Tổng Tài Tàn Khốc: Dưỡng Yêu

Chương 37: Xuân dược ᛕích Ŧìиh ( H )

Lời nói của hắn thốt ra khiến cho cô câm lặng!

Tề Yến Thanh tàn nhẫn nhìn Thiên Ân kinh hãi nắm chặt lấy ga giường, từng khớp xương trắng nhợt in lên làn da trắng muốt. Ánh mắt hắn liếc qua gò má ngày càng đỏ lựng, giống như một trái đào tươi đang chín rộ, ngon lành chờ người đến hái.

Những ngón tay tinh tế của hắn thong thả cởi cúc áo vest, từng nút, từng nút một. Nhàn nhã gác đôi chân thon dài lên nhau, thưởng thức dáng vẻ căng mình nhẫn nhịn của Thiên Ân.

Thiên Ân tóm chặt lấy ga giường, chặt đến nỗi những ngón tay cũng cảm thấy đau nhức. Đôi mắt trống rỗng mờ mịt, sâu trong cơ thể như có lửa nóng, thiêu đốt đến khô cháy, đầu óc cô trống rỗng tê dại, thân thể căng lên cơ khát thứ gì đó mà cô không thể gọi tên.

Cổ họng khô khốc đến rát bỏng, bàn tay Thiên Ân tóm chặt lấy l*иg ngực, trái tim cô đập đến điên cuồng, thanh âm rêи ɾỉ vô thức cứ bật ra khỏi đôi môi căng mọng.

Tề Yến Thanh cứ ngồi đợi, và đợi....tĩnh lặng như rừng sâu âm u, thâm trầm bí ẩn....cho đến khi ánh mắt Thiên Ân mê muội hướng về phía hắn.

Chút tỉnh táo ít ỏi còn lại của Thiên Ân cố gắng đánh thức đầu óc tê dại, nhưng cơ khát nóng rẫy của xuân dược như từng đợt sóng trào kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cuốn phăng chút lí trí mong manh của cô ra tận ngoài xa.

Đôi mắt của Thiên Ân ngắm nhìn gương mặt tuấn mỹ âm trầm nam tính, đôi mắt sâu hút như hồ nước tĩnh lặng mang theo vẻ tà mị hút hồn, chiếc mũi cao thẳng tắp, khuôn miệng kiêu bạc khẽ nhếch lên nụ cười khiêu gợi, bờ vai rộng lớn, vòm ngực cường tráng mạnh mẽ, vòng eo gọn gàng, tỉ lệ cơ thể chuẩn xác như tài tử Tây Phương, bắp đùi rắn chăc, đôi chân thon dài...

Thiên Ân cắn chặt môi, bàn tay nắm lấy ngực áo siết chặt hơn, đầu óc mờ mịt điên cuồng gào thét...

Cô gắng sức chống đỡ lại khao khát điên loạn, nhưng tác dụng của Xuân Dược quá mạnh, lấn áp tất cả, đem toàn bộ cố gắng phản kháng cuối cùng của cô thiêu thành tro tàn.

Lý trí, thân thể, và cả cảm xúc của cô đều bị Xuân Dược khống chế. Thiên Ân nhìn về phía cha nuôi, xiêu vẹo đứng lên, từng bước, từng bước tiến gần tới chỗ hắn ngồi.

Tề Yến Thanh nhìn Thiên Ân bước về phía hắn, mái tóc mượt xoã tung như dòng thác, gương mặt phiếm hồng hoàn toàn bị tìиɧ ɖu͙© hun đỏ lựng, đôi mắt mờ mịt không chút lí trí ầng ậc nước, đầu mũi thon thả xinh xắn, đôi môi đỏ lựng như trái dâu tươi hé mở gợi cảm, thân thể thiếu nữ thơm mát, bàn chân nhỏ bé xinh xắn bước từng bước đi...

_ Cha nuôi....

Thiên Ân khó chịu lên tiếng, giọng nói vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ của thuốc mà trở lên ướŧ áŧ kì lạ, hướng về phía hắn nũng nịu.

_ Con....khó chịu lắm....

Ánh mắt sâu hút đen thẫm của Tề Yến Thanh dừng trên gương mặt cô, nụ cười trên khoé môi hắn trở nên tàn nhẫn hơn, kiều mị khẽ hỏi.

_ Chỗ nào khó chịu?

_ Trong cơ thể con....nóng....chỗ nào cũng nóng....còn....còn rất....khát....

Thiên Ân đứng trước mặt Tề Yến Thanh, gian nan thốt ra. Ánh mắt trong vắt sớm đã trở nên hoang dại tha thiết nhìn hắn.

_ Ta đi lấy nước mát cho con uống!

