Thôi Miên Người Mẹ Xinh Đẹp

Chương 11: Dùng bàn chân thoả mãn

“Ahhhhhhhhhh!!! Đừng mà!!!!... Ahhhhh… Ưm… Ưm…” Người phụ nữ xinh đẹp hoảng hốt vội vàng kéo váy xanh cố gắng che đi đôi chân nuột nà quyến rũ của mình, còn Huy Mạnh ở bên kia dùng đầu lưỡi thô ráp liếʍ láp đôi bàn chân cong của mẹ....

“Hu hu... không... muốn đâu...” Mẹ tôi bị kɧoáı ©ảʍ kỳ dị làm cho kinh ngạc, bà ấy có thể cảm nhận rõ ràng hai cái lưỡi nóng bỏng không ngừng ăn mòn lý trí của mình từng chút một trên đôi chân mềm mại. Mẹ tôi xấu hổ, hoảng sợ đá tung đôi chân lụa của mình và cố gắng thoát ra khỏi hai người, nhưng hai tên ác ma vốn đã tràn đầy du͙© vọиɠ lại càng hưng phấn, mỗi người ôm chặt lấy một cái chân ngọc, liên tục liếʍ bắp chân như củ sen mềm của mẹ, đầu lưỡi liếʍ đến tận đầu ngón chân, ngoạm một miếng vào miếng giò lụa. Một lúc sau, nó dùng tay kéo căng bàn chân lụa, hết lòng hôn lên bàn chân đang run rẩy, dùng lòng bàn chân chà xát ©ôи ŧɧịt̠ bên dưới với nụ cười tham lam và ghê tởm...

Bàn chân ngọc của mẹ tôi bị hai người tùy tiện xâm phạm, khuôn mặt xinh đẹp đỏ như lửa. Dần dần, bàn chân quyến rũ và tội lỗi của mẹ bị hai người hôn và gặm nhấm, tràn ngập những cám dỗ khác nhau. Cả hai nhìn tội ác của mình để lại bằng chứng, họ hài lòng kéo khóa quần xuống, để lộ bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© dựng đứng và cứng ngắc của mình.

“Ahhhhhhhhh!!! Các… các em... muốn làm gì??” Mẹ tôi kinh hãi nhìn con rồng đang tức giận đứng thẳng giữa hai đùi cường tráng nổi đầy gân xanh run giọng nói.

“Ha ha! Cô yên tâm đi, bọn em đồng ý với cô sẽ không làm đến cùng, chỉ có điều cô cũng nhìn thấy rồi đấy, chỉ làm thế này thì không đủ làm bọn em sướиɠ… he he!” Đức Dũng kìm nén ham muốn thú tính đang dâng trào của mình và nụ cười đầy ẩn ý, nó phớt lờ sự vùng vẫy của mẹ tôi và dán bàn chân lụa ướt vừa được liếʍ vào ©ôи ŧɧịt̠ sưng tấy của mình...

“...” Mẹ ngây người nhìn hai bàn chân ngọc bị kẹp và giẫm lên ©ôи ŧɧịt̠ to lớn nóng bỏng, nhìn vẻ mặt vô cùng hưởng thụ của hai học sinh, giống như mẹ tôi đang dùng chân lụa mát xa cho họ một cách tục tĩu.

“Không… không được…” Mẹ tôi choáng váng đầu óc vì quá xấu hổ, tiếng phản đối như muỗi kêu, nhưng hai đứa con trai xấu xa kích động nửa quỳ xuống, xé một lỗ trên gót chân của mẹ, nhét dươиɠ ѵậŧ to nóng của mình vào đó…

“Ôi!!!! Hừ… hừ… Bị chiếc tất siết chặt quá đi mất… Ưm… Ưm… Ahhhh…” Cảm giác ©ôи ŧɧịt̠ của mình được chiếc tất mềm mại quấn chặt lấy khiến Huy Mạnh kích động kêu lên. Cái ©ôи ŧɧịt̠ đen nhẻm chạm vào đôi bàn chân ngọc trắng nõn làm tôi ảo tưởng điên cuồng, ©ôи ŧɧịt̠ trong đũng quần phóng tinh dữ dội.

Ở phía bên kia màn hình, hai tên súc sinh cuối cùng cũng đạt cực khoái với đôi chân lụa của mẹ tôi, sau hai tiếng gầm gừ trầm thấp, chúng áp chặt bàn chân mỏng manh của mẹ vào ©ôи ŧɧịt̠ của chúng và bắn những dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng vào bàn chân ngọc của mẹ... Những dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt nhớp nháp và bỏng rát không chảy ra dưới lớp bọc của chiếc tất mà thay vào đó, phần cuối của chiếc tất bị treo ngược tạo thành một túi tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng. Mẹ bị trò chơi tục tĩu này dọa đến mất trí, ngây người nhìn hai người bọn họ bôi tϊиɧ ɖϊ©h͙ bọc trong tất chân lên toàn bộ đôi chân từng chút một, sau đó lấy điện thoại di động ra chụp cận cảnh đôi chân dài dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ và phản chiếu ánh sáng dâʍ ɖu͙©.

“Hì hì, yên tâm đi, dựa theo thỏa thuận, bọn em sẽ không nói cho ai biết, bởi vì thực ra bọn em cũng rất thích cô ha ha!”

“... Không... đừng chụp mà...” Sau khi dần hồi phục lại, mẹ tôi đang định ngăn cản hai người chụp ảnh lại liền bị chiếc đồng hồ bỏ túi của Đức Dũng hấp dẫn. “Nào, đừng lo lắng, hãy nghe em nói...” Mẹ tôi đang bồn chồn thì được người đàn ông bên cạnh ghé tai thì thầm, sự bối rối trong mắt dần tiêu tan...

“He he, mặc dù có thể thành công tiếp cận bà ta, nhưng tựa hồ vẫn là có chút chống cự, cần huấn luyện chuyên sâu thêm!!” Đức Dũng nói. Huy Mạnh lưu luyến hôn lên khuôn mặt xinh đẹp uể oải của mẹ tôi: “Mẹ kiếp, giờ tao chỉ muốn mở cái l*и da^ʍ của con cɧó ©áϊ này ra, ȶᏂασ con chó này chắc chắn sướиɠ lắm.”

“Tao cũng muốn ȶᏂασ bà ta ngay bây giờ, nhưng trò chơi phải chơi lâu hơn một chút mới thú vị phải không? Khi thời gian đến, chúng ta sẽ tổ chức một nghi thức trọng đại cho bà ta! Ha ha!!” Hai thanh niên hung ác bịt mắt mẹ bằng nụ cười dâʍ đãиɠ, cởi chiếc tất ướt đẫm tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra, nhét một chiếc vào cái miệng nhỏ của mẹ. Huy Mạnh lại nhổ nước bọt vào đó, hai người hỏi: “Tϊиɧ ɖϊ©h͙ này là của ai?”