“A a a a a a a…” Thành chủ không nhịn được hét lên một tiếng thét vô cùng lớn, hai mắt y đột nhiên trợn tròn, tử ©υиɠ điên cuồng run rẩy co giật, những ngón chân nhỏ nhắn hồng hào từ từ cuộn tròn lại, cả cơ thể cũng bắt đầu run lên, cứ thế bị gậy thịt lớn của người đàn ông cᏂị©Ꮒ tới mức lêи đỉиɦ!
Trong lúc lêи đỉиɦ đồng thời cổ tử ©υиɠ mềm mại đỏ hồng của y cũng nhanh chóng siết chặt lại, tên đàn ông dị tộc cao lớn cường tráng không tự chủ được phát ra một tiếng gầm nhẹ, cây dươиɠ ѵậŧ to bự dưới háng lại tàn nhẫn cắm vào sâu hơn, cắm đến khi cái bụng nhỏ của thành chủ dần nhô lên hình dạng côn ŧᏂịŧ lớn của hắn, lúc này mới run rẩy rót tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào bên trong khoang tử ©υиɠ non nớt nhỏ hẹp của y.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng của người đàn ông vừa nhiều lại vừa đặc, chỉ trong chốc lát đã tràn ngập toàn bộ tử ©υиɠ của thành chủ, dường như hắn muốn bắn nát luôn cái lỗ nhỏ của y thì mới vừa lòng…
Cơ thể thành chủ không nhịn được run lên, dáng vẻ trông không khác gì một con cɧó ©áϊ đang được thụ tinh, hai chân giơ cao, cắn môi chờ đợi được người đàn ông rót tinh vào trong hoa huyệt. Tên đàn ông thô lỗ kia vừa điên cuồng bắn tinh vừa dịu dàng hôn lên chân y, từ từ để lại từng dấu hôn đỏ hồng trên làn da trắng nõn mịn màng của vị thành chủ, cuối cùng sau khi đã bắn lớn cái bụng nhỏ của y, hắn mới hài lòng mà nở nụ cười.
Tiếng cười kia vừa thô lỗ vừa tàn ác, hệt như lần đầu tiên y nhìn thấy hắn.
Khi đó thành chủ đang mặc quần áo đứng trên tường thành, vẻ mặt kinh ngạc nhìn mấy chục nghìn quân lính dị tộc ở phía dưới thành.
Y cố gắng cầu cứu Lâm thành trợ giúp, nhưng không một ai dám gửi quân đến giúp đỡ cho y, lúc ấy triều đình cũng đã trở nên thối nát từ lâu, ngay cả hoàng đế cũng không thể dựa vào được.
Vì thế để bảo vệ hàng ngàn người dân vô tội trong thành, không còn cách nào khác y chỉ đành ra lệnh mở cổng thành và tự mình đi đầu hàng với tên thủ lĩnh dị tộc.
Người đàn ông cao lớn cường tráng hơi híp mắt lại nhìn y một lúc lâu, sau đó hắn mới nở nụ cười xấu xa rồi nói: “Vị thành chủ này thật xinh.”
Sau khi tên đàn ông dị tộc buông y ra, thành chủ đã sớm ngất đi từ lâu, cái lỗ hoa nhỏ bé của y đã hoàn toàn bị cᏂị©Ꮒ mở, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi đặc sệt không ngừng tràn ra từ bên trong khe thịt ẩm ướt mềm mại.
Cả người y không nhịn được hơi run lên, dường như bản thân vẫn còn đang tiêu hóa cảm giác sung sướиɠ mà lần đầu tiên y cảm nhận được, âʍ ɦộ, cặp mông, đùi và cả khăn trải giường của y, tất cả đều dính đầy một đống chất lỏng trắng đυ.c nhầy nhụa nhớp nháp, toàn thân y ướt sũng trong tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà tên đàn ông dị tộc đã bắn ra, giờ đây y đã hoàn toàn bị vấy bẩn mất rồi…
Trứng màu: Vị thành chủ xinh đẹp quyến rũ bị ép tách âʍ ɦộ cho tên thủ lĩnh dị tộc man rợ xem.
Khuôn mặt xinh đẹp của thành chủ đang đỏ bừng, y xấu hổ ra sức lắc đầu, nước mắt không kìm được chảy dài trên hai gò má hồng hào, tuy nhiên tên đàn ông dị tộc thô lỗ kia lại không đồng ý, hắn chỉ muốn nhìn thấy cái lỗ da^ʍ của y.
Thành chủ cũng biết không thể nói chuyện lý lẽ với tên đàn ông man rợ này được, cho nên khi chỉ đành phải khóc lóc nức nở dang rộng hai chân, lộ ra cái lỗ hoa non mềm đã sớm bị hắn thọc nát không biết bao nhiêu lần.
Tên đàn ông thô lỗ man rợ nhìn hai cánh môi âʍ ɦộ mập mạp béo múp kia, hắn dùng giọng điệu trầm khàn đặc trưng của người dị tộc hỏi: “Đây là cái gì?” Vừa nói hắn còn vừa dùng ngón tay thô ráp của mình xoa nhẹ lên cánh hoa mềm mại.
Vị thành chủ nhạy cảm không nhịn được thở dốc, hai mắt rưng rưng nói: “Cái này… Đây là hoa… Hoa huyệt của ta… Ư ư ư…”
Tên đàn ông dị tộc kia lại tiếp tục dùng tay chọc ngoáy vào cái lỗ nhỏ ướŧ áŧ dính nhớp rồi vẫn hỏi lại câu đó: “Đây là cái gì?” Hắn vừa nói xong thì phụt một tiếng, thọc cả hai ngón tay vào trong cái lỗ da^ʍ.