Tề Yến Thanh nhìn dáng vẻ nhuốm màu kí©ɧ ŧìиɧ của cô, còn cố tình làm như không hiểu, cơ thể chuyển động như muốn đứng lên.

Thiên Ân thấy hắn muốn rời đi, cơ thể đột nhiên chủ động quỳ xuống trước chân hắn, vòng tay mỏng manh của cô vội vàng ôm lấy đôi chân rắn chắc của hắn, kiều mị van vỉ.

_ Không.....cha nuôi.....người đừng đi....

_ Ồ....

Tề Yến Thanh gian xảo nhìn Thiên Ân quỳ dưới chân mình, thân thể thiếu nữ áp vào đôi chân hắn, sâu trong cơ thể hắn cũng như có lửa nóng.

Nhưng hắn muốn hôm nay dạy cho bé con một bài học nhớ đời. Tề Yến Thanh cố gắng nén dục hoả của chính bản thân mình, lơ đễng trả lời.

_ Con không cho ta đi lấy nước, làm sao hết khát được?

_ Không....không....không....

Thiên Ân điên cuồng lắc đầu, đôi mắt mờ mịt nhìn hắn. Cơ thể cô đúng là nóng đến cơ khát, nhưng lại không phải là khát nước...

Cô mờ mịt mông lung, hương gỗ tuyết tùng sang trọng hoà cùng hơi thở nam tính kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến cô say đến mê mệt, đầu óc vẫn còn hơi nóng sốt váng vất tê dại, bàn tay nắm lấy y phục của hắn gắt gao không buông.

Tề Yến Thanh nhìn cô bám chặt lấy mình như dây leo, mỉm cười tà mị khẽ hỏi.

_ Nào bé con....con không muốn uống nước, thì muốn gì?

_ Con....con...

Thiên Ân ngước nhìn hắn, ánh mắt cha nuôi từ trên cao nhìn xuống cao ngạo như bậc đế vương, khiến cô áp lực lí nhí.

_ Con phải nói ra ta mới giúp con được!

Tề Yến Thanh nhìn gương mặt cô đã sớm không còn chút lí trí nào, cả thân thể toả ra hương lan Nam phi thơm mát quyến rũ, làn da nóng rực phiếm hồng vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ của thuốc, đoán chắc cô sẽ không chịu đựng được lâu nữa.

Thiên Ân nhìn Tề Yến Thanh, gương mặt ung dung cao ngạo ẩn hiện trào phúng, cảm giác trong cô điên cuồng vì khát khao thôi thúc. Cô không nghĩ được điều gì nữa....chỉ biết rằng, ngay tại giây phút này, cô muốn được người đàn ông trước mặt ôm cô vào lòng!

_ Cha nuôi...Thiên Ân....muốn người!

Bàn tay nhỏ bé của Thiên Ân chủ động bám lấy bàn tay to lớn của hắn, nũng nịu níu xuống.

Tề Yến Thanh kiêu ngạo nhìn cô, bàn tay hắn hất bàn tay cô ra, lạnh nhạt nói.

_ Con muốn ta....nhưng rất tiếc, bây giờ ta lại không có chút hứng thú với con!

Thiên Ân nhìn Tề Yến Thanh tàn nhẫn từ chối cô, trái tim đột ngột đau thắt lại, đối diện với ánh mắt không chút cảm xúc của hắn, Thiên Ân muốn vùng chạy, nhưng ý nghĩ đó rất nhanh bị phá tan, du͙© vọиɠ lần nữa lại sai khiến cô ôm lấy tay hắn.

_ Cha nuôi....Thiên Ân biết sai rồi....cha nuôi, người đừng lạnh nhạt với Thiên Ân.

Tề Yến Thanh lãnh đạm nhìn Thiên Ân, đôi môi hắn nhếch lên một nụ cười, thanh âm trầm thấp như ma quỷ, tàn nhẫn nói.

_ Vậy thì cầu xin đi!

Thiên Ân mở to đôi mắt, ngây ngốc nhìn hắn.

Tề Yến Thanh tựa vào ghế bành, ung dung lên tiếng.

_ Cầu xin ta, nói " Cha nuôi! Con van cầu người muốn con! ". Thấy được sự thành khẩn của con, biết đâu ta sẽ suy nghĩ lại?

Thiên Ân lắc đầu, cảm giác l*иg ngực nghẹt thở. Cô cắn môi dưới, sâu trong tiềm thức dường như rất muốn phản kháng, nhưng lại không thể làm được.

