Tử Dạ yếu ớt tỉnh lại, chỉ cảm thấy đau đầu như muốn nứt ra, toàn thân băng lãnh.Vị son phấn nồng đậm xông vào mũi, Tử Dạ nhìn quan cảnh xa lạ trước mắt rồi lại vô lực nhắm mắt, mơ màng thϊếp đi."Tỷ tỷ..." Tiểu nha đầu mặc tấm áo màu ngọc bích nhẹ nhàng gọi bên giường, sau đó hít một hơi rồi, đứng dậy đi tới bên chậu rửa mặt, vắt sạch khăn ấm, rồi quay lại bên giường, giúp Tử Dạ lau đi mồ hôi lạnh trên trán."Kẽo kẹt -- "Chỉ nghe tiếng cửa vừa vang lên, thì đã thấy một nữ tử độ tuổi trung niên thoa son phấn nồng đậm rung quạt bước đến, nhìn Tử Dạ nằm trên giường, rồi lại liếc mắt nhìn tiểu nha đầu vận y phục màu ngọc bích, nói: "Tiểu Liên, nàng có tỉnh lần nào chưa?''Tiểu nha đầu Tiểu Liên lắc đầu, dường như rất sợ người nữ tử trung niên này, thân thể lui về phía sau vài bước."Hy vọng ta không không uổng phí công sức cứu nàng.'' Nữ tử trung niên lắc lắc cây quạt, đánh giá mặt của Tử Dạ một hồi, "Người này ngược lại là một mỹ nhân bại hoại, nếu có thể sống lại, sau này nhất định có thể giúp ta kiếm tiền.'' Nói xong, dường như mụ nghĩ tới điều gì, lấy ra từ trong bọc áo một bình thuốc, đi tới trước mặt Tử Dạ.Tiểu Liên hoảng sợ lại lùi về phía sau, khiến nữ tử trung niên hung ác trợn mắt nhìn nàng, "Ngươi sợ cái gì? Thuốc này chỉ cho người không nghe lời uống, nếu như ngươi ngoan ngoãn nghe lời ta, đương nhiên sẽ không buộc ngươi ăn." Nói xong, liền đổ ra ra một viên dược hoàn, tự tay nhét vào trong miệng Tử Dạ, "Hảo hảo hầu hạ ả, nàng mà tỉnh thì liền tới gọi ta.''''Dạ...''." Tiểu Liên run rẩy run rẩy mà lên tiếng trả lời.Nữ tử trung niên mừng khấp khởi nhìn Tử Dạ thêm lần nữa, rồi lắc mông đi ra khỏi cửa.Tiểu Liên run rẩy đóng kỹ cửa, trở lại giường, đau thương mà nhìn Tử Dạ, "Tỷ tỷ, khổ mệnh, uống thuốc này rồi, đời này ngươi nhất định sẽ bị hủy a!''Tiểu Liên từ năm năm tuổi đã bán vào Thanh Ca phường, tám năm qua đã thấy không ít bi kịch.Có người trọn đời bán rẻ tiếng cười, lưu lại mầm bệnh, bị Thanh Ca ma ma gọi người ném ra đầu đường, không biết tung tích; có người gửi gắm tình cảm lui tới cùng khách mua vui, chờ mong có một phu quân có thể mang nàng thoát ly khổ hải,, đáng tiếc, tình trường không chân ái, nhiều thiếu nữ tử chờ tóc đen chuyển màu trắng, đến cuối cùng cũng chẳng có ai thèm cứu vớt; có người vọng tưởng thoát khỏi tay của Thanh Ca ma ma, lén trốn đi trong đêm, lại không nghĩ rằng Thanh Ca phường có tai mắt võ công cao cường trải khắp giang sơn, vạn vạn không trốn thoát được, kết quả sau khi bị bắt chính là bị ép uống "Phệ Tâm tán", trọn đời bị Thanh Ca ma ma bài bố.Muốn hỏi "Phệ Tâm tán" rốt cuộc là thuốc gì? Tiểu Liên cũng không biết, nàng chỉ biết có một vị tỷ tỷ, không biết được Thanh Ca ma ma đưa về từ nơi nào, sau khi uống xong, bảy ngày sau đó, ma ma không cho nàng uống nữa, nàng từ một nữ tử cương liệt bất khuất trong nháy mắt biến thành một nữ tử đáng thương bán rẻ tiếng cười cầu xin tha thứ, giống như bị mất đi lý trí.Còn Thanh Ca phường rốt cuộc là địa phương nào?Thành Lạc Dương có một nơi du thương thường vãng lai, đạt quan quý nhân, con nhà giàu hay bất kỳ nhạc sư nào cũng biết tiếng Thanh Ca phường là nơi yên hoa nổi danh nhất. Nhưng không ai biết Thanh Ca ma ma rốt cuộc là ai, hay chỗ dựa chống lưng cho nàng là ai, nhiều năm gần đây, nữ tử vào Thanh Ca phường càng ngày càng nhiều, cho dù chợt có người chết hay bỏ mạng, quan lại thành Lạc Dương cũng đều mở một con mắt, nhắm một con mắt, coi như không nghe thấy gì.Nam nhi đến Thanh Ca phường chỉ để tiêu dao khoái hoạt, nhưng lại không biết đây là nơi nhiều thiếu nữ bi thương mà chết nhất.Tiểu Liên vừa nghĩ tới vị tỷ tỷ hôn mê bất tỉnh nằm trên giường, cũng sắp rơi xuống vực sâu này, tâm cũng không khỏi tự chủ mà thắt chặt. Nàng bước tới bên người Tử Dạ, giơ tay lên vuốt ve mặt của Tử Dạ, "Tỷ tỷ, mặc kệ ngươi tại sao lại thụ thương, ta chỉ hy vọng, ngươi đừng tỉnh lại, mãi mãi cũng đừng tỉnh lại, như vậy, ma ma mẹ cũng sẽ không thương tổn ngươi.""Khụ khụ..." Tử Dạ lần nữa tỉnh lại từ trong mê man, một hồi ho khan khiến tâm Tiểu Liên như bị treo lên."Tỷ tỷ." Tiểu Liên cả kinh, thấy Tử Dạ mở mắt, thì nặng nề thở dài, "Ngươi tỉnh... Ai...""Nơi đây... Nơi này là nơi nào?" Tử Dạ giùng giằng muốn ngồi dậy, nhưng toàn thân vô lực, đầu lại đau như búa bổ, mấy lần thử đều không ngồi dậy nổi.Tiểu Liên buồn bã nhìn Tử Dạ, "Tỷ tỷ, nơi này là Thanh Ca phường.""Thanh Ca phường?" Tử Dạ mới đến Lạc Dương không quá mấy ngày, cũng chưa từng hảo hảo đi khắp nơi du ngoạn, hoàn toàn không biết đến nơi này.Tiểu Liên lo lắng tự tay đở Tử Dạ dậy, hỏi: "Tỷ tỷ, ngươi cảm thấy có cái gì... Khó chịu không?""Đau đầu..." Tử Dạ giơ tay lên xoa ót, mặc dù không băng vết thương, nhưng cũng đã được xức thuốc mỡ, nên máu đã tạm dừng lại. Một đêm hỗn loạn, khiến nàng cũng không biết rốt cuộc người nào đã đập sau gáy của nàng? Hít thở mấy hơi đã thấy xoang mũi cũng đau dữ dội, gần giống như đã từng bị sặc nước qua.Nhưng đây không phải trọng điểm, Tử Dạ thầm nghĩ phải mau mau trở về vương phủ, để Trường Cung khỏi lo lắng, liền nhìn Tiểu Liên hỏi, "Ngươi tên là gì?""Phùng Tiểu Liên." Tiểu Liên trả lời."Phùng Tiểu Liên?" Tử Dạ cả kinh, quan sát mặt mày Tiểu Liên, người này sau này sẽ trở thành nữ tử độc sủng hậu cung Bắc Tề, Phùng Tiểu Liên kia sao?Tiểu Liên ân cần nhìn Tử Dạ, "Tỷ tỷ có phải khó chịu chỗ nào hay không?" Lẽ nào "Phệ Tâm tán" phát tác rồi?Tử Dạ chỉ lắc đầu, thản nhiên nói: "Ta muốn... Ta