Nghe thấy câu nói đó, trái tim Trương Hạc lại không chịu nổi nhảy lên kịch liệt, mặt cũng hơi đỏ, cả người lộ ra cảm giác vô thố. Trì Uyên chậm rãi bỏ tay hắn ra, bàn tay trắng nón mềm mại rơi trên giường, quần áo trên người làm y có cảm giác khó chịu, y nằm sấp xuống cọ cọ ga giường, thấp giọng nói: “ Đầu tiên giúp tôi xả đầy nước bồn tắm đi.”
Trái tim Trương Hạc dần đập bình thường trở lại, hít sâu một hơi lấy bình tĩnh, ánh mắt hắn hốt hoảng nhìn xung quanh phòng một lượt, dừng mắt lại ở cánh cửa kính, hắn đi qua vặn cửa mở ra.
Phòng tắm so với phòng ngủ Trương Hạc lớn hơn rất nhiều, trang hoàng xa hoa đột độ, trên lavabo cũng đặt đầy chai chai lọ lọ mà Trương Hạc nhìn qua cũng không hiểu tác dụng của chúng. Trương Hạc đi qua chiếc gương âm tường, nhìn hình ảnh mình trong đó, chút xao động trong lòng hắn liền bình ổn trở lại.
Đại loại chỉ là giúp cấp trên xả nước thôi? Không cần nghĩ nhiều
.
Trương Hạc buộc mình phải bình tĩnh trở lại, hắn đi đến bồn tắm mát xa rộng rãi không nhịn được ảo tưởng đến hình ảnh cấp trên không một mảnh vải đầy quyến rũ nằm trong đó, làn da trắng muốt như sữa bò gắt gao dán vào thành bồn tắm, còn có những đường cong thân thể đầy duyên dáng kia, hai cánh mông ton tròn màu mỡ phập phồng. Ý nghĩa lớn mật đầy sắc tình kia làm cho Trương Hạc lại chuẩn bị cương lên, hắn vội vàng hạ tay mở vòi nước, để cho dòng nước cuốn trôi đi những suy nghĩ dơ bẩn kia.
May mắn tuy rằng bồn tắm nhìn hiện đại kia cách dùng khá dễ, Trương Hạc xả nước hơn nửa bồn thì giơ tay thử nước, cảm thấy nhiệt độ thích hợp mới chật vật ra ngoài.
Trì Uyên nằm trên giường như đang ngủ vậy, gương mặt tinh xảo không chút phòng bị lộ ra, hai bên má điểm xuyến tia ửng hồng, lúc đôi mắt nhắm lại làm cho cảm giác lông mi dày như cây quạt nhỏ vậy. Cứ như vậy đứng đơ trước cửa phòng tắm ngắm mỹ cảnh nhân gian gần một phút, Trương Hạc mới cẩn thận đi qua muốn chạm vào mặt của Trì Uyên nhưng lại không dám, cuối cùng chỉ nhẹ nhàng lay động bả vải y nhẹ nhàng nói: “ Trì tiên sinh, tôi đã xả nước rồi.”
Tròng mắt Trì Uyên chuyển động vài cái, mí mắt chậm rãi mở ra, trong khoảng khác đó hô hấp Trương Hạc như muốn dừng lại, trái tim lại đập kịch liệt. Trì Uyên mấp máy môi, Trương Hạc nhỏ giọng nói: “Nước đã được rồi ạ.”
“Ừ.” Thanh âm Trì Uyên mang theo chút mùi rượu cùng chút lười biếng, y nói: “Giúp tôi cởϊ qυầи áo.”
Trương Hạc sửng sốt, ngơ người nhìn thân thể mềm nhũ của Trì Uyên muốn ngồi dậy nhưng lại lảo đảo ngã xuống, theo bản năng hắn ôm lấy y, Trì Uyên liền nhắm mắt dựa vào l*иg ngực hắn nói: “Giúp tôi cởϊ qυầи áo.”
Trương Hạc giờ mới biết mình không phải nằm mơ, bàn tay run rẩy cởϊ áσ khoác cho Trì Uyên. Trì Uyên phối hợp với hắn nên việc cởi khá dễ dàng, y lại nói: “ Bộ đồ này mùi quá, mai cậu giúp tôi mang ra cửa hàng giặt là.”
