĩ rằng số tiền 800 vạn bẩn thỉu của mình có thể lấy lòng người đẹp ư? Hơn nữa, có lẽ cô gái kia không quan tâm đến tiền bạc mà thích nhìn trai đẹp thì sao?" Lâm Tịch Tịch nói với Vệ Tuyển, khịt mũi chế giễu suy nghĩ hẹp hòi của đối phương.
"Trai đẹp? Trai đẹp kiểu gì? Giống Đội trưởng Quý à?" Vệ Tuyển nghiêng đầu nhìn Quý Dương, đôi mắt to tràn đầy tò mò, vừa dứt lời, trong lòng ba người đã có những suy nghĩ riêng!
“Cậu ta phát hiện rồi sao?” Quý Dương cuối cùng có tật giật mình.
"Vệ Tuyển, anh đúng thật là siêu siêu ngốc, dám đùa đội trưởng Quý!"
"Ha ha, chẳng khác nào muốn nhổ lông trên đầu hổ!"
"Quý Dương này, giống như một khối băng, không phải nói, hôm đó, cậu ấy thẩm vấn khiến cô gái nhỏ sợ tới mức không dám động đậy!" Cục trưởng Tôn ngậm điếu thuốc trong miệng, xuất hiện sau lưng ba người bọn họ!
“Đúng đúng đúng vậy, cô gái ấy sợ tới mức nói bậy bạ, giống như sắp khóc!” Vệ Tuyển cũng hùa theo.
"Nếu chúng ta không tìm được mối liên hệ nào giữa Trần Nhiễm và Hàn Dư Kinh thì trước hết đừng tra hỏi cô ấy nữa, còn Tiểu Lâm, cô cũng không cần phải chạy đến nhà cô ấy. Về phần theo dõi, Quý Dương, cậu có thể xem đoạn phát lại nếu có thời gian, phòng khi chúng ta bỏ qua những chi tiết nhỏ, có thể cô gái này che giấu chi tiết bắt Hàn Dư Kinh." Cục trưởng Tôn sau khi cân nhắc nói ra quyết định.
Nghe xong lời này, Quý Dương ánh mắt có chút tối sầm lại, hắn rõ ràng cảm giác được sự hưng phấn trong máu!
Từ chiều đến tối thu lưới, phá ổ mại da^ʍ ẩn trong câu lạc bộ cao cấp, thẩm vấn xong, Quý Dương lết cơ thể mệt mỏi về nhà.
Nhớ tới lời lãnh đạo nói, hắn buông điện thoại, trực tiếp đến máy tính chính tìm video giám sát hôm nay để phát lại, lần này, hắn không cần đeo tai nghe, không cần lo lắng có người phát hiện bởi là quang minh chính đại, làm theo lời lãnh đạo.
Đến trưa, cô gái hoàn toàn khỏa thân, cô đứng một lúc rồi lại trèo lên ghế, cô dùng tay vẽ liên tục, cả bức tranh đan xen nhiều màu sắc, hắn không nhìn ra được cô đang cố gắng gì vẽ.