nên rời khỏi đây..""Tỷ tỷ, người không đi được đâu.'' Tiểu Liên tuyệt vọng mở miệng, "Nữ tử đã vào Thanh Ca phường, trừ phi muốn chết, bằng không tuyệt đối không đi được.''"Vì sao?" Tử Dạ lại là cả kinh, đột nhiên cảm giác được chung quanh nguy hiểm đang rình rập, "Chẳng lẽ nơi này là thanh lâu ép người làm gái điếm à?''"Tỷ tỷ..." Tiểu Liên muốn nói lại thôi, xem như ngầm thừa nhận, "Ngươi nếu không bị uống loại kia, có thể còn có cơ hội đi ra ngoài, thế nhưng..."''Uống thuốc? Thuốc gì?" Tử Dạ liền cố định thần liếʍ môi, quả thật có chút mùi vị khác thường."Phệ Tâm tán, một khi phát tác, thì cho dù là liệt nữ... Cũng sẽ thay đổi... Thay đổi..." Tiểu Liên nói không được, trong mắt đã mơ hồ có lệ.Thân thể Tử Dạ chấn động, giống như bị sét đánh.Rõ ràng sau ba ngày nàng sẽ được gả cho người nàng muốn nhất, rõ ràng tất cả đã thái bình, vì sao hết lần này tới lần khác... Hết lần này tới lần khác vào mấu chốt nhất thì cái gì cũng thay đổi?Không được, nàng nhất định phải đi! Nhất định!Tử Dạ lần nữa giùng giằng phải đứng lên, nhưng khi xốc chăn gấm lên mới phát hiện, quần của nàng đã biến đâu mất, điều này khiến khuôn mặt nàng sợ tới trắng bạch, "Các ngươi... Các ngươi làm gì với ta rồi?''''Ma ma chỉ là... Mới vừa rồi nghiệm xem ngươi có phải hay không... Chưa..." Tiểu Liên đỏ mặt lên, giúp Tử Dạ đắp chăn lại, "Ngươi là có thể bán ra với giá hời, ma ma sẽ không dễ dàng phá hủy thân thể của ngươi.""Ta muốn đi! Ta muốn đi!" Tử Dạ vừa sợ vừa loạn, một lòng trong nháy mắt bị sợ hãi bao phủ, ở một địa phương như thế này, gặp chuyện không may chỉ là sớm muộn!"Kẽo kẹt -- "Cửa phòng chợt được mở ra, nữ tử trung niên Thanh Ca ma ma mới vừa rồi lạnh lùng đi vào, nghiêm mặt trừng Tiểu Liên, "Không phải nói với ngươi rồi sao? Nếu như nàng tỉnh phải báo cho ta liền.''Tiểu Liên lui về phía sau một bước, luống cuống quỳ rạp xuống đất, "Xin ma ma tha mạng!"Thanh Ca ma ma lạnh như băng liếc mắt nhìn Tiểu Liên, rồi lại tươi cười nhìn về phía Tử Dạ, "Ngươi tỉnh thì tốt, đợi dưỡng hảo thân thể, liền ngoan ngoãn leo lên Hoa Tiên đài là được rồi.''"Ngươi tốt nhất hãy thả ta đi, bằng không..." Tử Dạ nhịn đau cắn răng, ngồi thẳng dậy, "Nếu để cho Lan Lăng vương biết, chàng tuyệt đối không tha cho ngươi!"Thanh Ca ma ma sửng sốt một chút, "Lan Lăng vương? Hắn với ngươi có quan hệ như thế nào?"Tử Dạ cố ý phóng đại thanh âm, nói: "Ta là Trắc Vương phi đã qua cửa của hắn!''