----
Khi nói ba chữ cuối cùng, hệ thống còn cố ý kéo dài âm đuôi, làm cho sắc mặt Hạ Trừng Trừng càng đỏ lên.
Kim Nhất Phàm thấy dáng vẻ chột dạ của Hạ Trừng Trừng, cảm thấy mình đoán được tám chín phần mười, chống nạnh tức giận nói.
“Em biết ngay mà! Hai người anh chị cố ý thuê hai cửa phòng, không ngủ cùng nhau đúng không?
Hai người là vợ chồng đó! Như vậy là không được đâu.”
Hạ Trừng Trừng: ???
Hệ thống: ???
Hạ Trừng Trừng hoang mang nhìn Kim Nhất Phàm:
“Cậu nghĩ tối hôm qua tôi và Tạ Tri Hành không có ở nhà là cố ý thuê phòng hai gian ở bên ngoài, không chung giường gối sao?”
“Chẳng lẽ không phải sao?”
Kim Nhất Phàm tức giận:
“Em nhìn thấy cửa phòng của chị trải ra!
Em còn biết đêm đó ở khách sạn Hoa Mỹ, anh chị hoàn toàn không phát sinh chuyện gì cả, thanh âm kỳ quái kia là do hai người giả bộ!
Hai người giả làm vợ chồng! Lừa em và mẹ em, đúng không?”
Hạ Trừng Trừng im lặng.
Nếu nói Kim Nhất Phàm thông minh thì đúng là cũng thông minh, biết thanh âm đêm đó của khách sạn Hoa Mỹ đều là giả.
Nhưng nói không thông minh thì cảm thấy quả thật chỉ số thông minh của cậu ấy vẫn ở số không đi!
Cậu ấy giống như một hố đen, mặc dù có được đáp án chính xác nhưng lại dùng khả năng của mình mà hiểu lệch đi.
Hạ Trừng Trừng không tiếp tục thảo luận về loại chuyện khiến người khác đỏ mặt với Kim Nhất Phàm nữa.
Ở bên kia, bữa tối đã được đầu bếp Trương chuẩn bị xong, Tạ Tri Hành cũng tan tầm về nhà.
Khi nhìn thấy Tạ Tri Hành, Hạ Trừng Trừng không khỏi nhớ tới chuyện mây mưa đêm qua, sắc mặt lại một đỏ lên.
Hình như Tạ Tri Hành cũng nghĩ đến chuyện tối hôm qua, hơi ho khan hai tiếng, rũ mắt che dấu ý cười.
Mà Kim Nhất Phàm mở to mắt ùng ục nhìn chằm chằm hai người.
Qủa nhiên con đường theo đuổi vợ của anh họ là con đường vừa nặng nề vừa xa xôi!
Lúc trước mỗi lần trở về, chị họ sẽ thân mật tiến lên khoác tay anh, nũng nịu nói một câu “Ông xã, anh trở về rồi ~ ” hiện tại lại không nói gì cả!
Lúc trước, quả nhiên đều do bọn họ diễn kịch!
Quá cùi bắp, anh họ theo đuổi lâu như vậy, vậy mà còn chưa đuổi kịp chị họ mà!
Trên bàn cơm tối, sắc mặt Hạ Trừng Trừng khôi phục như thường, vô cùng bình tĩnh thảo luận chuyện đóng cửa Tinh Không với Tạ Tri Hành.
Đóng cửa Tinh Không là một tin tức lớn trong giới gần đây.
Chuỗi sự kiện du thuyền cùng với Vương Lệ Na tự thuật phơi bày làm cho giá cổ phiếu Tinh Không điên cuồng rơi xuống không phanh.
Các đám lãnh đạo cấp cao của Tinh Không cũng bị cảnh sát mời đi hỏi chuyện, phạt phạt thả thả, cuối cùng Tinh Không vô lực lại tiếp tục rơi xuống, chỉ có thể tuyên bố phá sản.
Tốt xấu gì cũng là Công ty kinh tế quan trọng trong giới giải trí, dưới danh nghĩa vẫn có rất nhiều nghệ sĩ có thực lực.
Trước mắt Hạ Trừng Trừng chỉ nhìn trúng mấy cô gái Hạ Luật Luật.
Idol của Tinh Không vốn mạnh hơn diễn viên, mấy đứa nhỏ này đều là thực tập sinh, ký hợp đồng cũng không khó.
“Em cứ quyết định đi.”
Vẻ mặt Tạ Tri Hành như thường, còn có chút thất thần, giống như cũng không thật để ý với lời nói của Hạ Trừng Trừng.
Nhưng chỉ có hai người bọn họ biết, sau khi ngồi xuống, Tạ Tri Hành đã nắm tay của Hạ Trừng Trừng ở dưới bàn, ngón tay lướt qua lòng bàn tay, đến đầu ngón tay, nhẹ nhàng vuốt ve, lặp đi lặp lại nhiều lần.
Rõ ràng chẳng qua chỉ là nắm tay, so với chuyện này bọn họ còn làm những chuyện quá mức hơn. Nhưng trước mặt Kim Nhất Phàm, không khỏi khiến… tim Hạ Trừng Trừng đập nhanh lên.
Giống như Tạ Tri Hành rất hưởng thụ vẻ mặt lo lắng đến đỏ lên của Hạ Trừng Trừng, không chút để ý cười nhẹ:
“Em quyết định là được rồi.”
Hạ Trừng Trừng hung hăng trừng mắt nhìn Tạ Tri Hành một cái.
Đại ác ma, anh không cần làm vẻ mặt bình tĩnh không để ý, mà trên tay lại đang làm chuyện kỳ quái chứ!
Tiểu Phàm Phàm vừa cúi đầu sẽ nhìn thấy toàn bộ chuyện ở dưới bàn đó không!