“Chuyện này không thể vội, ít nhất phải làm mấy lần mới có thể thành công, nếu không, tất cả nỗ lực trước đó đều uổng phí!!” Đức Dũng nói xong, cẩn thận kiểm tra ánh mắt của mẹ tôi, một lúc lâu sau mới nở nụ cười với sự hài lòng. “Ổn rồi, bây giờ để tao bắt đầu.”
“Cô tên là gì?”
“Đỗ Mỹ Huyền...”
“Có bao nhiêu con?”
“Hai đứa…”
“…”
Đức Dũng thản nhiên hỏi mẹ tôi giống như đang kiểm chứng tác dụng thôi miên của mình, Huy Mạnh truyền đạt một số nội dung xấu xa cho mẹ tôi vừa cười he he nói: “Con đĩ này thật thà lắm, hỏi gì cũng đáp rất rõ ràng!!” Đức Dũng cười đắc ý và nói với mẹ tôi trong trạng thái ngẩn ngơ: “Bây giờ em sẽ nói cho cô biết một vài mệnh lệnh, cô sẽ ghi nhớ chúng thật sâu trong đầu và chấp hành một cách hoàn hảo.”
“Được…”
“1. Từ lúc cô nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ bỏ túi của em cho đến lúc em búng tay, cô sẽ quên mọi thứ trừ những mệnh lệnh mà em đã đưa ra cho cô.”
“2. Khi em nói: Thưa cô, có một vấn đề mà em không hiểu. Cô phải dẫn em và Huy Mạnh đi tìm một nơi không có người xung quanh.”
“3. Khi em nói: Thưa cô, em có rất nhiều câu hỏi không hiểu, cô phải đưa em và Huy Mạnh về nhà dạy kèm.”
“Được…”
“Điều cuối cùng, cô chỉ cần nhớ rằng sau khi bọn em đưa cô về nhà, cô đã lên giường và ngủ một mạch cho tới sáng mai.”
“Được…”
“Bây giờ bọn em vừa mới về đến nhà. Cô muốn làm gì thì làm làm đi!” Đức Dũng nói xong búng tay một cái, cơ thể mềm mại của mẹ run lên, như thể không nhìn thấy hai thiếu niên với nụ cười dâʍ đãиɠ, mơ màng nói: “Tôi đau đầu quá… buồn ngủ chết mất…” Nói xong mẹ chui vào trong chăn mà không cởϊ qυầи áo, một lúc sau liền có tiếng ngủ say vang lên…
Huy Mạnh nghi ngờ hỏi: “Không sao chứ??” Đức Dũng nói: “Ừm. Sau vài lần thôi miên như vậy, cô ấy có thể tiếp nhận nhiều mệnh lệnh hơn, đồng thời cũng có thể chấp nhận kí©ɧ ŧɧí©ɧ lớn hơn trong thời gian thôi miên. Sau đó chúng ta có thể...”
“Vậy là hôm nay tới đây là xong hả??? Mẹ kiếp, ©ôи ŧɧịt̠ tao vẫn cứng thì phải làm sao đây???” Huy Mạnh bất mãn nói.
“Hôm nay chỉ có thể làm một số hoạt động ít kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Dù sao theo ám thị, cô ấy sẽ ngủ cho đến sáng mai.” Đức Dũng nói xong liền cởi khoá quần, lôi dươиɠ ѵậŧ thô to đen sì khiến người khác phải nghẹt thở ra ngoài…
“Mẹ kiếp...” Tôi không khỏi chửi thề, nhìn ©ôи ŧɧịt̠ dài chừng 15 cm nhảy ra từ dưới người Đức Dũng với hai mắt cay xè, nó đầy hung dữ chĩa thẳng vào người mẹ xinh đẹp đang ngủ của tôi. Một bàn tay ngọc trắng nõn bị nó kéo ra từ trong chăn, cưỡng ép cầm lấy thân pháp, chủ nhân của ©ôи ŧɧịt̠ đang nhẹ nhàng ôm cơ thể thơm ngát ấm áp hưởng thụ xúc cảm từ đôi tay. Huy Mạnh ở bên cạnh trợn mắt ngoác mồm, lấy ra bàn chân tròn trịa chôn dưới chăn của mẹ tôi, cắm thêm một khẩu đại bác lên đó.
“Ưmmm... tuyệt quá…” Cả hai rêи ɾỉ gần như cùng lúc. Trong giấc mơ, mẹ tôi bị hai quả pháo nóng bỏng thiêu đốt, thân hình mỏng manh run rẩy…
Đức Dũng cầm bàn tay ngọc của mẹ tôi trên khẩu pháo khổng lồ và khẽ giật giật. Còn Huy Mạnh ở phía sau không nhịn được mà di chuyển lên xuống với đôi chân mang tất xinh đẹp của mẹ tôi giống như một con gấu đang động dục, một lúc sau, từ đôi chân tròn trịa đến lòng bàn chân ấm áp chảy ra một chất nhầy sáng bóng. Huy Mạnh không hài lòng lẩm bẩm: “Con đĩ này, hôm nay tha cho cô một lần vậy, em sẽ cho cô ăn ©ôи ŧɧịt̠ của em sau một thời gian nữa... he he…”
Huy Mạnh đang tận hưởng xúc cảm từ đôi chân lụa của mẹ tôi, nó chợt kéo chiếc còn lại từ trong chăn ra, kẹp lấy khẩu pháo nóng bỏng và hung dữ của mình. Bàn chân lụa mềm đang kẹp chặt khẩu pháo chạm vào nhau khiến nó thoải mái hú lên, vừa cọ sát thoải mái vừa thấp giọng chửi: “Con đĩ... con cɧó ©áϊ... nhìn bộ mặt nghiêm nghị của cô kìa... em sẽ đâm chết con cɧó ©áϊ này... cô sinh ra là để làm nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© cho em và để đàn ông chơi với âʍ ɦộ của cô... ưmmmm… tuyệt quá...” Với một tiếng rít, gót chân mang tất bị xé toạc một lỗ, khẩu pháo nóng và rắc chắn nhanh chóng lọt vào lỗ tất và chạm vào lòng bàn chân của mẹ tôi. Huy Mạnh hít một hơi thật sâu, ma sát một cách thô bạo.
Trong khi thủ da^ʍ bằng tay của mẹ, Đức Dũng cầm tay còn lại cẩn thận chơi đùa, tham lam nhìn khuôn mặt xinh đẹp của mẹ tôi, như muốn nuốt chửng từng khúc xương của bà ấy. Còn người mẹ đang bị thiếu niên cưỡиɠ ɧϊếp thì đang ngủ vô cùng ngọt ngào, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một vệt ửng hồng mỏng manh.
Hai con thú dần đạt cực khoái dưới bàn tay và bàn chân của mẹ tôi. “Phù, không nhịn được nữa rồi!! Cùng nhau bắn vào mặt cô ấy đi!!!” Khuôn mặt Đức Dũng đỏ bừng, rút đại pháo từ trong tay mẹ ra, đứng ở bên giường, Huy Mạnh cầm đại pháo theo sát sau chĩa vào khuôn mặt đang say ngủ của mẹ tôi, hai ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ gần như chạm vào khuôn mặt đỏ ửng của mẹ.