Ánh mắt Thanh Ca ma ma bỗng nhiên trầm xuống, quan sát toàn thân Tử Dạ, đột nhiên lên tiếng cười, nói: "Thì ra chính là một tiểu thϊếp mà thôi, ở lại Thanh Ca phường so với thân phận hiện tại của ngươi còn cao hơn nữa đấy.''"Ngươi..." Tử Dạ cảm thấy đáy lòng chợt lạnh, không nhúc nhích nhìn coi Thanh Ca ma ma, "Ý của ngươi là không muốn thả ta đi?"''Phải.'' Thanh Ca ma ma xua tay rồi lại phảy quạt, "Ngươi là một nữ tử thông minh, nói vậy cũng biết, chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời, thì sẽ bớt chút đau khổ.''"Ta muốn đi, ngươi cản được ta à?'' Tử Dạ giùng giằng muốn xuống giường, nhưng toàn thân thật sự là quá mức vô lực, chung quy không đứng nổi.Thanh Ca ma ma đi đến, đột nhiên dùng cây quạt mạnh mẽ nâng cằm Tử Dạ lên, buộc nàng nhìn mình, "Ta nhớ, ta đã từng nghe qua đại danh của ngươi, Lạc Tử Dạ, có phải hay không?""Ngươi..." Tử Dạ càng kinh hãi hơn, trên mặt tràn đầy kinh ngạc."Ngươi làm cho đường đường chiến thần của đại Tề Lan Lăng vương có hành vi phóng đãng, ở Nghiệp đô không ai là không biết, ta cũng không ngoại lệ.'' Thanh Ca ma ma thu quạt lại, cười lạnh nói, "Chỉ là... Hắn có yêu ngươi, cũng không cứu nổi ngươi.''Tâm Tử Dạ bắt đầu căng thẳng, "Ngươi rốt cuộc là ai?''Thanh Ca ma ma lắc lắc cây quạt, phất tay ý bảo Tiểu Liên lui xuống.Tiểu Liên vội lui xuống, đóng kỹ cửa.Thanh Ca ma ma ngồi ở bên người Tử Dạ, "Hay cho nhân sinh quả nhiên tuyệt mỹ.''Tử Dạ theo bản năng lui về phía sau, "Ngươi đến tột cùng muốn làm gì?""Muốn ngươi bị hủy, sau đó tới chỗ Hòa đại nhân xin ban thưởng.'' Thanh Ca ma ma vân đạm phong khinh nói xong, Tử Dạ đã đoán được Hòa đại nhân trong miệng nàng là ai?Phóng nhãn khắp đại Tề nhãn hiện nay, có thể chăng đem Trường Cung để ở trong mắt như thế, ngoại trừ hoàng tộc Cao gia, thì chỉ có thể là kẻ dưới một người, trên vạn người Hòa Sĩ Khai!''Cứ cho rằng ngươi chỉ là một nữ tử bình thường rơi xuống nước, thì một khi đã vào cửa của ta, tất nhiên cũng sẽ không thể rời khỏi đây.'' Thanh Ca ma ma xít lại gần Tử Dạ, "Huống chi, ngươi chính là Lạc Tử Dạ, là người là thái thượng hoàng muốn gϊếŧ nhất.''"Ngươi!" Tử Dạ chỉ cảm thấy đau đầu càng thêm lợi hại, thì Thanh Ca phường này không chỉ có chỗ dựa là Hòa Sĩ Khai, thậm chí thái thượng hoàng Cao Trạm hiện nay cũng có phần!Thanh Ca ma ma trào phúng cười to, "Trong Thanh Ca phường có rất nhiều nữ tử đều tới từ trong cung -- thái thượng hoàng không thích nữ nhân nào cũng đều ban cho Hòa đại nhân, Hòa đại nhân trong nhà làm sao mà nuôi được nhiều nữ tử như vậy, không thể làm gì khác hơn là mang tới chỗ của ta, giúp hắn kiếm chút vàng bạc."Tử Dạ thật sự không nghĩ tới vương triều lừng lẫy nổi danh cầm thú trong lịch sử này, lại còn có thể hoan đường đến nước này.Hai tay bởi vì phẫn nộ mà gắt gao tạo thành nắm đấm, Tử Dạ giận dữ mở miệng nói: "Hòa Sĩ Khai làm càn như vậy, không sợ thái thượng hoàng xử hắn vì tội khi quân sao?""Có xuất cung, tự nhiên cũng có vào cung." Thanh Ca ma ma cười đến thản nhiên, "Bây giờ tân hoàng đăng cơ, mới dâng lên vài tên vũ cơ hoàng thượng ưa thích thì được việc ngay, ta giúp quân phân ưu như vậy, thì khi quân chỗ nào?'' Nói xong, tròng mắt Thanh Ca ma ma đảo một vòng, nói, "Ta đột nhiên cảm thấy thay vì để ngươi ở lại trong phường kiếm tiền, chi bằng đem ngươi đưa vào trong cung thì hay hơn.''"Ngươi dám!""Ta có cái gì không dám?" Thanh Ca ma ma không chút kiêng kỵ cười to lên, "Dựa vào tư sắc của ngươi, tin rằng hoàng thượng sẽ thích, Hòa đại nhân cũng có thể lập được một công lớn, còn như thái thượng hoàng nơi đó..." Thanh Ca ma ma cười đến có chút khinh bỉ, "Biết ngươi vào Cung, tự nhiên cũng sẽ vui mừng -- bởi vì hảo phu quân Lan Lăng vương của ngươi sẽ ngoan ngoãn trở lại Nghiệp đô, và sẽ không bao giờ rời đi."Tử Dạ hít một hơi, thê lương mà cười nói: "Ngươi nghĩ rằng ta sẽ để ngươi làm vậy sao?''Thanh Ca ma ma chợt xuất thủ giữ cổ tay Tử Dạ lại, bóp đến khiến Tử Dạ đau nhức, "Ngươi cũng có thể thử tự sát, nếu ngươi có thể làm được, ta tuyệt không cản ngươi.""Ngươi..." Tử Dạ muốn vùng ra khỏi ngón tay của nàng, nhưng khí lực lại càng ngày càng nhỏ."' Phệ Tâm tán ' nếu như bảy ngày không uống một lần, tất nhiên cho dù là liệt nữ cũng sẽ thay đổi..." Thanh Ca ma ma đột nhiên cười đến phá lệ âm lãnh, "Còn trong vòng bảy ngày này, ngươi sẽ không có bất luận khí lực gì. Nếu ngươi không muốn thất thân sớm, thì nói chuyện cho êm tai một chút, bằng không bất kỳ gã sai vặt nào ở đây cũng có thể làm cho ngươi trong nháy mắt biến thành tàn hoa bại liễu!"Tử Dạ thân thể chấn động, chỉ cảm thấy lòng đã lạnh đến rồi cực hạn.Thanh Ca ma ma thấy Tử Dạ từ bỏ giãy dụa, buông lỏng tay ra, đứng lên, "Được rồi, ngươi cẩn thận dưỡng thương, các loại tổn thương dưỡng hảo thì ngoan ngoãn đi về phía đông vào cung hầu hạ hoàng thượng a!."Tử Dạ không muốn nói thêm cái gì, lúc này nàng cần nhất là lãnh tĩnh, tĩnh táo ngẫm lại làm sao rời khỏi cái địa phương quỷ quái này, chỉ cần trở lại bên cạnh Trường Cung, mọi thứ rồi cũng sẽ tốt thôi...Thanh Ca ma ma hài lòng cười, phe phẩy cây quạt rời đi.Nghe tiếng cửa khép lại, Tử Dạ không khỏi ôm chặc hai cánh tay, thân thể lạnh rung khó tĩnh, viền mắt dần dần ướt đẫm."Trường Cung, nếu ta vào cung, ngươi cũng sẽ chạy không thoát khỏi Cao Trạm... Ta không thể để cho hắn làm như vậy, ta không muốn liên lụy ngươi... Ngươi chờ ta... Ta nhất định có thể trở lại bên cạnh ngươi..."Nước mắt rơi vào mu bàn tay trái, chiếc nhẫn trên ngón vô danh mơ hồ phát quang."Lần này đi Đông Đô, khắp nơi phải cẩn thận, mới có thể đảm bảo mấy năm bình an." Lão đạo sĩ kia đã từng nói như vậy.Khắp nơi cẩn thận, khắp nơi cẩn thận, cũng bởi vì nhất thời không cẩn thận, tất cả liền không có cơ hội quay đầu sao?