Cô chỉ thấy, mình từ từ bám lấy bàn tay cha nuôi, đưa bàn tay hắn lên môi cô nồng nàn hôn xuống....rồi cô đứng lên, bàn tay chạm vào l*иg ngực cứng rắn của cha nuôi, cảm nhận được cơ ngực cường tráng, những ngón tay vô thức run rẩy....trước đôi mắt thâm sâu ấy, trực tiếp đem môi mình áp lên nét cười lạnh lẽo ấy.

Đáy mắt tĩnh lặng của Tề Yến Thanh phút chốc càng thêm âm trầm.

Bờ môi mềm mại thơm ngát của Thiên Ân run run áp trên môi hắn, một nụ hôn nhẹ nhàng như làn gió, hoàn toàn ngây ngô đơn thuần, lại khiến l*иg ngực hắn nóng rẫy lên.

Trước khi hắn kịp phản ứng lại, Thiên Ân nhẹ nhàng tách môi ra, ánh mắt nũng nịu mang theo vẻ van cầu nhìn hắn.

_ Cha nuôi....van cầu người....muốn con!

Trái tim Tề Yến Thanh đột nhiên đập mạnh điên cuồng.

Vẻ mặt gợi cảm, ánh mắt nũng nịu, thanh âm van lơn cùng nụ hôn mềm mại ngọt lịm của cô nhất thời khiến hắn tê dại.

Hôm nay hắn vốn chỉ muốn chọc ghẹo cô, nhưng bản thân hắn đã quá chủ quan, đánh giá thấp sự quyến rũ của Thiên Ân với hắn.

Đôi môi mềm mại tươi mát, mang theo hương thơm nữ tính căng tràn sức sống của tuổi trẻ, còn có sự tinh khiết thơ ngây, khiến cho bản năng nguyên thuỷ trong hắn bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến khô nóng.

Du͙© vọиɠ dưới thân hắn sớm cũng đã cứng căng như sắt thép. Tề Yến Thanh cũng không trù trừ nữa, hắn ngồi thẳng người trên ghế, ánh mắt nhìn xoáy vào Thiên Ân, thanh âm trầm khàn lên tiếng.

_ Cởi!

Một lời buông xuống khiến Thiên Ân đột ngột tỉnh táo. Cô hoảng sợ nhìn Tề Yến Thanh kiêu hãnh trước mặt, nhưng giây lát sau lại bị tác dụng của thuốc làm cho mờ mịt.

Xuân Dược của Tề Yến Thanh sử dụng vốn có là hàng tuyệt mật không hề bán trên thị trường, mỗi năm sản xuất chỉ có 10 lọ, và chỉ dành cho Hoàng gia Dubai, và Tề Yến Thanh được đích thân Vương tử tặng một lọ. Hiệu nghiệm ghê gớm đến mức khiến cho người sử dụng trở nên ngoan ngoãn mê muội, không thể phản kháng lại bất cứ yêu cầu nào trong suốt hơn 10 tiếng.

Thiên Ân chỉ là một cô gái mới lớn, chưa từng trải qua kí©ɧ ŧɧí©ɧ tình ái, những chuyện như thế này làm sao có thể chống đỡ nổi, chỉ có thể ngoan ngoan phục tùng theo.

Bàn tay cô run run lần lên vai áo, mặc dù cả cơ thể đều tê liệt vì thuốc, nhưng cảm giác xấu hổ ngượng ngùng vẫn cứ nóng lên. Những ngón tay len lén chạm vào quai áo, từ từ kéo xuống, thấp hơn.....thấp hơn.....

Ánh mắt sâu hút càng lúc càng thâm trầm của Tề Yến Thanh nhìn Thiên Ân như muốn một ngụm nuốt sạch cô vào bụng. Thiên Ân khẽ cắn môi dưới, ngón tay run run, trước mặt cha nuôi tuột xuống lớp xiêm rộng.

Đôi chân thon dài cũng muốn đứng không vững, Thiên Ân chậm chạp nhấc chân bước ra khỏi xiêm y dưới nền nhà.

Bàn tay cô líu ríu che đi nơi tư mật giữa hai chân, gương mặt ngượng nghịu phiếm đỏ rực rỡ.

Tề Yến Thanh lặng người ngắm nhìn Thiên Ân, cơ thể thiếu nữ tuyệt đẹp mơn mởn như một trái đào tươi rói. Gương mặt và cơ thể trắng sứ phiếm hồng e lệ thơ ngây, đôi mắt trong sáng nhìn xuống, hàng mi rợp bóng, đầu mũi thon thả và đôi môi căng mọng mím chặt, chiếc cổ thiên nga thanh mảnh, bờ vai thon, bầu ngực căng tràn sức sống, vòng eo mềm mại như dải lụa....bàn tay run run che đậy tư mật nơi giữa chân.

