Thông Đồng Làm Bậy (NP)

Chương 12: Hai anh em mờ ám trong bếp, suýt bị ba phát hiện (H)

"A a a... đau quá anh ơi, ưʍ..."

Dương Tuyết Mai kêu to, ngay sau đó cô vội bịt chặt miệng mình lại, nếu bị ba phát hiện thì tiêu đời, cô không ngờ rằng anh trai lại đâm vào phần thịt nhạy cảm trong tiểu huyệt của mình.

"Ưʍ... anh, nhẹ thôi, em lại sắp bị anh thao đến mức phun ra rồi, anh muốn ép hết dâʍ ŧᏂủy̠ trong tiểu huyệt của em ra ngoài, a a..."

Dương Tuyết Mai nứиɠ kinh khủng, côn ŧᏂịŧ trong tiểu huyệt nóng rực, cứng ngắc như một cây gậy thép, nó ra vào liên tục không để cô có cơ hội thở dốc, sau đó cô muốn rên thì cũng không rên thành tiếng được nữa, thậm chí bị làm đến mức choáng váng.

"Ưʍ... a... anh ơi, anh tha cho em đi, thật sự không được mà... a a a..."

"Phụt! Phụt!"

"Phạch! Phạch! Phạch!"

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị bắn vào lúc nãy không có cơ hội chảy ra ngoài, nó chỉ có thể rỉ ra từng chút một từ chỗ hai người giao hợp.

Dương Tông Hoa không hề nhẹ nhàng hơn, anh liên tục đâm mạnh vào tử ©υиɠ của Dương Tuyết Mai, qυყ đầυ to đâm lung tung, gân xanh nổi đầy trên thân gậy, thịt huyệt co bóp kí©ɧ ŧɧí©ɧ côn ŧᏂịŧ của anh sưng to hơn.

Tử ©υиɠ của Dương Tuyết Mai cực kỳ nhạy cảm, nó run lẩy bẩy, dâʍ ŧᏂủy̠ ồ ạt tuôn ra, cặp mông đẫy đà cũng run run: "Ưʍ... a a... sâu quá, đâm vào hoa tâm rồi..."

"Anh ơi tha cho em đi, anh đâm vào hoa tâm rồi... a a ..."

Dương Tuyết Mai van xin nhưng Dương Tông Hoa vẫn mặc kệ, anh giữ chặt cặp mông trắng nõn của Dương Tuyết Mai, côn ŧᏂịŧ ra sức đâm rút, không biết đã ra vào bao nhiêu lần.

Eo Dương Tông Hoa chuyển động liên tục không biết mỏi mệt như được lắp động cơ, côn ŧᏂịŧ ra vào trong tiểu huyệt đẫm nước một cách điên cuồng, một lúc lâu sau lỗ niệu đạo trên qυყ đầυ bắt đầu tiết dịch, một lượng dịch nóng hổi tràn vào trong da^ʍ huyệt.

Dương Tông Hoa gầm lên, bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong tử ©υиɠ của Dương Tuyết Mai, côn ŧᏂịŧ cắm chặt bên trong, mãi cho đến khi bụng của Dương Tuyết Mai bị bắn phồng lên thì anh mới rút côn ŧᏂịŧ ra ngoài.

"A a a..." Hai chân Dương Tuyết Mai mềm nhũn, cô thở hồng hộc, sau khi bị bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi cô sắp không đứng được nữa.

Dương Tông Hoa hôn lên tấm lưng trần mịn màng của em gái, nhìn khuôn mặt của cô tràn đầy sắc xuân, côn ŧᏂịŧ vừa bắn ra lại suýt cứng lên: "Tối nay anh sẽ đến tìm em, thao chết con cɧó ©áϊ dâʍ đãиɠ nhà em."

Dương Tuyết Mai không còn sức nói chuyện nữa, cô dựa vào lòng Dương Tông Hoa thở dốc, một lúc lâu sau mới đáp: "Ưʍ... vâng ạ..."

Hai người lề mề trong phòng bếp một hồi lâu, Dương Tông Hoa lấy khăn lau dâʍ ŧᏂủy̠ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong tiểu huyệt cho Dương Tuyết Mai rồi nhét trứng rung đã chuẩn bị trừ trước vào tiểu huyệt, anh cau mày, nhìn cô bằng ánh mắt uy hϊếp, cấm không cho Dương Tuyết Mai lấy nó ra.

Thời gian gấp gáp, không kịp cãi vã gì nữa, Dương Tuyết Mai nghỉ một lát rồi mở cửa bếp ra, bắt đầu dọn cơm lên.

May mà lúc nãy đã nấu xong hết rồi, không thì Dương Cảng Quân chờ lâu mà thấy cơm nước vẫn chưa xong chắc chắn sẽ sinh nghi.

Dù Dương Tuyết Mai đã cẩn thận chỉnh lý bản thân sau khi quan hệ xong nhưng vẫn có chút khác với lúc bình thường, gò má cô ửng đỏ, quần áo trên người cũng hơi xộc xệch.