"Con nghĩ ba trông đẹp hơn nhiều so với Thiến Thiến." Dương Thạc chính là thích vẻ đẹp đó của Văn Thiến, nhưng lại phát hiện ra Văn Thiến còn có một phiên bản nâng cấp hơn, tất nhiên, anh lại thích phiên bản nâng cấp này hơn rồi.
"Nếu Thiến Thiến nghe thấy những lời này, con bé sẽ rất tức giận. Từ nhỏ con bé đã luôn bị người khác nói không xinh đẹp bằng ba mình, vẫn luôn rất khó chịu đó." Văn Dương cười nói.
Dương Thạc cố ý nhích lại gần, đem l*иg ngực đặt ở trên lưng Văn Dương: "Ba vợ, người ở một mình nhiều năm như vậy, có cảm thấy cô đơn không?"
Phát hiện tay Dương Thạc đang sờ sờ mông mình, Văn Dương run giọng nói: "Cậu muốn làm gì?"
Dương Thạc xấu xa nói: "Im lặng, nhỏ giọng lại, đừng để Thiến Thiến nghe thấy."
Nếu Thiến Thiến biết chuyện này, cô ấy chắc chắn sẽ cắt đứt quan hệ cha con, vì vậy Văn Dương không còn cách nào khác ngoài việc nhẫn nhịn chịu đựng.
Càng chịu đựng, Dương Thạc lại càng táo tợn, anh trực tiếp chạm vào quần của Văn Dương.
Văn Dương đột nhiên lộ ra vẻ sợ hãi: "Đừng động."
Nếu còn chạm vào nữa, bí mật bao nhiêu năm của hắn nhất định sẽ bị phát hiện.
Dương Thạc phát hiện qυầи ɭóŧ của Văn Dương rất ẩm ướt, trong lòng có chút kỳ quái, sau khi sờ lần nữa, phát hiện dưới đũng quần có một nơi rất ẩm ướt mềm mại, nếu như là đàn ông bình thường sẽ không có chuyện như vậy.
Dương Thạc chạm vào nó hỏi: "Nơi này là cái gì? Tại sao lại ướt như vậy?"
Văn Dương run lên: "Buông tay."
Dương Thạc cảm thấy như thể mình đã phát hiện ra một thứ gì đó rất lạ lùng: "Cởϊ qυầи ra để con nhìn kỹ xem nó là gì?"
"Đừng..." Ngày đầu tiên gặp con rể, đã bị con rể phát hiện ra là song tính, hiện tại Văn Dương đang rất hoảng hốt.
Dương Thạc dán mặt vào tai Văn Dương, thổi nhẹ: "Rốt cuộc là thứ gì? Cởϊ qυầи ra để con xem, Nếu không, con sẽ kêu Thiến Thiến đến xem."
Hành động của Dương Thạc thực sự rất bỉ ổi, Văn Dương không còn cách nào, cuối cùng đành phải cởϊ qυầи ra, bên ngoài hắn mặc quần tây bình thường, nhưng bên trong là qυầи ɭóŧ ren.
Dương Thạc ngồi xổm xuống, Văn Dương kéo quần ren xuống, nói: "Tách mông ra, con nhìn không rõ."
Văn Dương nhìn về phía phòng khách, thấy Thiến Thiến đang cùng người khác gọi điện video bàn công việc, tạm thời không để ý tới bên này, mới yên tâm dùng hai tay mở mông ra, hình ảnh của âʍ ɦộ mà người ngoài chưa bao giờ nhìn thấy đã bị lộ ra trước mặt người con rể này.
Văn Dương mặc dù đã bốn mươi tuổi, nhưng màu sắc của âʍ ɦộ lại hồng hào non nớt, ngay cả hậu môn cũng hồng nhuận non mềm, nhìn như đang chảy ra dâʍ ɖị©ɧ, thật sự rất quyến rũ.
“Được chưa?” Văn Dương vừa định kéo quần lên.
Lúc này, Văn Dương đột nhiên cảm giác được có cái gì mềm mại cọ vào âʍ ɦộ của mình, hắn quay đầu lại nhìn, phát hiện ra Dương Thạc đang ngồi xổm trên mặt đất, dùng đầu lưỡi liếʍ liếʍ âʍ ɦộ của hắn.
Văn Dương sợ tới mức vội vàng vén qυầи ɭóŧ lên: "Không thể như vậy... Không thể nào..."
Dương Thạc liếʍ liếʍ môi: "Rất ngọt."
“Cậu có thể đừng nói cho Thiến Thiến được không?” Văn Dương không muốn con gái mình coi hắn là khác loài.
Dương Thạc nắm lấy tay của Văn Dương, nở nụ cười như đạt được mục đích, cũng rất sảng khoái đáp ứng: "Được."
Văn Dương thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục nấu ăn.
Dương Thạc ngoan ngoãn giúp đỡ, không động tay động chân thêm lần nào nữa.
Trong bữa ăn, Dương Thạc và Văn Thiến ngồi ở một bên, Văn Dương ngồi đối diện.
Nhìn bề ngoài rất giống một gia đình vui vẻ hạnh phúc, nhưng dưới gầm bàn, Dương Thạc lại dùng chân ma xát qua lại hạ bộ của Văn Dương.
Văn Dương ngoài mặt làm bộ cái gì cũng không để ý, yên lặng cúi đầu ăn cơm.
Văn Thiến gắp một miếng sườn xào chua ngọt vào bát Văn Dương: “Ba, người khác đến tuổi trung niên đều mập ra, sao ba lại gầy như vậy, ăn nhiều một chút đi.”