Khi Nữ Phó Giám Đốc Từng Đơn Phương Tôi

Chương 91: Vòng tay định đoạt sự thật

“Ý của bà là từ trước đến nay mọi hoạt động của cô ấy đều được ghi hình lại sao?” - Cậu vô cùng bất ngờ với điều vừa rồi bà nội mình nói.

“Không hẳn Hào à, chiếc vòng sẽ chỉ kích hoạt hệ thống ghi hình khi nó bị dính máu. Cụ thể hơn, đó là một sự mô phỏng của phản ứng luminol. Khi có dù chỉ là một giọt máu bắn lên chiếc vòng, túi chứa luminol thu nhỏ được lắp đặt cẩn thận trong thân vòng sẽ tràn ra một lượng luminol vừa đủ để cả chiếc vòng phát ra ánh sáng xanh, từ đó hệ thống camera sẽ nhận dạng được ánh sáng đó và kích hoạt.” - Bà nội vừa nhìn vào tờ giấy được ghi chằng chịt những dòng chữ bằng tiếng Nhật vừa giải thích lại cho Minh Hào.

Gương mặt cậu chuyển từ kinh ngạc đến bất ngờ và mừng rỡ. Cậu đứng bật dậy nói:

“Vậy bây giờ con phải làm sao để có thể xem được đoạn ghi hình đó vậy bà?”

“Con hãy rà xung quanh vòng, tìm đến một điểm có đường nứt nhỏ rồi nhẹ nhàng bẻ ngang phần đó, trong thân của vòng tay có một chiếc thẻ nhớ rất mỏng. Con phải đem nó tích hợp vào một chiếc USB rồi mới có thể xem.” - Bà nội cố gắng giải thích thật chậm rãi cho cậu.

“Vậy con phải đi làm ngay lập tức, con cảm ơn nội, cảm ơn nội rất nhiều!” - Minh Hào mừng rỡ nói rồi trực tiếp ngắt máy để đi đến căn phòng có đầy đủ công cụ cần cho việc mà bà nội đã dặn dò.



Cậu cẩn thận giữ chặt chiếc vòng tay rồi từ từ thực hiện theo đúng các công đoạn. Cầm trên tay chiếc USB, tim cậu đập nhanh như có ai đang đánh trống liên hồi.

Minh Hào thận trọng cắm USB vào laptop của mình. Trên màn hình hiện lên một tệp video, cậu hồi hộp nhấp chuột. Đoạn video quay một vài vòng để tải về hoàn tất rồi cũng chính thức phát…

Trong đoạn ghi hình là một khung cảnh bị lật ngang, cậu đoán được có lẽ khi này Hạ Vân đã nằm xuống. Rồi đột nhiên! Gương mặt người bảo vệ thình lình xuất hiện, ông ta nhìn Hạ Vân với đôi mắt đầy căm phẫn, cẩn thận đặt một con dao cán dài vào tay còn lại của cô rồi nói: “Tao phải trả thù lũ ác nhân chúng mày dù có phải từ bỏ mạng sống!", sau đó ông ta đau đớn nằm xuống, vẫn với đôi mắt chất chứa đầy hận thù đó nhấc tay Hạ Vân đâm một nhát chí mạng vào cổ mình.

Minh Hào kinh sợ khi xem được đoạn video, cậu không thể tin được đây là điều đã xảy ra với cô vào đêm hôm đó, cô đã chịu quá nhiều oan ức!

Cậu không nghĩ gì thêm, cũng không còn để tâm đến vụ việc vận chuyển chất cấm mà hớt hải gọi điện cho Minh Nguyệt và Journal.

"Dì, dượng. Con cần phải cho hai người xem một thứ!"

Dì và dượng bên đầu máy bên kia khi nghe thấy giọng điệu vui vẻ của Minh Hào liền tự hiểu được chắc chắn thằng bé đã tìm được thêm manh mối gì đó rất quan trọng, họ cũng không chần chừ mà lái xe hết tốc lực về địa chỉ mà cậu đã nhắn.

...

Chưa đầy 15 phút sau cả hai đã có mặt ở chỗ Minh Hào. Cậu bật cho họ xem đoạn video, cả Minh Nguyệt và Journal đều không dám tin vào những gì mình đang xem, bàng hoàng, tức giận và cả khó hiểu.

Họ tường tận kể lại cho Minh Hào về Jay Wang và sự thật đằng sau chuyện vận chuyển chất cấm và cả việc người đã tìm ra được người cảnh sát mất tích cho Minh Hào biết.

Cậu cười rạng rỡ:

“Vậy mọi chuyện đã ổn rồi phải không dì, dượng?”

“Phải, ngày mai, mọi chuyện sẽ được phơi bày trước phiên tòa cuối cùng!”

Cả Minh Nguyệt và Journal tiến đến ôm Minh Hào, dượng vỗ vai cậu nói:

“Cảm ơn con, con đã vất vả rồi!”