“Vâng.” Thực ra công việc này không thuộc phận sự của Trương Hạc nhưng hắn vẫn như cũ nhận lấy. Mặt hắn nóng bừng, dùng bàn tay giữ bả vai Trì Uyên kéo ra khỏi l*иg ngực mình để tháo cà vạt.
Cẩn thận tháo cà vạt, thời điểm mở cái cúc áo sơ mi đầi đầu tiên làm hắn nhớ về cảm giác khẩn trương như ngày xưa thi đại học vậy. Hít một hơi thật sâu, đem tay cởi cúc áo nho nhỏ kia, nhìn đến làn da thịt bóng loáng đang dần lộ rõ, Trương Hạc không biết làm sao cho phải nhưng bản năng lại muốn nhìn nơi đó nhiều hơn.
Trì Uyên không ngăn cản động tác của hắn, đôi mắt vẫn nhắm như là đang ngủ vậy, chỉ là thi thoảng lông mi của y sẽ lay động vài cái chứng minh y chưa ngủ hoàn toàn. Mở đến cúc áo thứ ba, là da trắng nõn kia lộ ra không khí ngày càng nhiều, l*иg ngực một chút tỳ vết cũng không có, trơn láng như ngọc thạch vậy, Trương Hạc thậm chí còn nhìn đến xương quai xanh tinh xảo của cấp trên. Lại tiếp tục cởi thêm hai cúc áo nữa, trái tim Trương Hạc thời điểm này càng ngày càng không chế được nổi nữa.
Hắn đã thấy lấp ló được đầṳ ѵú mê người kia.
Trương Hạc không thể ngờ đầṳ ѵú của đàn ông lại đem đến cho hắn cảm giác dụ hoặc như thế này, hắn không thể kìm được đem áo sơ mi vén lên một chút để nhìn được hoàn toàn bí cảnh đó. Dáng người Trì Uyên thon gầy một chút cũng không béo, có thể nói là khá mảnh khảnh, nhưng ngực của y so với đàn ông bình thường lại đầy đặn hơn, nhìn như bộ ngực của thiếu nữ mười lăm mới phát dục vậy, quầng vυ' hồng non mơn mởn, đầu ti lại đỏ rực, nhìn bộ ngực đang phô ra trước mặt mình làm hô hấp Trương Hạc rối loạn. Nhìn đầṳ ѵú so với đàn ông lớn hơn không ít kia làm hắn muốn thử dừng tay sờ sờ, xoa xoa để xem rốt cuộc sẽ đem đến cho mình xúc cảm như thế nào.
Hắn nỗ lực khắc chế chính mình, bụng dưới lại như gặp lửa, dưới hang dươиɠ ѵậŧ như gặp kí©ɧ ŧɧí©ɧ cương cứng độn lên đũng quần như một cái lều. Trương Hạc hít một hơi thật sâu, muốn kéo bả vai Trì Uyên xa mình, cũng như kéo đi những suy nghĩ xấu xa trong lòng. Nhưng tay hắn vừa chạm, Trì Uyên liền ngẩng đầu lên, cặp mắt hớp hồn cũng chậm rãi mở ra đối diện với gương mặt đầy hoảng loạn của Trương Hạc.
Trương Hạc bị dọa rồi, hắn biết mình không nên có ý da^ʍ với thân thể cấp trên, còn sinh ra phản ứng nữa chứ, hắn cảm thấy Trì Uyên phát hiện ra ý nghĩ hạ lưu đó sẽ sa thải mình mất. Trương Hạc càng nghĩ càng hối hận, hối hận vì sao mình cóc ghẻ đòi ăn thiên nga, hối hận vì nghĩ đến cảnh bị sa thải sẽ phải rời khỏi người đàn ông này.
Đúng lúc đầu óc Trương Hạc loạn cào cào, tay Trì Uyên chậm rãi nâng lên. Trương Hạc đứng im không trốn tránh, sẵn sàng nhận lấy cái tát cho si tâm vọng tưởng của mình, hắn cảm thấy chính mình cần phải nhận lấy sự trừng phạt đó. Nhưng bàn tay đó khi không dừng trên mặt hắn mà lại giơ cao câu lấy cổ hắn, ngay sau đó mỹ nhân đã làm cho hắn ngây ngốc.
Trì Uyên hôn lên môi hắn.