Tề Yến Thanh say mê ngắm, ngắm đến ngây dại.

Hình ảnh cô từ từ cởi bỏ y phục hiện ra trước mặt Tề Yến Thanh như một thước phim quay chậm, gợi cảm nóng bỏng. Cô không có một động tác lả lơi quyến rũ nào, mà cứ khiến hắn cháy lên. Dáng vẻ ngây ngô thơ ngây tinh khiết của cô thu hết vào đáy mắt kiều mị, khiến hắn không nhịn được nuốt nước bọt.

Tề Yến Thanh đã trải qua đủ kí©ɧ ŧɧí©ɧ tình ái, ngay cả một Uyển Yên quyến rũ phong tình, hắn cũng chưa bao giờ có cảm giác đê mê đến thế. Đầu hắn nóng lên như bốc hoả, bàn tay hắn vươn ra, làm một động tác gọi tới quyến rũ.

_ Lại đây!

Thiên Ân nghe thanh âm trầm thấp vang lên như mệnh lệnh, bước chân líu ríu len lén bước tới.

_ Đến gần ta, đứng vào giữa hai chân ta.

Thiên Ân cúi mặt cắn môi, bước chân như thôi miên tiếp tục bước gần đến chỗ hắn, cảm nhận được áp lực vô hình từ thân thể nam tính, hương nước hoa đượm mùi gỗ tuyết tùng vây hãm lấy cô.

Thiên Ân dừng bước, đôi mắt vô tình chạm vào vật cứng rắn đã sớm căng phồng giữa chân hắn.

Cô hốt hoảng đỏ mặt kinh hãi....tại sao...có thể lớn đến như vậy?

Tề Yến Thanh nhìn vẻ mặt tố cáo mọi suy nghĩ trong đầu của cô, kiêu hãnh tự mãn cười ngạo. Vòng tay hắn lập tức bao lấy vòng eo thon gọn của Thiên Ân, kéo cô sát lại.

Thiên Ân bất chợt bị hắn ôm ghì, bàn tay đặt lên người hắn, da thịt bị hắn chạm vào cứ nóng giãy lên như có điện giật, cô đỏ mặt nũng nịu.

_ Cha nuôi....

Tề Yến Thanh biết tất cả phản ứng của cô đều là do thuốc, mọi lời nói của cô đều là thuốc nói....nhưng hắn mặc kệ....Dáng vẻ này của cô quá ngọt ngào, quá gợϊ ȶìиᏂ, hắn không cần quan tâm gì nữa!

_ Ân Nhi....

Tề Yến Thanh trầm thấy gọi cô, bàn tay hắn chu du vuốt ve từng tấc da thịt của Thiên Ân. Tấm lưng thon thả, bờ mông căng tròn đàn hồi trong tay hắn.

Thiên Ân xấu hổ cắn môi, làn da dưới sự vuốt ve xấu xa của hắn râm ran nổi da gà. Bàn tay cô bám chặt hơn vào vai hắn. Xuân dược bị kí©ɧ ŧìиɧ của nam giới lại càng phát huy tác dụng đến cực hạn.

Thiên Ân như biến thành một người khác, nằm trong vòng ôm ấp của Tề Yến Thanh, hơi thở nam tính như chất dẫn trí mạng cuối cùng của Xuân Dược. Đôi mắt Thiên Ân mất hoàn toàn lí trí, trở nên man dại vì tìиɧ ɖu͙© kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thanh âm lả lơi vang lên kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tề Yến Thanh đến cực hạn.

_ Cha nuôi....vuốt ve con đi!

Thiên Ân nhìn Tề Yến Thanh mê mệt vì sắc đẹp của cô trước mặt, ánh mắt cô hoang dại nhuốm màu tìиɧ ɖu͙©. Cô đan tay ra sau cổ hắn, chủ động vuốt ve gáy hắn.

Được bàn tay thiếu nữ mềm mại vuốt ve, my tâm của Tề Yến Thanh giãn ra thoả mãn. Hắn tàn nhẫn đánh lên mông cô.

Bàn tay to lớn bất ngờ giáng xuống phát ra tiếng " bốp " váng động, khiến cho Thiên Âm giật nẩy mình. Cảm giác không đau, lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng.

Thiên Ân cau mày, lả lướt nhìn hắn.

_ Cha nuôi....đau....

_ Ta thích nhìn thấy con đau đớn....Ân Nhi!

Tề Yến Thanh trầm giọng nói, hơi thở hắn nặng nề phả lên da thịt cô. Bàn tay hắn lại giơ lên, liên tiếp đánh xuống mông cô.

Bốp! Bốp! Bốp!

