quản lí nhã nhặn - phiên ngoại
Điện thoại rung lên, là tin nhắn của Tần Dữ báo họ đã gần đến nhà.
Đường Đường đọc xong tin nhắn, đặt điện thoại qua một bên, đôi mắt màu hổ phách nhìn tạp dề nghiêm túc trên giường, vành tai từ từ đỏ lên.
Bây giờ KFW là nhóm nhạc nam nổi tiếng nhất quốc nội, sau khi tour quốc gia này kết thúc, các thiếu gia đã kiệt sức. Là quản lý kiêm người yêu của họ, Đường Đường cũng rất đau lòng. Tranh thủ tour lưu diễn kết thúc, anh quản lý nghĩ một lúc, quyết định thưởng cho bầy sói.
——
Có tiếng mở cửa từ cổng vào, bầy sói con đã mấy tháng ròng rã mệt mỏi bước vào nhà một.
Mạnh Thần Dật đi dép lê, dật dờ vào nhà như u hồn: "Chúng em về rồi..."
Tần Dữ ngáp một cái dài, buồn ngủ đi tới, miệng lẩm bẩm làm sao mệt quá.
Thích Yến cuối cùng cũng vào cửa, chậm rãi thay giày, nhìn áo khoác vứt lung tung ở cửa ra vào, do dự một hai giây, không những không treo lên mà còn ném của mình xuống.
Không muốn động vào đâu, mệt lắm rồi.
Mùi hương phòng bếp tỏa ra hấp dẫn ba con sói con, đến khi nhìn rõ cảnh bên trong, lũ sói con trợn tròn mắt.
Trong căn bếp bán lộ thiên sáng sủa và đơn giản, chiếc nồi trên bếp ga đang ùng ục sôi, bên cạnh là quản lý chỉ mặc mỗi tạp dề in sâu vào mắt đám sói con.
Tạp dề bình thường, làn da trần trụi trắng như tuyết, trần trụi, hai dây đeo vắt chéo sau lưng, buông thõng trên vai, eo thon, sau lưng thắt một chiếc nơ, khiến cho cặp mông càng đầy đặn gợϊ ȶìиᏂ.
"Các... các cậu về rồi." Đường Đường có chút ngượng ngùng quay đầu lại, đáy mắt sau thấu kính có lẽ đã đỏ hoe rồi.
Dây đeo vai bên trái tuột ra, núm ví nhỏ màu hồng nhô ra khỏi mép tạp dề, dễ thương đứng thẳng.
"Hít......"
Tất cả đều hít một hơi lập, tức sảng khoái đầu óc, đừng nói mệt nhọc, tinh thần phơi phới đến mức làm càn trên người quản lý suốt một đêm với bọn họ cũng chẳng là gì!
"Anh ..." Mạnh Thần Dật khàn giọng đi tới, "Anh đang dụ dỗ chúng em đấy à?"
Đường Đường lùi lại một bước, eo chạm vào bàn nấu ăn, đỏ cả tai lẩm bẩm: "Không ... không có."
Thiếu gia Mạnh không nghe lời giải thích khẩu thị tâm phi, cúi xuống hôn lên cánh môi có hình dáng đẹp đẽ mềm mại và thơm tho kia.
Nụ hôn của thiếu niên không dịu dàng chút nào, giống như 800 đời chưa được ăn thịt, đầu lưỡi hung hăng xâm chiếm từng điểm mềm mại trong khoang miệng, quấn lấy đầu lưỡi nhỏ bé của cậu mà mυ'ŧ, khiến cho quản lý rêи ɾỉ chảy nước bọt. Tần Dữ cởi cà vạt, ánh mắt trần trụi nhìn chằm chằm quản lý, Thích Yến cũng vừa nhìn vừa chậm rì cởϊ qυầи.
Mạnh Thần Dật lại hôn một lúc rồi mới buông quản lý đã hơi xụi lơ ra, hắn vỗ nhẹ vào cái mông vểnh của anh mình phát ra tiếng bạch bạch.
"Anh, xoay người nằm xuống đi." Giọng tên oắt con ngọt ngào.
Đường Đường ngượng ngùng đỏ mặt, ngoan ngoãn xoay người lại, cúi xuống mép bàn nấu ăn, dẩu cao cái mông đầy đặn.
Tạp dề phía trước rũ xuống theo động tác cúi người xuống, nơ bướm phía sau vừa vặn siết trên vòng eo, để người ta trong nháy mắt có thể nhìn thấy cặp mông to trắng nõn.
Mạnh Thần Dật không nhịn được nữa, lại đét một cái giòn vang lên mông tròn.
