Nhìn Trộm Tên Đàn Ông Đẹp Trai Nhà Bên

Quyển 5 - Chương 2: Tình yêu của tên đàn ông dị tộc man rợ

Thành chủ tội nghiệp kêu đến mức khàn cả giọng, bờ mông trắng tuyết bị dập tới nỗi sưng đỏ, ngay cả hoa nguyệt cũng sắp bị cᏂị©Ꮒ nát đến nơi, con quái vật khổng lồ của người dị tộc cứ không ngừng tàn nhẫn thô bạo mà cắm rút, đột nhiên cây dươиɠ ѵậŧ to bự kia dùng sức đâm vào nơi sâu nhất bên trong động thịt, động tác mạnh bạo tới mức khiến cho vị thành chủ không nhịn được kêu a lên một tiếng, cơ thể cường tráng của tên thủ lĩnh dị tộc đang đè nặng lên người y, cây côn ŧᏂịŧ to dài đến đáng sợ không ngừng run rẩy dữ dội, từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng liên tục bắn vào nơi sâu nhất bên trong huyệt thịt, lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà tên đàn ông dị tộc cao lớn kia phun ra rất nhiều, bắn đến nỗi cái bụng nhỏ của y đang dần nhô lên trông thấy, ngay cả khoang tử ©υиɠ nhỏ hẹp cũng chứa đầy sữa đặc do hắn rót vào, đồng thời cũng khiến cho vị thành chủ dâʍ đãиɠ lại tiếp tục lêи đỉиɦ lần nữa.

“A… A a a a a…”

Mặc dù là y bị cưỡиɠ ɧϊếp, không phải tự nguyện nhưng cơ thể của vị thành chủ lại không nhịn được lêи đỉиɦ, y có thể cảm nhận được sự sung sướиɠ thỏa mãn mà từ trước tới nay bản thân chưa từng trải qua, không những vậy thứ kia của tên đàn ông dị tộc vừa to lại vừa dài, phun thẳng vào trong cơ thể y khiến cho nơi sâu nhất bên trong lỗ nhỏ như sắp bị bắn mềm ra tới nơi, bên trong tử ©υиɠ tràn ngập thứ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c nhớp nháp của người đàn ông…

Thành chủ không nhịn được xấu hổ tới mức nhắm chặt hai mắt lại, cảm nhận sự sung sướиɠ khi cây dươиɠ ѵậŧ to dài kia đang cọ xát với vách thịt đỏ hồng mềm mại bên trong tử ©υиɠ của mình, cơ thể cứ thế run rẩy co giật một lúc lâu.

Lát sau y mới từ từ mở đôi mắt to tròn đẫm lệ ra rồi van xin: “Cầu xin ngài hãy giữ lời hứa và tha cho những người dân vô tội trong thành…”

Tên thủ lĩnh dị tộc man rợ kia đột nhiên nở một nụ cười xấu xa rồi khàn giọng nói: “Yên tâm đi, ông đây đã nói là sẽ giữ lời.”

Vừa nói xong, cây côn ŧᏂịŧ đang vùi sâu trong cơ thể y lại bắt đầu cựa quậy di chuyển, từ từ thọc vào rút ra, cái lỗ da^ʍ xinh đẹp đỏ au bị cᏂị©Ꮒ tới mức nước da^ʍ văng ra tung tóe khắp nơi, tiếng phụt phụt nhóp nhép không ngừng vang lên khắp căn phòng khiến cho cả người vị thành chủ dần trở nên nóng bừng, y vừa xấu hổ lại vừa nhục nhã khóc lóc kêu rên.

Tên đàn ông thô lỗ man rợ này chưa bao giờ gặp được một người con trai nào vừa xinh đẹp đáng yêu lại vừa quyến rũ như vậy, một khi đã cắm dươиɠ ѵậŧ vào cái lỗ nhỏ của y rồi thì sẽ không bao giờ muốn rút ra nữa, đột nhiên cơ thể cường tráng của hắn hơi dừng lại một lát, sau đó lại tiếp tục dùng sức tàn nhẫn đâm chọc mạnh bạo! Cơ thể mềm mại trắng nõn của vị thành chủ trẻ tuổi không ngừng run lên, cả người liên tục lắc lư lên xuống y như một cành cây nhỏ bé đang cố gắng chống chọi với cơn bão táp to lớn!

“A a… Ư a! Đừng mà… Nhẹ một chút! Cầu xin ngài… A a a… To quá đi mất…! A a a…” Những ngón tay thon dài mảnh khảnh ra sức nắm chặt lấy tấm chăn phía dưới, cả người hơi ưỡn lên cao, cổ tử ©υиɠ nhỏ bé mềm mại đã hoàn toàn bị qυყ đầυ của dươиɠ ѵậŧ bự chọc thủng.

Nơi chưa từng bị ai chạm vào giờ lại đang bị cây côn ŧᏂịŧ to lớn của người đàn ông thô bạo cắm mở, đột nhiên dươиɠ ѵậŧ của hắn hơi rút ra một tí, tuy nhiên cây gậy thịt béo mập mới rời khỏi miệng tử ©υиɠ chưa được bao lâu thì đã ngay lập tức phụt một tiếng thọc lại vào trong!

Thành chủ bị đâm tới mức khóc lóc thút thít, ra sức la hét kêu rên: “A a… Đừng mà… Đừng chọc vào nữa! Đừng… Cầu xin ngài đừng như thế mà… A…!”

Tên thủ lĩnh dị tộc man rợ nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của vị thành chủ đang dần trở nên vặn vẹo vì khóc nức nở, hắn không nhịn được bèn cúi đầu hôn lên môi y.

Tên đàn ông dị tộc này rất khác với người Hán, lúc hắn hôn y, nụ hôn của hắn vừa thô bạo lại vừa tàn nhẫn, dường như hắn chỉ ước gì bản thân không thể nuốt luôn vị thành chủ xinh đẹp quyến rũ này vào bụng! Đầu lưỡi nhỏ nhắn non mềm của thành chủ bị tên đàn ông thô lỗ kia điên cuồng quấn lấy dây dưa không thôi, đôi môi mềm mại hồng hào nhanh chóng bị lấp kín, y có cảm giác như thể ngay cả hơi thở của mình cũng đang bị hắn hút đi…