_ Ái.....cha nuôi!

Thiên Ân run rẩy ôm ghì lấy Tề Yến Thanh, mái tóc đen dài xoã xuống lưng hắn. Cô đong đưa đôi mông, cảm thấy bàn tay lạnh toát của hắn áp lên da thịt nóng bỏng.

_ Thích không?

Tề Yến Thanh thì thầm bên tai Thiên Ân, cảm thấy hơi thở nữ tính của cô tràn vào trong hắn, khiến hắn say như chính mình đã dùng mê dược.

_ Thích....

Thiên Ân mỉm cười kiều mị nhìn hắn, còn chủ động đong đưa đôi mông trong tay hắn.

_ Cha nuôi làm gì con cũng thích!

Tề Yến Thanh nhìn dáng vẻ gợi cảm của Thiên Ân, du͙© vọиɠ đã căng cứng lại như nóng hơn. Hắn nhanh chóng cởi bỏ vest ngoài, ném xuống sàn, kéo caravat xuống cuộn lại trong bàn tay, thuận thiện cởi bỏ cúc áo sơ mi.

Làn da màu đồng khoẻ khoán hiện ra cùng cơ bắp cường tráng khiến Thiên Ân hút mắt ngắm nhìn. Thân mình của Tề Yến Thanh rất đẹp, nam tính mạnh mẽ, khiến cho phụ nữ khi nhìn thấy phải say mê!

_ Trèo lên!

Tề Yến Thanh vỗ vỗ vào đùi mình, ra lệnh cho Thiên Ân leo lên.

Thiên Ân bám tay vào cổ hắn, quyến rũ leo lên.

Bắp đùi cường tráng của Tề Yến Thanh nằm giữa hai chân thon thả của cô. Thiên Ân tách chân ra, quỳ trên ghế bành, dáng vẻ táo bạo khác hẳn thường ngày như biến thành người khác.

Tề Yến Thanh nhìn bầu ngực căng đầy đong đưa mời gọi của Thiên Ân mê mẩn, thanh âm trầm thấp ra lệnh.

_ Đem ngực của con đặt lên miệng ta.

_ Cha nuôi muốn bên trái....hay bên phải?

Thiên Ân nhìn ánh mắt thèm khát của Tề Yến Thanh, bàn tay cô nhẹ nhàng tự xoa nắn ngực mình, tà mị hỏi.

Tác dụng của Xuân Dược quả thực quá đáng sợ! Tề Yến Thanh ngỡ ngàng, đôi môi hắn hé ra, khà khàn trả lời.

_ Tuỳ ý con!

_ Cha nuôi....

Thiên Ân cắn môi, thẳng lưng dậy. Bàn tay cô bám lấy vai hắn, đưa bầu ngực gần đến môi hắn.

Da thịt trắng sứ phiếm hồng rực rỡ. Bầu ngực căng mịn tràn đầy sức sống, điểm hoa nhỏ bé kiêu hãnh vươn cao như mời gọi Tề Yến Thanh tới nhấm nháp.

Hắn chịu không nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ, há miệng nuốt trọn bầu ngực đong đưa trước mặt.

_ Ái....cha nuôi....nhẹ thôi...

Thiên Ân xuýt xoa rêи ɾỉ, bàn tay cô đan vào mái đầu đen đang tham lam gục trên ngực mình, ngửa đầu ra sau nhắm mắt mê li.

Tề Yến Thanh ngậm đầu nhũ hoa trong miệng, thong thả nhấm nháp. Đầu lưỡi phong phú kĩ xảo hết xoay tròn lại se liếʍ, khiến cho nụ hoa bé nhỏ dựng đứng lên.

Bàn tay hắn không an phận, chộp lấy ngực bên kia, ra sức xoa nắn.

_ Cha nuôi....

Thiên Ân rêи ɾỉ gọi hắn, bàn tay cô ôm hắn chặt hơn, nỉ non kiều mị.

_ Đúng rồi....liếʍ con như thế....liêm con đi...

Tề Yến Thanh dòng dã trên ngực Thiên Ân, mυ'ŧ đến mức đầu ngực cô sưng đỏ mới tạm thời thoả mãn. Đôi mắt kí©ɧ ŧìиɧ nhìn Thiên Ân mờ mịt trước mặt.

_ Sướиɠ không? Bé con?

_ Con sướиɠ....sướиɠ muốn chết....

Thiên Ân mỉm cười gợi cảm, lại thấy cổ tay cô đột ngột bị cà vạt của Tề Yến Thanh thắt trói lại. Thiên Ân ngạc nhiên hỏi hắn.

_ Cha nuôi....sao lại trói con?

_ Rồi con sẽ biết! Bé con!