"Ưm ..." Đường Đường rên một tiếng, mông thịt đột nhiên hằn dấu ngón tay, khẽ run lên dâʍ đãиɠ.
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhất là lỗ hậu chưa được chạm vào thế mà đã rỉ ra nước da^ʍ, Mạnh Thần Dật xem đến thèm, hắn banh hai cánh mông ra, đét vài cái vào c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ rỉ nước.
"A ~ đừng đánh..ưʍ....a ..." Đường Đường vừa đau vừa sướиɠ, giọng nói thay đổi, mông run rẩy mấy cái, cũng không biết là muốn được đánh tiếp hay tránh né.
Mông thịt run lên, lỗ nhỏ đỏ ửng, run rẩy phun nước ra ngoài, tiếng đánh của Mạnh Thần Dật bắt đầu có tiếng nước, khiến bàn tay đầy ngọt ngào.
Mạnh Thần Dật nhịn hết nổi, móc cây hàng to chọc vào hậu môn cậu, đầu khấc tròn trịa đâm nhẹ vào, còn muốn chơi tình thú: "Anh muốn không?"
"Định rủ... anh chơi một trò chơi với em," Giọng của Mạnh Thần Dật rất thấp.
"Trò ... trò gì?"
"Bảo mẫu da^ʍ giở trò dụ dỗ chủ nhân." Mạnh Thần Dật lại chọc vào hậu môn cậu, làm nũng: "Đi mà, nha anh ~"
"Thằng oắt này..." Đường Đường đẩy kính rồi nằm ở mép bàn nấu ăn, ngượng ngùng đỏ mặt: "Nhưng mà... anh có thể." Cậu ngập ngừng nhích mông về phía sau cọ xát vào thứ dữ tợn nóng như thiêu đốt kia.
Đường Đường xấu hổ cắn môi thử : "Chủ ... Chủ nhân?"
Mạnh Thần Dật hít một hơi thật sâu, quy đầy căng những nếp gấp ở hậu môn ra, bất ngờ đẩy thắt lưng, cả dươиɠ ѵậŧ đâm sâu vào ruột da^ʍ, từng lớp ruột thịt trào nước dầm dề. Không đợi quản lý sướиɠ đến thất thần kịp phản ứng gì, Mạnh Thần Dật cử động eo hông, bắt đầu nắc tới tấp.
"A ... ư ... chủ nhân ... quá ... sâu quá ư ..." Đường Đường bị ȶᏂασ tới tấp sướиɠ tê cả óc, miệng rên la liên tục, cậu nắm chặt lấy thành bàn nấu ăn, cơ thể xóc nảy vì va chạm mạnh.
"Cái mông nhỏ của bảo mẫu chơi sướиɠ quá," Mạnh Thần Dật thở hổn hển, dùng hai tay bóp chặt lấy cái mông của cậu, thịt mông đầy đặn tràn ra từ kẽ tay. Hắn điên cuồng cử động thắt lưng, dươиɠ ѵậŧ lớn hùng hổ xông pha vào tâm lỗ đóng chặt.
Xương mu vỗ vào mông thịt làm nó biến dạng, đỏ bừng như trái đào căng mọng, Đường Đường phát run toàn thân, một dươиɠ ѵậŧ lớn ra vào giữa rãnh mông. Nhìn từ xa, chỗ giao hợp giống như cái đuôi thịt to dài.
"Ư... sướиɠ quá... ư..." dươиɠ ѵậŧ nhỏ búng ra cọ xát vào lớp vải trước mặt, Đường Đường ngửa cổ, rùng mình nằm bẹp trên bàn dẩu mông bị ȶᏂασ.
Tần Dữ đang tự xóc hàng bên cạnh chậc một tiếng, như nhịn không được liền bước tới cùng tham gia.
"Thần Dật, bế bé da^ʍ lên, tôi không nhịn được."
Mạnh Thần Dật ngừng cử động, thở hồng hộc bế bảo mẫu nhỏ lên, nhưng dươиɠ ѵậŧ cắm trong trực tràng không thèm rút ra, vẫn cố chấp đâm nhẹ vào miệng lỗ.
"A —— Rát... đừng, đừng đâm nữa !!" Đường Đường co quắp, hai chân mền nhũn, trọng lượng toàn thân đều dựa vào dươиɠ ѵậŧ chống bên trong, nhưng cái thứ kia hư hỏng cực kỳ, đầu khấc điên cuồng nghiền nát thịt mềm nhạy cảm, bụng nhỏ vừa rát vừa sướиɠ, suýt chút nữa là lên đến đỉnh!
