Thông Đồng Làm Bậy (NP)

Chương 16: Bắt em gái mặc đồ hầu gái để lấy lòng mình (H)

Dương Tông Hoa thấy Dương Tuyết Mai bắt đầu lả lơi đưa tình, côn ŧᏂịŧ của anh chỉ muốn cắm vào tiểu huyệt của em gái ngay lập tức: "Bé da^ʍ, lúc nãy còn nói với anh rằng em không muốn, sao bây giờ lại hưởng thụ thế hả?"

"Cái miệng bên dưới thành thật hơn cái miệng bên trên nhiều."

Dương Tông Hoa cười xấu xa, anh tách hai đùi ngọc thon dài của Dương Tuyết Mai ra, những ngón tay vuốt ve da thịt mịn màng, chẳng bao lâu sau đã đến chỗ cần đến.

Tiểu huyệt đã nhoe nhoét dâʍ ŧᏂủy̠, nước nhờn đang rỉ ra từ khe thịt phấn hồng, lông mao cũng ướt nhẹp.

"Ưʍ... anh ơi, ư... chỗ đó, chỗ đó sướиɠ quá... ưʍ... anh sờ em thoải mái lắm..." Thân thể Dương Tuyết Mai ngứa ngáy trống rỗng, cô khó chịu vặn vẹo trên giường, những tiếng rêи ɾỉ quyến rũ không ngừng vang lên.

Bầu vυ' của cô rất ngứa, trong tiểu huyệt cũng ngứa, bây giờ cô đã không còn ghét bộ đồ hầu gái xuyên thấu trên người nữa, lúc này cô chỉ muốn anh trai cắm côn ŧᏂịŧ bự vào tiểu huyệt của cô, thao cô một cách mạnh bạo.

"A... anh ơi, ưʍ... em muốn, trong tiểu huyệt ngứa lắm, em muốn côn ŧᏂịŧ của anh cắm vào, ưʍ..." Hai chân Dương Tuyết Mai vung vẩy lung tung, trong da^ʍ huyệt ngứa ngáy như kiến bò.

Bụng dưới của Dương Tông Hoa cũng nóng rực, nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc cho Dương Tuyết Mai ăn côn ŧᏂịŧ của mình: "Cục cưng, cái này là chuẩn bị cho em đấy, anh sẽ chăm sóc tốt cho tiểu huyệt của em."

Dương Tuyết Mai mở mắt, trong mắt cô chỉ toàn là du͙© vọиɠ mê ly, lúc này cô mới nhìn rõ đồ mà anh trai đang cầm, trên cây gậy có bốn cái còng, còn chưa để cô nghĩ xem bốn cái còng này sẽ còng ở đâu thì anh trai cô đã bắt đầu hành động.

"A... anh ơi..." Hai tay Dương Tuyết Mai bị còng lại, hai chân cũng bị tách rộng ra rồi còng lại nốt.

Tư thế này cực kỳ xấu hổ, Dương Tuyết Mai cong gối, đôi bàn chân trắng nõn lắc lư giữa không trung, lúc đi ngủ cô không mặc qυầи ɭóŧ, trên tiểu huyệt có một ít lông mao thưa thớt mềm mại, khe thịt màu hồng phấn bí ẩn hơi hé mở.

"A a... không thích đâu... anh ơi, em khó chịu quá, ư..." Dương Tuyết Mai rên to hơn, lúc này dâʍ ŧᏂủy̠ đã túa ra làm ướt xung quanh tiểu huyệt của cô, dâʍ ŧᏂủy̠ óng ánh dưới ánh đèn.

Dương Tông Hoa lấy một cái dây thừng dài ngoằng, treo cây gậy lên, thấy tiểu huyệt của em gái ướt nhẹp thì côn ŧᏂịŧ của anh lại càng cứng hơn, anh thuần thục cởi hết quần áo vướng víu trên người, dựng điện thoại trên đầu giường, quay lại quá trình mây mưa của anh và em gái.

"Ưʍ... em muốn, ưʍ... anh ơi, a... tiểu huyệt khó chịu quá..." Trong tiểu huyệt của Dương Tuyết Mai vốn ngứa phát điên lên được, cô chỉ có thể kẹp chặt đùi tự an ủi mình, nhưng bây giờ hai chân cô đã bị tách ra rồi còng lại, không còn chút an ủi nào nữa.

Giọng Dương Tuyết Mai đã hơi nức nở: "Anh ơi, em xin anh mà, đừng giày vò người ta nữa, anh cho người ta đi... ưʍ..."

Dương Tuyết Mai đã nghĩ thông, dù bây giờ cô đang mặc bộ đồ rất hở hang nhưng cô đang ở trong phòng mình mà ba cô lại đang ngủ, chỉ cần cô và anh trai không tạo ra tiếng động quá lớn thì sẽ không đánh thức ba đâu.

Thay vì kéo dài thời gian thì chi bằng dứt khoát thuận theo Dương Tông Hoa, thoải mái hưởng thụ côn ŧᏂịŧ của anh trai, làm xong trận trước khi trời sáng.

Dương Tuyết Mai đáng thương cầu xin nhưng anh trai của cô lại bị một chỗ khác hấp dẫn.