Ảnh chụp Trì Úc cùng cô gái thần bí thuê phòng bị lan truyền ra hiện đang gây sốt trên mạng.
Tất cả mọi người đều đang nhao nhao suy đoán là nữ minh tinh nào, nhưng cũng chỉ dừng lại ở giai đoạn suy đoán.
Tần Tư Nhân nhìn nhiệt độ trên mạng, có chút bất lực, dù sao đây là chuyện của Thịnh Thế, cô không chen tay được.
Mấy ngày nay Trì Úc không đến khách sạn, Tần Tư Nhân cũng không liên lạc với anh.
Mối quan hệ của hai người dường như đã trở lại điểm xuất phát.
Cô không cách nào định nghĩa được trạng thái lúc này là cái gì, giống như lúc trước không cách nào định nghĩa được việc cô cùng Trì Úc có mối quan hệ gì.
Đột nhiên, trên mạng cũng không biết ai nói một câu, nói người phụ nữ trong ảnh kia có chút giống cô.
Ngay sau đó không đến nửa giờ, trên mạng đều đang bắt đầu bới móc tin tức của cô.
[Cha bài bạc, mẹ lại tái hôn, số khổ a.]
[Ha ha, lầu trên, cái thiết lập quỷ gì vậy, hơn nữa cô ta khổ chỗ nào? Cô ta một chút cũng không khổ, đi theo nhà bác cả ăn ngon ngủ ngon, mọi người cũng đừng nói rằng cô ta ăn nhờ ở đậu, cô ta căn bản không phải ăn nhờ ở đậu, cô ta rất được người trong nhà sủng ái. Vì thế cô ta dựa vào đó mà được nước lấn tới, tiểu học đã đi câu dẫn anh họ thứ nhất, lên trung học liền đi câu dẫn anh họ thứ hai. Đừng hỏi làm sao tôi biết, tôi căn bản chỉ biết vậy thôi.]
[Mẹ kiếp, có thật không? Loại người này bắt được vị Trì gia kia, cũng không phải là chuyện trong vài phút đồng hồ sao?]
[Suy nghĩ nhiều rồi, vị Trì gia kia sẽ cưới cô ta sao? Đều là chơi đùa thôi.]
Tần Tư Nhân có thể không quan tâm người khác nói gì về quá khứ của mình, nhưng không thể không quan tâm người khác nói từ "chơi".
Cô cũng là người, cô cũng sẽ có chua xót khó chịu.
Cũng sẽ có bất bình.
Nhìn bình luận trên màn hình, hít sâu một hơi, đăng nhập vào weibo.
Trực tiếp tại khu vực bình luận nhắn ra một cái bình luận: [Tôi đồng ý với lầu trên, chính là chơi đùa, đều là người trưởng thành, chơi đùa thì làm sao?]
Lại chơi không chết người!
Bình luận được gửi đi, Tần Tư Nhân không nhìn phía dưới sẽ có bình luận gì.
Trực tiếp rút lui.
Bên kia, người đàn ông trong phòng làm việc của tổng giám đốc Thịnh Thế, một tay đút túi, đứng trước cửa sổ.
Một tay kẹp một điếu thuốc, không chút để ý hút.
Bên cạnh, điện thoại di động của anh màn hình còn đang sáng, trên màn hình có một bình luận rất nổi bật.
Đột nhiên, di động ong ong vang lên vài tiếng, anh nhìn thoáng qua, nhận máy.
Tần Tư Nhân vốn cho rằng cô và Trì Úc cứ như vậy lạnh nhạt cho đến khi hoàn toàn chấm dứt, hoặc là trực tiếp chấm dứt, nhưng không nghĩ tới Trì Úc lại liên lạc với cô.
Tần Tư Nhân xuống dưới lầu, liền thấy Trì Úc đang dựa vào cửa xe Cayenne.
Khóe miệng mỉm cười, trên tay đang thưởng thức thứ gì đó.
"Hết tiền rồi?"
Trì Úc nhìn quần jean và áo phông trắng bình thường của cô, cười hỏi một câu.
Tần Tư Nhân có chút mơ hồ: "......"
"Lỗi của tôi, quên đưa tiền cho em, lát nữa tôi bảo người đưa thẻ phụ tới. "Trì Úc xoa xoa đầu Tần Tư Nhân, xoay người mở cửa xe " Đi thôi, lên xe."
Tần Tư Nhân không lên xe, mà cười hỏi: "Để ai đưa tới?"
Trì Úc sửng sốt, nhưng rất nhanh lại cười ra tiếng, xoay người ôn nhu nhìn Tần Tư Nhân trước mặt nói:
"Tôi luôn chuyển khoản cho họ, thẻ phụ luôn ở chỗ Linh Linh, trợ lý của Linh Linh, ừm...... em họ tôi."
Câu này xem như giải thích, trong lòng Tần Tư Nhân một nửa cao hứng, lại một nửa chua xót.
Bởi vì Trì Úc nhắc tới "họ".
Anh vừa nhắc tới, coi như là thừa nhận những nữ nhân kia từng tồn tại.
Có thể làm cho hắn thừa nhận, anh hẳn là cũng rất nghiêm túc đi.
Tần Tư Nhân đang chua xót, bỗng nhiên mặt người đàn ông tiến lại gần, hôn nhẹ lên trán cô.
Mặc dù là hôn nhẹ, nhưng thâm tình lại chuyên chú.
"Tôi không thể xóa bỏ bọn họ, em cũng không thể xóa bỏ, cho nên, điều chúng ta cần làm là...... cố gắng khắc sâu hiện tại, cố gắng ở cùng một chỗ."
Tần Tư Nhân ngước mắt, ngây ngốc: "......"
Cô nhìn thấy trong con ngươi đen kịt của người đàn ông có thứ gì đó lướt qua, cô không hiểu đó là cái gì, nhưng cô cảm thấy giờ phút này cô thật lòng cảm thấy mình đã có được người đàn ông này.
Cô có chút muốn khóc.
Nhưng cô không khóc, mà dán vào môi người đàn ông, trao cho người đàn ông một nụ hôn mãnh liệt có chút trúc trắc.
Cô không biết nụ hôn đó kết thúc khi nào, chỉ biết người đàn ông động tình, hô hấp rối loạn.
Một giây sau, bị người đàn ông ôm ngang, đặt lên ghế sau.
Bàn tay to của người đàn ông nhanh chóng vươn đến váy của cô, từ bên cạnh qυầи ɭóŧ thò vào, vuốt ve thịt non mềm của cô.
"A...... Trì Úc...... Ân...... Thật thoải mái, em có thể nói điều gì tục tĩu không? Em rất muốn nói, rất muốn kêu lên"
"Ừm, vậy thì gọi đi."
Động tác trên tay người đàn ông tăng tốc "Đừng nhịn, ngoan, nhịn hỏng rồi, tôi đau lòng."
Không thể không nói, Trì Úc thật sự là lãng tử phong lưu hiểu lòng phụ nữ nhất nhân gian, lúc làʍ t̠ìиɦ lại nói lời tâm tình ôn nhu như vậy.
Là người cũng không nhịn được trầm luân.
Tần Tư Nhân tâm cũng động, đôi mắt đẹp có chứa hơi nước, đáp một tiếng, bắt đầu dâʍ đãиɠ kêu: "A...... Trì Úc, ông xã, thao em, em khó chịu, em thật sự rất khó chịu, anh có biết không?"
--