Tề Yến Thanh mỉm cười tà mị, bàn tay xoắn cà vạt trong tay, kéo hai bàn Thiên Ân bị trói cứng lại.

Bàn tay còn lại của hắn vuốt ve eo thon, bờ mông cong cong, bắp đùi thon thả, làn da cô mịn màng tươi mát trong tay hắn.

Rồi hắn nhìn sâu vào đôi mắt cô, ánh mắt hắn đột nhiên trở nên tàn ác, bàn tay hắn lướt lên cao hơn, đột ngột chạm vào nơi tư mật của cô.

_ Á!

Thiên Ân bị tấn công đột ngột, cơ thể theo phản ứng muốn co chân lại, đôi tay bị trói chặt không thể cử động, lại nghe thanh âm của cha nuôi vang lên như mệnh lệnh.

_ Không được phép khép chân! Mở rộng chân ra!

Thiên Ân cắn môi, không thể đem chân mình mở rộng ra.

Ngón tay của Tề Yến Thanh thâm nhập vào nơi tư mật sớm đã ướt đẫm. Ánh mắt hắn liên tục quan sát biểu cảm xấu hổ dằn vặt xen lẫn kí©ɧ ŧɧí©ɧ của cô, hắn vuốt ve nhè nhẹ, xoay tròn mềm mại....khiến cho Thiên Ân không nhịn được thở dốc.

_ Con ướt đẫm đến kinh ngạc!

_ Tại cha nuôi làm con...

Thiên Ân nỉ non rền rĩ, đầu ngón tay phong phú kỹ xảo kí©ɧ ŧɧí©ɧ khát khao trong cô lên đến cực hạn.

_ Ta làm con sướиɠ sao?

Tề Yến Thanh mị hoặc hỏi, nhìn gương mặt phiếm hồng tràn ngập phong tình của Thiên Ân, say mê thoả mãn.

_ Sướиɠ....sướиɠ....Á....cha nuôi....

Thiên Ân thở dốc, đứt quãng trả lời. Đột nhiên ngón tay của hắn tăng tốc độ, khiến cho cô không nhịn được điên cuồng, kɧoáı ©ảʍ từ từ dâng lên như cơn lũ, rồi vỡ ào ra vụn vỡ, khiến cho cô thét lên thất thanh, đổ gục xuống vai Tề Yến Thanh nặng nề thở.

Biểu cảm lúc lêи đỉиɦ của cô toàn bộ tơi vào mắt Tề Yến Thanh, kí©ɧ ŧɧí©ɧ bản năng gốc trong hắn đến quá giới hạn. Dáng vẻ bị tìиɧ ɖu͙© dẫn dắt ngây ngô của cô thật sự khiến hắn say cuồng.

_ Con ra rồi sao? Bé con?

Thiên Ân xấu hổ ưm ưm trong cổ họng. Tề Yến Thanh thấp giọng cười khen.

_ Con thật là nhạy cảm! Ân Nhi! Ta rất thích!

Ngón tay hắn không buông nơi tư mật đã ướt đến đáng sợ của cô ra, nước còn chảy xuống cả bàn tay hắn. Tề Yến Thanh ấn ngón tay sâu hơn, Thiên Ân đột nhiên giật lên, điên cuồng nhìn hắn.

_ Không....cha nuôi.....dừng.... Á!!!!

Cô cắn chặt môi, cảm giác nơi sâu kín nhất bị xâm nhập run rẩy. Tề Yến Thanh càng lúc càng say, ánh mắt càng lúc càng tăm tối, ngón tay hắn chạm vào tấm màng mỏng trinh nguyên của cô.

_ Đừng....cha nuôi....

Thiên Ân ứa nước mắt nỉ non van lơn, dù ngấm thuốc đến mê cuồng, nhưng cô vẫn còn non nớt. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy cô sớm đã không chịu nổi, run rẩy cầu xin hắn.

_ Ân Nhi....đừng khóc!

Tề Yến Thanh nhẹ giọng vỗ về, nhưng đáy mắt hắn lại man dại điên cuồng.

_ Vì khóc...sẽ khiến đàn ông rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ!

Ánh mắt hắn vuốt ve gương mặt hoảng hốt túa mồ hôi của cô, thấp giọng nói, thanh âm như quỷ Satan dụ hoặc, khiến Thiên Ân tê dại.

_ Ta thật sự rất muốn nếm...tư vị lần đầu tiên của con, rút cuộc cuồng say đến thế nào?

Tề Yến Thanh thêm một ngón....rồi đột ngột, tay hắn hung dữ và tàn nhẫn xộc thẳng vào.

_ Á Á Á....!!!!

Thiên Ân hét lên, cảm giác như thân thể cô đã bị xé rách ra làm hai nửa. Cô bật khóc, nỗi đau buốt lan từ giữa hai chân lên tận đỉnh đầu. Thiên Ân gục đầu xuống vai Tề Yến Thanh, cảm giác máu trong người từ từ rỉ xuống.

Tề Yến Thanh buông đôi tay cô ra, nhẹ nhàng vỗ về cô, âu yếm vuốt ve mái tóc mềm mại, ân cần dỗ dành Thiên Ân đang thổn thức trong lòng.

Phản ứng đau đớn của Thiên Ân như đòn trí mạng với Tề Yến Thanh. Trinh tiết thanh sạch của cô rỉ ra nhuốm tay hắn. Tề Yến Thanh đột nhiên thấy trong lòng mềm nhũn, dịu dàng hỏi cô.

_ Đau không?

Thiên Ân thút thút không nói, cơ thể vẫn dựa dẫm vào người hắn. Tề Yến Thanh kiên nhẫn chờ cô quen với nỗi đau, hình như chủ động quan tâm đến cảm xúc của phụ nữ thế này, là lần đầu tiên.

Hắn khẽ nâng gương mặt cô lên, ánh mắt cô mờ mịt nhìn hắn đỏ hoe lên. Tề Yến Thanh đắm chìm vào đáy mắt cô, rồi bất giác, chủ động hôn lên đôi môi cô.

Thiên Ân bị nụ hôn của hắn làm cho ngây dại. Đầu óc trống rỗng, cảm giác cánh môi bị hắn cắи ʍút̼ đến sưng mọng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô chừng.

Tề Yến Thanh cảm thấy người trong lòng đột nhiên mềm nhũn ra, thoả mãn tách môi ra khỏi môi cô, ngắm nhìn gương mặt cô phiếm đỏ.

Hắn ngủ với phụ nữ, tối kị nhất là hôn môi. Hôm nay cùng cô hôn xuống, lại sinh ra quyến luyến kì lạ.

Như sâu trong hắn, khoảng trống nào đó vừa được khoả lấp đầy ăm ắp!

Nhìn cô ngây ngô chìm đắm, hắn lại càng muốn chọc ghẹo. Bàn tay buông nơi tư mật của cô ra, thong thả đưa lên.

Thiên Ân nhìn đầu ngón tay hắn dính máu mình, gương mặt kinh hãi lẫn xấu hổ đỏ lựng lên.

Tề Yến Thanh nhìn cô, đôi môi hắn cười tà mị....rồi trước ánh mắt kinh hãi của Thiên Ân, hắn đưa đầu ngón tay lên môi mình, liếʍ nhẹ.

Như lời hắn nói, đem toàn bộ dư vị trinh nguyên của cô, thong thả nếm thử.

Thiên Ân bị doạ đến chết sững, nhìn hắn như ma cà rồng hút máu, thong thả nhấm nháp, tim đập điên cuồng.

Tề Yến Thanh liếʍ nhẹ môi mình, ánh mắt tà mị nhìn cô, ưu nhã bình phẩm.

_ Rất ngọt ngào!

_ Cha....nuôi....

Thiên Ân hốt hoảng gọi hắn, cơ thể đột nhiên bị hắn ghì chặt. Tề Yến Thanh mỉm cười tà mị với cô, dịu giọng lên tiếng.

_ Con cũng nếm thử vị của chính mình xem!

Rồi hắn lần nữa, đem môi mình chiếm trọn môi cô.

Nếu như không có kí©ɧ ŧɧí©ɧ của thuốc, chắc chắn Thiên Ân đã sớm ngất vì hoảng sợ!

Thiên Ân bị hắn hôn đến say cuồng, đầu óc trống rỗng mê man không phát hiện ra bàn tay hắn cởi khoá quần, trực tiếp lôi vật nam tính đã sớm cứng đến trướng đau ra.

Thiên Ân giật thót mình khi hắn kề vào cánh hoa mềm mại của cô, không kịp phản ứng, vòng eo thon thả bị bàn tay to lớn giữ lấy. Tề Yến Thanh cắn chặt răng, dùng sức ấn mạnh.

_ Á....Đau quá....Cha nuôi....rách....rách mất!

Thiên Ân hét lên, ngửa đầu ra phía sau như thoát lực. Phía dưới cô bỏng rát căng trước gắt gao hút lấy hắn. Cảm giác lần nữa bị xé toạc đau đến tê dại...Máu...một lần nữa lại chảy xuống, hoà cùng dịch thể của cô, bôi trơn hắn.

Lần này, trinh tiết của Thiên Ân thật sự thuộc về Tề Yến Thanh!