Nhưng mãi vẫn không chạm đến điểm mấu chốt, Đường Đường sốt ruột rêи ɾỉ, eo nhỏ vặn vẹo thúc về sau, muốn tự mình chơi đến phun nước.
"Bắn không ra ... chủ nhân sâu nữa đi ... muốn sướиɠ ... a ..."
Đường Đường nói mê sảng, kính mắt trễ xuống đầu mũi, Tần Dữ nhìn mà nóng cả người, cúi đầu cắn núʍ ѵú nhỏ nhô ra từ tạp dề.
"A——"
"Sướиɠ quá ... ưʍ.mmm ... cắn nữa đi ... a !!"
Vết cắn của Tần Dữ gần như trầy da, kɧoáı ©ảʍ như điện giật truyền từ đầṳ ѵú xông thẳng lên não, dươиɠ ѵậŧ lớn phía sau đột nhiên đâm vào, Đường Đường không đứng vững nữa, ngã vào l*иg ngực Mạnh Thần Dật co giật cao trào.
"A a a —— bắn!! Bắn!! Ưm!"
Tạp dề đã bị đội lên cao rất gợϊ ȶìиᏂ, dươиɠ ѵậŧ nhỏ cựa quậy dưới lớp vải, tϊиɧ ɖϊ©h͙ phóng ra trong chốc lát đã ướt đẫm một góc tạp dề, ánh mắt quản lý mê ly, nức nở rên da^ʍ như cầu xin được chơi mạnh hơn nữa.
"Chậc chậc... ngập cả dươиɠ ѵậŧ, bé da^ʍ nhiều nước quá ~" Mạnh Trần thoải mái liếʍ lỗ tai bảo mẫui, dươиɠ ѵậŧ lớn không hề dừng lại, vẫn cặm cụi đóng cọc.
Đường Đường rên da^ʍ không ngừng, Thích Yến hít sâu một hơi, khàn giọng nói: "Ra phòng khách."
......
Trên ghế sô pha màu đỏ rượu, Đường Đường hai mắt mờ mịt, nghiêng đầu ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ của Thích Yến bú ʍúŧ, lưng dựa vào trong ngực Mạnh Thần Dật, hai chân giang rộng gác trên cánh tay của Mạnh Thần Dật, vải tạp dề rũ xuống, dươиɠ ѵậŧ bên trong đội lớp vải lên thành một cái lều nhỏ, mảng vải ướt đẫm dâʍ đãиɠ nhỏ nước.
Tần Dữ ở trước mặt lột bỏ lớp vải che đậy, qυყ đầυ cạ lên nơi giao hợp vài cái, sau đó từng chút xâm nhập vào trong.
"Ư ..." Đường Đường rùng mình, chỉ cảm thấy từng nếp gấp quanh lỗ hậu đều bị kéo căng ra, như sắp sửa nứt ra bất cứ lúc nào.
Tần Dữ đột nhiên thúc eo, qυყ đầυ hung tợn đâm vào, va chạm với dươиɠ ѵậŧ đã cắm sẵn bên trong, Đường Đường sướиɠ rùng mình, tiếng rên đứt quãng bị gậy thịt trong yết hầu chặn lại, hai chủ nhân cùng thọc vào rút ra, thỏa thích cưỡиɠ ɖâʍ bảo mẫu nhỏ.
"Sướиɠ không? Hả? Đồ dâʍ đãиɠ! Được cậu chủ chơi có sướиɠ không!" Tần Dữ thô tục nói, nâng hai chân bảo mẫu nhỏ, nắc tới tấp từng đợt.
"Da dẻ bảo mẫu da^ʍ mướt quá, lỗ cũng vừa ấm vừa bót.."
Mạnh Thần Dật trêu chọc, không hề yếu thế, dùng dươиɠ ѵậŧ dài của mình cắm thẳng vào, hai người thi nhau cọ xát dươиɠ ѵậŧ khổng lồ, thúc đến mức cái bụng phẳng lì của bảo mẫu nhô ra thành hình dươиɠ ѵậŧ.
Thích Yến nhìn xuống, bóp mặt bảo mẫu nhỏ đút ăn dươиɠ ѵậŧ, lười biếng nói: "Miệng nhỏ cũng sướиɠ, dám leo lên giường ông chủ khi bà chủ không có ở nhà."
Thích Yến vừa dứt lời, cả ba người đều cảm thấy rõ ràng hơi thở của quản lý lập tức nặng nề, thành ruột cũng càng siết chặt hơn.
"Hmm......"
