Thôi Miên Người Mẹ Xinh Đẹp

Chương 16: Vừa hôn vừa sục Ꮯôn Ŧhịt̠

Du͙© vọиɠ của Huy Mạnh tăng vọt, nó hung hăng cắn lấy cái lưỡi ngọt ngào của mẹ tôi, vừa khẽ rêи ɾỉ vừa nếm thử cái lưỡi mềm mại của người đẹp...

Đức Dũng sẽ không trơ mắt nhìn hai người hôn nhau ướŧ áŧ, nó đang cười lợi dụng lúc ý thức của mẹ tôi không được tỉnh táo, không biết từ lúc nào đã dùng bàn tay nhỏ bé của mẹ nắm chặt ©ôи ŧɧịt̠ to lớn của mình.

Huy Mạnh cũng noi gương, vừa không buông tha cho cái miệng nhỏ nhắn của mẹ tôi, vừa nắm lấy bàn tay nhỏ bé của bà ấy để cầm khẩu pháo của mình.

Mẹ tôi đắm chìm trong nụ hôn ướŧ áŧ mãnh liệt mà không để ý rằng lúc này tay mình đang nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ của người đàn ông một cách khiếm nhã, như có phản xạ có điều kiện, bà ấy bắt đầu di chuyển lên xuống một cách vô thức khi nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ của người đàn ông.

Thỉnh thoảng, mẹ tôi cầm lấy túi dái căng phồng, nhẹ nhàng xoay những hạt giống bên trong...

Tôi tự an ủi mình rằng hành vi tục tĩu của mẹ tôi hoàn toàn là kết quả của quá trình huấn luyện và ám thị lâu dài của hai người họ chứ không phải ý định ban đầu của mẹ, mà theo thời gian, ý nghĩ điên rồ rằng mẹ tôi là một con đĩ đáng bị đàn ông ȶᏂασ cứ xuất hiện trong trái tim tôi...

Rốt cuộc… tôi bị sao vậy…

“Ưmmmm… ưmmm…”

Cuối cùng mẹ tôi cũng phát hiện ra điều gì không ổn, nhưng chiếc lưỡi ngọt ngào của mẹ đang bị dính chặt vào miệng của gã thanh niên độc ác và đang chơi đùa với nó một cách bừa bãi.

Mẹ tôi càng cố gắng vùng vẫy, ham muốn tìиɧ ɖu͙© xấu xa của hai người họ càng được khơi dậy, bà ấy không thể không thở hổn hển vì những nụ hôn.

Chụt!

Sau một âm thanh lanh lảnh, mẹ tôi còn chưa kip thở hổn hển, Đức Dũng lập tức ngậm lấy cái miệng đang “hu hu” của bà ấy.

Hai người như truyền bóng, một người vừa hôn xong, người kia liền hung hăng chặn lấy đôi môi thơm của mẹ, hôn cuồng nhiệt không cho mẹ nghỉ ngơi.

Chiếc lưỡi mảnh mai và mềm mại không ngừng bị những chiếc lưỡi thô ráp của hai người họ quấn lấy và nghiền nát... còn những ©ôи ŧɧịt̠ của họ ngày càng gần đến giới hạn dưới bàn tay ngọc trắng.

“Ưmmmm… ưmmm… hức… hức…”

Cuối cùng họ cũng buông tha cho cái miệng của mẹ, chiếc lưỡi mềm mại và mảnh khảnh của mẹ đã trở nên hơi sưng lên sau nhiều lần bạo lực.

Một sợi chỉ bạc vẫn đang nối lưỡi của mẹ và Đức Dũng, còn chưa đợi bà ấy bối rối hoàn hồn sau nụ hôn cuồng nhiệt, hai tên ác ma đột nhiên gầm nhẹ một tiếng, hai tay nắm lấy tay mẹ tôi, hai dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c nóng hổi bắn vào lòng bàn tay của mẹ…

Mẹ thẫn thờ nhìn cảnh tượng hai ©ôи ŧɧịt̠ to lớn xuất tinh một cách thô bạo trên bàn tay ngọc của mình, mẹ không thể tưởng tượng nổi một người luôn luôn đoan trang như bà lại có thể làm nên chuyện vô liêm sỉ như vậy.

Đầu óc mẹ rối bời, để cho hai thiếu niên cường tráng tươi trẻ rót tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào lòng bàn tay mình...

Dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc quánh nhanh chóng tập trung trong lòng bàn tay mẹ, lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ khổng lồ không thể nằm trọn trong lòng bàn tay, rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ rỉ ra dọc theo mép bàn tay ngọc và kẽ ngón tay, chảy xuống váy dài đến đầu gối trắng nõn.

“Phù... sảng khoái quá... lại đây, Mỹ Huyền bé bỏng của em... ngoan ngoãn uống canh giải rượu bọn em làm cho cô đi...”

Huy Mạnh cười dâʍ đãиɠ, cầm lấy bàn tay ngọc đang khép chặt của mẹ tôi mà nhấc lên.

“Không... không... đừng mà…!!!!!!”

Mẹ tôi nhút nhát không địch lại được hai thanh niên cường tráng, chúng áp hai bàn tay dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mẹ lên mặt, nhìn cả đống trắng đυ.c trong lòng bàn tay, một mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙ xộc thẳng vào khứu giác của mẹ.

Mẹ bị rượu ảnh hưởng đến khả năng phán đoán, cảm thấy mình hình như đã quen thuộc với mùi tanh này, thay vì ghê tởm như trong tưởng tượng, bà ấy lại có chút thích thú.

Dòng tϊиɧ ŧяùиɠ trắng đυ.c bốc hơi nóng hổi trong lòng bàn tay mẹ…

Nó có vẻ rất sạch sẽ, mặc dù mùi rất lạ, nhưng trong đáy lòng mẹ ... một ham muốn đang trỗi dậy mãnh liệt ...

“Nào... Mỹ Huyền, nhân lúc còn nóng nếm thử một ngụm đi, em cam đoan cô sẽ thích nó...”

Đức Dũng tiếp tục mê hoặc mẹ tôi.

“Được rồi... nếu… nếu là của em… cô… cô chỉ nếm một ngụm thôi...”

Không... đừng mà... Tôi tuyệt vọng cầu nguyện trong lòng...

Nhưng mẹ vẫn say sưa và cẩn thận lau sạch những giọt tϊиɧ ŧяùиɠ rỉ ra từ mép bàn tay...

KHÔNG!!!!!!!!!!!!!

“Ừm... ừm... xem ra... cũng không tệ lắm...”

Khi đôi môi đỏ mọng quyến rũ chạm vào dòng tϊиɧ ŧяùиɠ nóng hổi, mẹ tôi vẫn còn rùng mình, một chút sợ hãi lan tràn trong lòng nhưng dường như bà ấy đã mất đi lý trí, nhẹ nhàng mυ'ŧ lấy giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên mép bàn tay ngọc, cẩn thận nhấm nháp.

“Hi hi!... Vậy thì lần này hãy nếm một ngụm lớn và ăn hết trong một ngụm... nào...”

Thấy mẹ tôi không phản kháng kịch liệt, nụ cười trên mặt hai người bọn họ càng đê tiện hơn.