"Cậu muốn trả thù lao à?" Người đàn ông vui vẻ nói: "Quả thật đúng là tôi đây khá thiếu tiền, vậy khi nào làm xong cậu cứ đưa tiền cho tôi coi như phí gieo hạt đi!"
"Không được… Tôi không cần… A…!"
"Không cần cái gì? Côn ŧᏂịŧ của ông đây đủ to để làm cậu no căng đấy, cũng đủ dài đến mức có thể cắm vào tử ©υиɠ của cậu, đã thế sức bắn lại còn rất xa, vừa nhanh vừa mạnh, lượng tϊиɧ ŧяùиɠ bên trong cũng vô cùng nhiều, bắn phát nào trúng phát đấy, chắc chắn sẽ khiến cậu có thể mang thai!"
Từ Kỳ nghe những lời thô lỗ tục tĩu phát ra từ miệng người đàn ông, tinh thần như muốn sụp đổ đến nơi, cậu ra sức khóc lóc như muốn chết đi sống lại, giọng nói cũng dần trở nên khản đặc, hai tay không ngừng đẩy người đàn ông ra, cầu xin anh để mình có thể thoát khỏi sự giam cầm.
Tuy nhiên người đàn ông lại không hề quan tâm đến điều đó mà mà gác chân cậu lên vai, liên tục đỉnh hông cọ xát với phía dưới của cậu. Bé chim nhỏ bị qυầи ɭóŧ mỏng manh dính chặt lấy, phía dưới nữa là một bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của phụ nữ, hai cánh hoa non mềm như thịt trai, vải dệt dính sát vào khe hở, bị nước da^ʍ thấm ướt tỏa ra mùi hương mê người.
"A… Đừng mà…"
Anh giả vờ như không nhìn thấy dáng vẻ khóc lóc nức nở của người dưới thân, gậy thịt bự không ngừng sưng to lên, đũng quần dần nhô cao, bên trên đỉnh cũng đã thấm ra một vệt nước hơi ẩm ướt.
"Nhìn này, cậu ướt rồi."
Từ Kỳ vừa khóc lóc vừa xấu hổ lắc đầu: "Hức… Không phải… Không phải mà…"
"Không phải?" Ngón tay thô to xoa nắn dọc theo vệt nước khiến cho Từ Kỳ nhạy cảm không nhịn được mà phát ra tiếng rêи ɾỉ: "A… Chỗ đó…"
"Chỗ này?" Người đàn ông xấu xa đánh một cái, Từ Kỳ lập tức a lên một tiếng, vệt nước chỗ khe thịt nhanh lan sang hai bên.
"Đồ dâʍ đãиɠ! Tôi thấy cậu gấp gáp muốn được ăn dươиɠ ѵậŧ lắm đúng không!"
Từ Kỳ non nớt đáng thương đã bao giờ nhìn thấy côn ŧᏂịŧ của người khác đâu, thế là cậu lập tức khóc lóc thút thít nói không muốn, nhưng người đàn ông lại vẫn tiếp tục cởϊ qυầи xuống trước mặt cậu, để lộ cây gậy thịt to lớn với kích thước đáng sợ!
Từ Kỳ sợ tới mức hai mắt trợn to, cơ thể không kìm chế được mà run rẩy.
Cái này đâu phải dươиɠ ѵậŧ, cái này phải là quái vật mới đúng… Cây gậy thịt to dài chưa cương cứng hoàn toàn đang lủng lẳng dưới háng người đàn ông, trông có vẻ khá nặng, thân gậy to bự nổi đầy những đường gân xanh nhìn cực kỳ dữ tợn, trông không khác gì một cái cột đá với những con rồng xanh đang bay xung quanh, dáng vẻ oai phong mạnh mẽ, khủng bố đến nỗi khiến người khác không nhịn được cảm thấy sợ hãi.
Người đàn ông không tiếp tục nói nhảm thêm nữa, anh nắm lấy hai bên qυầи ɭóŧ của cậu rồi "Xoẹt" một tiếng xé rách làm đôi, để lộ ra cái lỗ hoa non nộn vừa ngây thơ vừa lẳиɠ ɭơ dâʍ đãиɠ.
Lỗ da^ʍ chưa được ai ghé thăm có màu hồng phấn, cánh hoa mập mạp trông như hai cánh bướm, phía bên trên là viên hộŧ ɭε sưng đỏ óng ánh nước da^ʍ nhìn hệt như một quả anh đào chín mọng. Đóa hoa đỏ tươi hơi hé mở, lộ ra phần thịt non ửng hồng ẩn sâu bên trong.
Người đàn ông bị cảnh tượng trước mắt mê hoặc, thật xinh đẹp, không ngờ phần thân dưới của tên nhóc vô dụng yếu đuối này lại ẩn giấu một nơi bí mật hoàn hảo quyến rũ như thế.
Anh nhanh chóng nhắm ngay cây côn ŧᏂịŧ đang cương cứng vào cái khe thịt sũng nước, ma sát qua lại vài cái rồi khàn giọng hỏi: "Muốn ăn côn ŧᏂịŧ không?"
Từ Kỳ khóc lóc lắc đầu, thế là người đàn ông bèn tát mạnh vào đùi cậu phát ra tiếng "Bốp bốp", để lại hai dấu bàn tay đỏ hồng rồi tiếp tục hỏi: "Nói đi, có muốn hay không!"
Từ Kỳ tuyệt vọng sụp đổ, đôi mắt long lanh to tròn mơ màng đẫm lệ, vừa xấu hổ vừa sợ hãi kêu lên: "Ư ư ư ư… Tôi… Tôi không biết…"
Người đàn ông dùng qυყ đầυ to béo của mình đỉnh mở khe thịt rồi liên tục cọ xát qua lại rồi đột nhiên "Phụt" một tiếng, âʍ ɦộ co rút kẹp lấy qυყ đầυ, thậm chí còn dâʍ đãиɠ mυ'ŧ chặt.
Khuôn mặt Từ Kỳ nhanh chóng trở nên đỏ bừng.