Tề Yến Thanh cũng vội vàng ôm chặt lấy cô, vùi mặt vào bầu ngực cô điên cuồng **** ***. Bên trong cô co bóp thít chặt lấy hắn như giác hút, chặt đến nỗi hắn đau túa mồ hôi. Tề Yến Thanh cắn chặt răng, đem du͙© vọиɠ to lớn nhẹ nhàng di chuyển.

_ Đừng....cha nuôi....đừng thô bạo quá! Con đau!

Thiên Ân điên cuồng lắc đầu, gương mặt nhỏ nhắn được bàn tay Tề Yến Thanh nhẹ nhàng ôm ấp. Hắn êm giọng vỗ về như dỗ một đứa trẻ.

_ Ân Nhi...Nhịn một chút....sẽ thích ngay thôi!

_ Không....không.....ưʍ....

Tề Yến Thanh cố gắng nhịn lấy du͙© vọиɠ của mình, chầm chậm cầm lấy eo Thiên Ân, nhấc cô lên, dùng sức ra vào. Thiên Ân thút thít rêи ɾỉ trên người hắn, trong cơ thể như có ngàn vạn con kiến râm ran, lạ lẫm nóng bỏng.

Nơi ra vào ướt đẫm, cảm giác trơn tuột, đau đớn đã không còn, nhường chỗ cho kɧoáı ©ảʍ du tiên dục tử xâm chiếm. Thiên Ân mờ mịt bám lấy cổ Tề Yến Thanh, điên cuồng cùng hắn phối hợp.

Tề Yến Thanh ôm cô, thoả mãn ngắm nhìn cô tận lực tận hưởng. Gương mặt đê me vì kɧoáı ©ảʍ, eo hông mềm mại tự động, bờ môi hồng phấn hé mở rêи ɾỉ...

_ Cha nuôi....của người lớn quá....làm con thích chết mất!

_ Thích không? Bé con?

Tề Yến Thanh thấp giọng khàn khàn, nặng nề thở dốc.

_ Thích....cha nuôi là con sướиɠ....nhanh vào trong con đi!

_ Ân Nhi! Tiểu yêu tinh! Ai dậy con nói những lời da^ʍ mỹ thế này hả?

Tề Yến Thanh điên cuồng ra vào, bàn tay to lớn đánh lên cánh mông của cô. Thiên Ân hét lên chói tai, nhọc nhằn lêи đỉиɦ.

_ Con ra....cha nuôi....con...ra!

_ Ân Nhi! Nói yêu ta!

Tề Yến Thanh ôm lấy cô, sức lực cành dồn dập. Thiên Ân bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức mê loạn thần trí, bám lấy Tề Yến Thanh, níu rõ cứng, sợ rằng lỡ buông tay ra sẽ bị sóng tình cuốn trôi đi mất.

_ Cha nuôi....con yêu người!

Thiên Ân mê mệt nói, cảm giác vật trong cơ thể kia lại ***** **** hơn, cứng đến đáng sợ!

Tề Yến Thanh nặng nề thở dốc, vuốt ve cơ thể dấp dính mồ hôi của Thiên Ân, trầm giọng dụ dỗ.

_ Ân Nhi....nói con mãi mãi thuộc về ta! Mãi mãi là người phụ nữ của ta!

_ Cha nuôi....con mãi mãi thuộc về người....!

Thiên Ân lập tức lập lại, cảm thấy Tề Yến Thanh ra vào mãnh liệt hơn, khiến cô không thể chịu nổi cuồng dã, rã rời mê mệt...Tiếng thở dốc trầm thấp nặng nề của hắn vang lên bên tai. Tề Yến Thanh gầm nhẹ, nặng nhọc gọi cô.

_ Ân...Nhi...

Hắn ấn mạnh cô xuống, đem toàn bộ nóng bỏng trút hết vào cô.

Thiên Ân rã rời bám lấy hắn thở nặng nề, nhẹ nhõm vì cuối cùng kí©ɧ ŧìиɧ cũng kết thúc. Nào ngờ hứn nhấc cô lên, bế bổng cô trên tay, đứng lên nhìn cô kiều mị.

_ Bé con....đêm nay con dài....con phải tận hưởng cùng ta!

_ Không....khoan...cha nuôi!

Tiếng kêu hốt hoảng của Thiên Ân vang động. Bóng lưng cao lớn cường hãn của cha nuôi bế cô đặt lên giường...

Thanh âm kiều mị hoà cùng tiếng thở dốc nam tính vang lên, dằng dặc như vậy đến gần sáng....Thiên Ân giã thuốc, mệt mỏi kiệt quệ ngất xỉu trên giường.