Vạn Nhân Mê NPC

Quyển 1 - Chương 15: Người chơi vừa dỗ NPC vừa ch!ch/Tiểu thụ lần đầu khai bao

Ngón tay dính chất lỏng từ từ trượt vào trong, Lộ Ly không kìm được mà run lên, bị Sóng Biển đánh mông một cái, sau đó lại dịu dàng dỗ dành cậu.

“Bé cưng, thả lỏng chút.”

Lộ Ly hít sâu, cậu cố gắng thả lỏng cơ thể, một giây sau Sóng Biển đâm thêm một ngón tay vào, khuấy đảo vách thịt nóng hổi khít chặt mẫn cảm của thiếu niên.

Vị trí tuyến tiền liệt của thiếu niên rất dễ tìm, Sóng Biển cũng không cần tốn công, vừa tiến vào đã chạm phải chỗ nhô lên, hắn ta ấn một cái, dường như đã chạm đến điểm nhạy cảm của cậu, cả người đột nhiên run rẩy, thoải mái phát ra âm thanh rêи ɾỉ.

“A! Ưm… Chỗ đó… Lạ quá…”

“Dễ chịu lắm đúng không.” Sóng Biển dùng đầu ngón tay ấn khiến cả người Lộ Ly như nhũn ra, cậu chỉ cảm thấy chỗ kia vừa đau vừa tê dại, đồng thời còn dâng lên cảm giác thoải mái.

Mặt thiếu niên nóng đến đỏ bừng, không biết sao lại chảy nước mắt, cậu cảm nhận được ngón tay đang đâm trong cơ thể, đem lại cảm giác rất thoải mái.

Sóng Biển đâm vào một hồi thì vách thịt đã được bôi trơn, khuôn mặt ngượng ngùng của Lộ Ly cũng đã phiếm hồng, hắn ta rút tay ra rồi chèn dươиɠ ѵậŧ cương cứng đến sắp nổ vào trong vách thịt chật hẹp.

Thứ nóng hổi đó chạm vào da thịt yếu ớt, lúc này Lộ Ly mới nhận ra mình sắp bị cᏂị©Ꮒ trong nhà vệ sinh.

Trong lòng cậu sợ hãi, cảm nhận được Sóng Biển đang dần tiến vào, khiến vách thịt càng thêm nhạy cảm, gân xanh trên dươиɠ ѵậŧ cũng giật lên.

Kích thước của Sóng Biển rất kinh người, hắn ta cố gắng đâm qυყ đầυ vào, Lộ Ly cảm giác vừa đau vừa sướиɠ, nghẹn ngào khóc thành tiếng.

“Đau quá… Anh đã nói là không đau mà…”

Sóng Biển cũng không chịu nổi, vách thịt chật hẹp đã đè ép khiến hắn cảm thấy đau đớn, cắn răng thở gấp nói: “Sẽ nhanh hết đau thôi, nhịn một chút.”

Hắn cúi đầu liếʍ láp vành tai mẫn cảm của thiếu niên, luồn tay vào đồng phục cậu vuốt ve núʍ ѵú mềm mại, đồng thời eo cũng dần tiến vào.

Núʍ ѵú của thiếu niên vừa mẫn cảm vừa mềm mại, hắn ta bóp nhẹ vài cái rồi bị thôi thúc, cả người tê dại, ngay cả Lộ Ly cũng không dám tin cơ thể mình lại dâʍ đãиɠ như thế.

Một giây sau, đột nhiên Sóng Biển nắm lấy eo cậu rồi di chuyển, dươиɠ ѵậŧ cương cứng chèn vào một nửa.

“A!” Lộ Ly chỉ cảm thấy đau nhức, thứ nóng hổi đó đã đâm vào rồi, cũng may vách thịt đã được nới lỏng nên chỉ đau một chút chứ không chảy máu.

Sóng Biển vừa nói vừa chậm rãi đâm vào bên trong.

Cơ thể thiếu niên hoàn toàn bị xé rách, cậu giống như một con cá nằm trên thớt, không thể phản kháng được, mà Sóng Biển chính là đầu bếp cao cấp đang vung dao phay.

“Sướиɠ thì rên đi.”

Thiếu niên xấu hổ híp mắt lại, nước mắt sắp trào ra, mãi đến khi điểm nhạy cảm cảm thấy thoải mái thì mới hoàn toàn mất khống chế rêи ɾỉ.

“A… Đừng… Chỗ đó…”

Rất thoải mái.

Từ trước đến giờ Lộ Ly chưa từng cảm thấy sung sướиɠ như vậy, dường như thần kinh đã hoàn toàn tê liệt, xương sống nối liền xuống mông cũng cảm thấy tê tê, ngón tay cuộn tròn, xụi lơ áp lên trên tường.

Cậu nhớ tới cái chết lần trước, lần nào cũng tàn tạ đau nhức, hóa ra làm chuyện này không chỉ có đau mà còn sướиɠ nữa.

Sóng Biển đã cắm vào toàn bộ, Lộ Ly thoải mái dần lấy lại chút lý trí, cậu thở hổn hển.

Cảm giác sợ hãi vì bị cưỡиɠ ɧϊếp cũng đã được an ủi phần nào.

Sóng Biển nhìn Lộ Ly thích ứng được rồi thì lý trí cũng sắp đứt, hắn ta không chiều theo ý của thiếu niên nữa mà nâng eo lên làm mạnh hơn, đâm mạnh vào chỗ giao hợp.

Vách thịt bên trong mềm mại, mỗi một tấc thịt đều bị dươиɠ ѵậŧ nóng hổi ma sát, thiếu niên nhịn không được mà hét lên.