Chương 6:
Hắn hận không thể đem hai viên tinh hoàn theo lực đạo của côn ŧᏂịŧ tiến vào sâu bên trong tiểu huyệt, chạm vào thành trong ấm áp kia.
"Ưm--!"
Thời Tu Văn như bị bóp chặt yết hầu, cổ ngửa về phía sau, ngay cả yết hầu của anh cũng không ngừng run rẩy.
"Là nơi này sao?"
Thấy phản ứng của nam nhân kịch liệt như vậy, trong giọng nói của Nghiêm Minh Thần tràn ngập ý cười, sau đó càng dùng sức ôm chặt lấy thắt lưng của anh, hết lần này đến lần khác dùng sức đâm mạnh vào điểm nhạy cảm của hoa huyệt.
"A ha, quá...quá nhanh, chậm...chậm một chút..."
Nghiêm Minh Thần mạnh mẽ đâm vào làm cho Thời Tu Văn đang đắm chìm trong du͙© vọиɠ thanh âm gần như đứt quãng. Mà thanh âm khàn khàn cùng tiếng thở dốc này cũng lọt vào tai của tất cả nam sinh, nó giống như chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, chỉ khiến người ta càng muốn đối xử thô bạo với anh hơn.
"A a a a a a a a!"
Thời Tu Văn cuối cùng cũng đạt đến cao trào hét lên, dươиɠ ѵậŧ trước mặt run rẩy, phun ra từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙, âʍ ɦộ cũng co giật siết chặt côn ŧᏂịŧ của nam sinh, lại lần nữa phun ra lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ xối xả khắp côn ŧᏂịŧ thô to bên trong.
Cùng với cao trào của đối phương, Nghiêm Minh Thần thẳng eo bắn tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi vào sâu trong âʍ ɦộ.
Hai chất lỏng hòa vào trong lỗ huyệt, cơ hồ muốn đem vách thành bên trong hòa tan ra. Thời Tu Văn há to miệng hét lên, vừa cảm nhận tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng của Nghiêm Minh Thần trong âʍ ɦộ mình vừa đạt cực khoái, anh lập tức mẫn cảm co rút vài lần, lại phun ra một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ.
Tất cả các nam sinh có mặt đều chăm chú nhìn vào nơi hai người giao hợp, nhìn thấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đυ.c hòa với dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt từ từ chảy xuống đùi của Thời Tu Văn xuống bàn, họ biết rằng thao tác khai mở âʍ ɦộ của đại ca đã hết thúc rồi.
Vì vậy, Hạo Tử ngập ngừng tiến lên một bước nhỏ, anh ta vừa mới xem một màn khiêu da^ʍ sống động như vậy, côn ŧᏂịŧ sớm đã cứng đến khó tin, chỉ dựa vào tay phải của anh ta căn bản không thể thỏa mãn ham muốn này:
"Chúng em cũng có thể chưa... "
Anh ta biết Nghiêm Minh Thần tính tình không khoan nhượng, nếu như không phải bị du͙© vọиɠ làm mù quáng, anh ta cũng sẽ không mạo hiểm nói ra một câu chọc giận hắn như vậy.
Nghiêm Minh Thần chưa đã thèm mà liếʍ môi. Sau khi nếm trải mùi vị của Thời Tu Văn, đặc biệt khi hắn lại là người đàn ông đầu tiên của anh, Nghiêm Minh Thần càng thêm hối hận vì đã mang một đám anh em của mình đến đây. Nhưng với cục diện này đã đâm lao thì phải theo lao, vì mặt mũi của hắn, Nghiêm Minh Thần cũng không có cách nào ngăn cản.
Hắn đỏ mắt nhìn đám anh em của mình, do dự một lúc rồi rút côn ŧᏂịŧ đã mềm ra khỏi âʍ ɦộ ẩm ướt và ấm áp của Thời Tu Văn, phát ra một tiếng "phóc" nhẹ. Không có côn ŧᏂịŧ lấy kín, một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra từ tiểu huyệt, tất cả chảy xuống mông nam nhân rồi xuống bàn, tạo thành một mảng nhớp nháp trên bàn.
Nghiêm Minh Thần lấy ra một chiếc khăn giấy, lau sạch côn ŧᏂịŧ, sau đó nói trong ánh mắt mong đợi của mọi người:
"Nếu các anh em không thể chờ đợi, tôi không thể ăn một mình."
Vừa nói, hắn vừa chỉ vào mỹ nam đang mềm nhũn xụi lơ trên bàn, nói:
"Hiện tại, người này là của mọi người!"
Trong khi Thời Tu Văn vẫn còn đang ngơ ngác, các nam sinh đã nhào đến với nụ cười dâʍ đãиɠ trên khuôn mặt, chúng đưa tay về phía người đàn ông.