Thịt ruột mấp máy, hậu môn cắn chặt đầu khấc, Tần Dữ và Mạnh Trần sướиɠ tê dại sống lưng, thở hổn hển, "Chết tiệt ...Hưng phấn đến thít chặt cả lỗ, quá da^ʍ!"
Hai dươиɠ ѵậŧ to lớn đồng thời tiến sâu vào trong đâm chọc loạn xạ, cái lỗ thịt vốn nhỏ lại bị hai dươиɠ ѵậŧ kích thước khủng thẳng tắp cắm vào, Đường Đường đau đớn giãy dụa, kɧoáı ©ảʍ như đau như sướиɠ gần như bóp chết cậu.
"Thật chặt! Hm ..." Mạnh Thần Dật càng ngày càng thở gấp, càng ngày càng nắc mạnh hơn, dươиɠ ѵậŧ lớn điên cuồng cắm sâu vào trong khoang bụng như giã nát ruột thịt!
Kɧoáı ©ảʍ dồn dập liên tục và nhanh chóng, Đường Đường hét lên một tiếng "a a a ", cậu nắm lấy cánh tay Tần Dữ, gậy thịt run run phun tϊиɧ ɖϊ©h͙, lỗ nhỏ cắn chặt lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn mà hút vào, tâm lỗ run lên, nước da^ʍ hôi hổi phun ra.
"Bảo mẫu da^ʍ, chủ nhân muốn bắn," Mạnh Thần Dật thở gấp, tàn nhẫn dập vào lỗ thịt, "Bắn đầy ruột da^ʍ, để em sinh con được không? Hả?"
"Ưʍ...ưm ..."
Đường Đường thút thít kêu một tiếng, tràng đạo sao cao trào cực kỳ mẫn cảm, bị ȶᏂασ tới tấp vào đã phun nước không ngừng, nức nở muốn chủ nhân "chậm một chút", "đừng đâm sâu quá". Đáng tiếc chủ nhân cầm thú vẫn cắn vào vai cậu, dươиɠ ѵậŧ trướng to gấp đôi cắm loạn xạ bên trong thành ruột.
Cọ xát sinh ra kɧoáı ©ảʍ kịch liệt, thành ruột run lẩy bẩy khiến Tần Dữ thở gấp hơn, hắn nâng cao hai chân Đường Đường lên, liều mạng đóng cọc.
Hai cây hàng dài căng lỗ hậu thành một bọc thịt đỏ ửng, miệng nhỏ mềm ấm bị dươиɠ ѵậŧ lớn giã ra nước, tí tách nhỏ giọt không ngừng, cổ họng cũng phập phồng căng cứng.
Mạnh Thần Dật cắn vào vai bảo mẫu, nắc thêm vài chục lần, cuối cùng giữ dươиɠ ѵậŧ sâu trong bụng gầm gừ, "Bắn cho em! Mang thai em bé cho chủ nhân!!" Luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun ra liên tục nóng như dung nham bốc lửa, làm ruột da^ʍ bị bỏng run run tràn ra nước!
"Ư ——" Đường Đường rêи ɾỉ, dươиɠ ѵậŧ nhỏ trong tạp dề nảy lên, dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ loãng đến trong suốt chảy xuôi khỏi lỗ sáo.
Tần Dữ thở ra một hơi, thúc nhẹ dươиɠ ѵậŧ kéo dài kɧoáı ©ảʍ cao trào cho hai người.
Hơi thở dần dần lắng xuống, Thích Yến rút ra dươиɠ ѵậŧ ướt đẫm trong miệng Đường Đường, vỗ vai Mạnh Thần Dật ý bảo hắn nhường chỗ.
"Khụ khụ ..." Đường Đường mờ mịt ánh mắt, nước bọt uốn lượn chảy xuống khóe môi, tràn đầy gợi cảm.
Mạnh Thần Dật luyến tiếc đâm vào lỗ nhỏ vài cái, hôn lên khuôn mặt của Đường Đường mới không cam lòng rút cây hàng ra.
Thích Yến cúi đầu cắn núʍ ѵú nhỏ, dươиɠ ѵậŧ lớn lao vọt vào lỗ da^ʍ, Đường Đường khàn khàn hét lên dâʍ đãиɠ, hai cây súng to dài ngang ngửa nhau lại hưng phấn tràn trề nắc bành bạch vào lỗ da^ʍ.
Trong tiếng rên da^ʍ uyển chuyển gợϊ ȶìиᏂ hòa vào tiếng thở dốc, giọng điệu lười biếng không rõ ràng của Thích Yến vang vọng lên.
"Chà ... đừng lo, chủ nhân có cả đêm để "đút" em ăn dươиɠ ѵậŧ."
*** 33 ***