Thôi Miên Người Mẹ Xinh Đẹp

Chương 20: Thay đồ bơi để học sinh chơi đùa

Sau khi loay hoay một hồi, Đức Dũng ở phía trước Huy Mạnh phía sau, kẹp người mẹ cao lớn xinh đẹp của tôi ở giữa.

Hai thanh niên gian ác di chuyển tay lên xuống, lang thang bừa bãi trên cơ thể phụ nữ gần như bán khỏa thân, chỉ mặc mỗi chiếc qυầи ɭóŧ lụa màu da, khiến mẹ tôi thở hổn hển đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

Nhưng Huy Mạnh vẫn chưa hài lòng, nó rút ©ôи ŧɧịt̠ đã cương cứng của mình ra cắm vào giữa cặp mông lụa đầy đặn của mẹ, khiến mẹ hoảng sợ hét lên.

Còn Đức Dũng ở phía trước đã bịt miệng bà ấy.

Mẹ chỉ có thể rêи ɾỉ mơ hồ không rõ ràng, buộc phải sử dụng cặp mông đầy đặn của mình để tiếp nhận ©ôи ŧɧịt̠ nóng bỏng đang thúc mạnh...

Chết tiệt…

Tôi nghiến răng nghiến lợi, chỉ ước gì có thể xông ra đánh hai người bọn họ một trận, sau đó mang mẹ về nhà, ném mẹ lên chiếc giường lớn, hung hăng vỗ vào cặp mông đầy đặn và quyến rũ đó.

Chờ đã... Tôi... Tôi bị sao thế này...

“He he, tới rồi.”

Huy Mạnh ngừng giễu cợt, từ trên giường nhảy lên, nghênh đón mẹ tôi đi vào.

“He he! Mỹ Huyền thật sự rất đẹp... Nhìn đôi chân thon dài thẳng tắp này, quá tuyệt vời!!”

Huy Mạnh thèm thuồng nhìn chằm chằm và khen ngợi mẹ tôi.

Qua góc giường, tôi nhìn thấy mẹ đang mặc một bộ đồ bơi một mảnh xẻ cao màu trắng, Huy Mạnh đẩy mẹ đi vào cửa với đôi tay nhỏ bé đeo găng trắng.

Tôi cảm thấy mũi nóng ran, một giọt máu nhỏ xuống thảm.

Mẹ tôi vốn đã cao, mặc bộ này càng tôn lên đôi chân ngọc của bà ấy, thêm vào đó là chiếc quần tất màu da trong suốt như pha lê và đôi giày cao gót màu trắng ở chân khiến tôi không khỏi dựng cái lều ngay giữa háng.

Hai tên ác ma càng không thể chịu nổi, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp thẹn thùng của mẹ tôi, thậm chí còn cởϊ qυầи áo để lộ cặp mông cong vυ't.

Hai người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nói: “He he, Mỹ Huyền có muốn bọn em gọi cô bằng cái tên khác như hai ngày trước không??”

“Không... không phải... hôm qua... hôm đó cô chỉ...”

Nhìn thân hình cường tráng của hai người, mẹ không khỏi lấy hai bàn tay ngọc che đi khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng...

“He he, hai ngày trước, Mỹ Huyền đích thân đồng ý, chỉ cần chúng ta ở một mình với nhau, bọn em sẽ gọi cô bằng cái tên khác mà?”

Huy Mạnh giễu cợt nói.

“Cái đó... là do... em cứ trêu chọc cô, nên cô… mới...”

Mẹ phản bác lại một cách thiếu tự tin. Tuy nhiên, hai cơ thể cường tráng đã ném bà ấy xuống ghế sofa.

“Ahhhhhhhhh!! Chậm… chậm thôi… Ưmmmm… Ưmm…. Ahhhhh”

Mẹ không khỏi kêu lên bất ngờ. Đức Dũng dùng bịt mắt che mắt bà ấy lại.

“He he! Con đĩ, bọn em đã nói hôm nay muốn chạm vào người cô mà! Cô cứ ngoan ngoan chạy ra đây!!! Ha ha!!”

“Ahhhhhh... không... không được...”

“Ha ha, đừng giãy giụa nữa. Không phải hai ngày trước nói bọn em muốn dùng cơ thể cô để thủ da^ʍ, chẳng phải cô rất vui vẻ sao?? Ha ha đúng là một con đĩ… hôn một cái đã nào!!!”

“Không phải… hu hu… ưmmmm… ưmmmmm…”

Mẹ tôi bị Huy Mạnh kiên quyết đè lên phía trước, đưa chiếc lưỡi thô ráp của mình vào trong miệng, tham lam hút lấy hương thơm bên trong...

“Hừ! Không ngờ cô lại đến quán cà phê rất đúng giờ chờ bọn em, lại còn trang điểm tỉ mỉ như vậy, xem ra hôm nay cô muốn giúp bọn em thủ da^ʍ đúng không? Hửm? He he thật là một con đĩ dâʍ đãиɠ!!”

“Ưmmmmm… không phải… không phải đâu…”

Tôi nhìn vẻ mặt ngượng ngùng và rụt rè của mẹ tôi mà như bị sét đánh, những gì Đức Dũng nói vang vọng trong tâm trí tôi.

Từ hôm nay cô phải ghi nhớ, khi bọn em chửi cô càng dữ thì cô càng hưng phấn! Càng đối xử thô bạo với cô thì cô càng thích bọn em!!! Đã biết chưa…?

Không... Người mẹ vốn tự cao tự đại của tôi đã có thể tiếp nhận những lời xúc phạm như vậy của hai người bọn họ rồi sao, tuy rằng biểu hiện của bà ấy vẫn có đôi nét chống cự nhưng hình như đã có chút hạnh phúc.

Hơn nữa… hơn nữa… hôm nay bà ấy biết thừa sẽ bị đàn ông… mà còn cố tình trang điểm lộng lẫy ra khỏi cửa…

Ngọn lửa tà ác ập vào từng đợt, tôi không thể không bắt đầu chà xát tấm thảm bằng ©ôи ŧɧịt̠ dữ dội của mình.

Cặp mông tròn trịa và trắng nõn dưới chiếc qυầи ɭóŧ màu da bị hai bàn tay to lớn của hai gã thanh niên xấu xa vuốt ve bừa bãi, mẹ tôi lẩm bẩm không rõ tiếng.

Cơ thể mỏng manh nhanh chóng mềm nhũn ra giữa hai người, mẹ chỉ có thể dùng đôi tay nhỏ đeo găng trắng không ngừng đẩy l*иg ngực cường tráng của họ ra.

Đôi chân ngọc mảnh khảnh như băng bị hai cặp đùi rắn chắc cường tráng kẹp chặt, tùy ý kɧıêυ ҡɧí©ɧ tục tĩu.

“He he, ban nãy cô ở phòng thay đồ làm cho em nứиɠ ©ôи ŧɧịt̠, bây giờ em muốn cô phải bù đắp cho em! Con cɧó ©áϊ này!”

Huy Mạnh cười dâʍ đãиɠ nói.

Hai chân ngọc của mẹ tôi bị người đàn ông quấn chặt lấy, đôi tay nhỏ bé vô lực đè lên l*иg ngực cường tráng của người đàn ông.

Bị ép chặt giữa hai cơ thể cường tráng trên chiếc ghế sofa nhỏ, cộng với những lời sỉ nhục bằng lời nói của cả hai hết lần này đến lần khác khiến mẹ tôi có cảm giác sắp bị cưỡиɠ ɧϊếp.