Hạo Tử vì mọi người mà lên tiếng nên anh ta nghiễm nhiên đứng vào vị trí vừa nãy của đại ca mà không chút do dự, bất chấp mớ hỗn độn trong âʍ ɦộ, anh ta nóng lòng muốn đâm ©ôи ŧɧịt̠ vốn đã cứng ngắc của mình vào đó.
"Ah……!"
Mặc dù chiều cao của Hạo Tử không cao bằng Nghiêm Minh Thần, nhưng kích thước côn ŧᏂịŧ của anh ta lại không thua kém gì Nghiêm Minh Thần, lần này anh ta đâm mạnh vào chính giữa lỗ nhỏ, khiến Thời Tu Văn phát ra một tiếng rên đau đớn.
“Chết tiệt, cái âʍ ɦộ này thật là kí©ɧ ŧɧí©ɧ!”
Hạo Tử vừa nói vừa tiếp tục đưa côn ŧᏂịŧ vào trong âʍ ɦộ một cách nhanh chóng;
“Nơi này vừa ướt vừa mềm, nó còn cắn chặt lấy ©ôи ŧɧịt̠ tôi, so với âʍ ɦộ của phụ nữ còn chặt hơn, thật tuyệt."
Nghe điều này, sáu nam sinh khác càng trở nên gấp gáp hơn, tất cả bắt đầu ra tay với Thời Tu Văn. Hai cái mông của người đàn ông bị hai nam sinh khác nhau hôn mấy lần, sau đó hai nam sinh không chút khách khí mà vỗ vào hai cái mông, phát ra tiếng "bốp bốp" rất lớn, cho đến khi hai cái mông sưng đỏ lên, hai người vẫn không có ý muốn dừng lại, mà còn xuống tay mạnh hơn, để lại vô số vết răng cùng vết véo bầm tím trên đó. Hai người nhanh chóng mở rộng chiến trường đến bên đùi trong, thậm chí còn không buông tha hai quả trứng nhỏ, nhéo nhéo nhéo đến đỏ bừng.
Hai nam sinh nắm tay Thời Tu Văn trước chiếm được vị trí thuận lợi nhất, một trong số đó nhanh chóng cởϊ qυầи ra, véo má nam nhân, định nhét ©ôи ŧɧịt̠ săn chắc của mình vào miệng nam nhân.
Mặc dù âʍ ɦộ mũm mĩm bị làm cho nước da^ʍ dàn dụa, nhưng Thời Tu Văn vẫn dùng hết sức ngậm chặt miệng, không chịu nhượng bộ. Thấy anh không chịu hợp tác, nam sinh giận dữ tát anh hai cái rồi dùng tay bốp hàm, bắt anh há miệng rồi đút ©ôи ŧɧịt̠ vào.
"Ư..."
Thời Tu Văn phát ra một tiếng sinh lý nôn khan, côn ŧᏂịŧ to lớn của nam sinh cắm ở trong miệng, làm cho anh suýt chút nữa ngạt thở. Thứ chất lỏng trong suốt chảy ra từ qυყ đầυ khiến cả côn ŧᏂịŧ toát ra mùi tanh mặn, mùi không dễ chịu chút nào, nhưng nam sinh kia phớt lờ tất cả, tiếp tục thọc mạnh vào cái miệng ướŧ áŧ của anh.
Bởi vì kích thước của nó, hầu như lần nào côn ŧᏂịŧ cũng cắm sâu vào trong cổ họng, khiến cổ họng của Thời Tu Văn đau đớn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm nước mắt anh chảy dài trên khóe mắt. Thời Tu Văn muốn phản kháng, nhưng anh không thể khép cằm lại vì bị nam sinh bóp cằm, chứ đừng nói đến việc cắn đứt côn ŧᏂịŧ trong miệng. Anh chỉ có thể chịu đựng những cú đẩy thô bạo, nôn ọe không kiểm soát được.
Cậu trai kia mê mẩn đầṳ ѵú của người đàn ông, nắm lấy bên đầṳ ѵú đang dần cứng lên bắt đầu kéo lên trên, không buông cho đến khi đầṳ ѵú biến dạng hoàn toàn, cảm nhận được sự rung động mãnh liệt của đầṳ ѵú. Ngay sau đó, lại cúi đầu, ngậm lấy đầṳ ѵú đã nhô lên bên kia, mυ'ŧ như trẻ con đang bú sữa, thỉnh thoảng lại dùng răng cắn đầṳ ѵú vài lần, gặm nhấm lấy chỗ thịt mềm mại đó cho đến khi da bị rách.
Vừa nghịch núʍ ѵú, nam sinh vừa chọc côn ŧᏂịŧ cương cứng của mình vào phần thịt mềm mại ở eo của Thời Tu Văn, lực không mạnh nhưng động tác lại vô cùng gợϊ ȶìиᏂ.