Hiện tại đã là ba giờ sáng, Từ Kỳ mơ màng cưỡi trên người đàn ông rồi liên tục nhấp nhô lên xuống, cặp mông béo tròn múp thịt không ngừng va chạm đập vào hai quả tinh hoàn phía dưới. Cây gậy thịt vừa dài vừa bự bên dưới đang đâm vào nơi sâu nhất bên trong Từ Kỳ khiến cho cái lỗ thịt của cậu bị nong rộng hết cỡ, Từ Kỳ có ảm giác hình như dươиɠ ѵậŧ sắp cᏂị©Ꮒ tới tận dạ dày của mình luôn rồi.
Khóe miệng cậu cứ liên tục chảy nước miếng ròng ròng, toàn bộ khuôn mặt của Từ Kỳ đã trở nên đỏ hồng, cả người không ngừng đong đưa lắc lư hết nâng lên lại hạ xuống, làn da mịn màng vừa đỏ rực lại nóng ran trông y con tôm hấp, cảnh tượng đẹp đến mức khiến lòng người không khỏi rạo rực hưng phấn. Ngũ Triệu Phong nằm trên giường nhìn cậu chằm chằm, cơ bụng rắn chắc khỏe khoắn vẫn dùng lực đều đặn, nhìn cậu nhóc nhỏ nhắn xinh đẹp đang bị côn ŧᏂịŧ bự của mình chơi lêи đỉиɦ không biết bao nhiêu lần, dáng vẻ yếu ớt như vậy mà vẫn có thể dâʍ đãиɠ vặn eo tìm kiếm cảm giác sung sướиɠ.
Dáng người của Từ Kỳ thật sự rất gầy, nhưng cũng rất đẹp, đôi mắt tròn trịa thơ ngây đang mơ màng trong hơi sương long lanh kia chẳng thể nào giấu được thứ tình yêu mãnh liệt vừa ngây dại vừa cuồng si đang nằm bên trong. Dường như Ngũ Triệu Phong đã bị ánh mắt ấy của cậu làm cho rung động, có hơi ngơ ngác, cũng có hơi bất ngờ. Nhưng chỉ chốc lát sau thì cậu nhóc dâʍ đãиɠ kia lại bắt đầu rêи ɾỉ: “A… Tuyệt quá… Côn ŧᏂịŧ bự… Côn ŧᏂịŧ bự làm em sướиɠ quá… CᏂị©Ꮒ chết cɧó ©áϊ mất thôi…”
Cặp mông béo múp kia vẫn đang điên cuồng đập vào háng của Ngũ Triệu Phong, chơi vui đến nỗi hình như Từ Kỳ chỉ xem hắn là một cây gậy mát xa hình người. Điều này khiến Ngũ Triệu Phong cảm thấy cực kỳ không vui! Chết tiệt! Con mẹ nó ông đây đã không coi em là đĩ thì thôi, vậy mà em lại còn coi ông đây là gậy mát xa! Để xem hôm nay cái gậy mát xa này có cᏂị©Ꮒ chết mẹ em không!
Ngũ Triệu Phong đột nhiên phát điên rồi ấn nhóc con đáng ghét đang cưỡi trên người mình đè mạnh xuống giường, ghì chặt bả vai gầy yếu cậu lại, sau đó cứ thế ra sức mà cᏂị©Ꮒ, cᏂị©Ꮒ đến nỗi khiến cho người dưới thân không thể làm gì khác, chỉ còn biết mỗi việc khóc lóc nức nở rồi lại rêи ɾỉ một cách vô cùng đáng thương. Tiếng khóc nấc nghẹn ngào bị động tác cắm vào rút ra nhanh như mưa bão đâm nát biến thành những tiếng kêu đứt quãng. Ngay cả gương mặt đẫm nước mắt cũng bị cᏂị©Ꮒ đến mức lệ văng tứ tung, mái tóc đen mềm mại lúc này đã trở nên rối bù, cơ thể mềm nhũn bị biến thành dụng cụ thủ da^ʍ hình người, bị c̠ôи ŧɧịt̠ to bự của người phía trên đâm thành một vũng bùn.
Ngũ Triệu Phong giận dữ gầm lên một tiếng, bàn tay to lớn nắm chặt lấy vòng eo nhỏ nhắn mảnh khảnh rồi điên cuồng dập hông như máy đóng cọc, cᏂị©Ꮒ đến mức khiến cho hai mắt của cậu nhóc dưới thân trợn trắng, cái miệng nhỏ há rộng không ngừng kêu la rêи ɾỉ. Gã đàn ông ôm lấy cổ cậu liên tục cắm rút phát ra tiếng “Bạch bạch”, đâm đến nỗi làm cho cơ thể nhỏ nhắn của Từ Kỳ run rẩy như sắp chết, miệng chỉ còn biết kêu lớn rêи ɾỉ từng tiếng đứt quãng “A a ư ư”. Ngũ Triệu Phong lật người tên đĩ đực trắng trẻo dưới thân mình lại, cơ thể màu đồng rắn chắc khỏe khoắn đè ép lên người cậu, mượn sức nặng cơ thể chơi chết cái lỗ da^ʍ của cậu.
Từ Kỳ sắp bị người ta chơi chết đến nơi, cậu liên tục gào khóc kêu lên: "Đừng… Em chết mất…"
Hơi thở cũng bắt đầu trở nên đứt quãng. Nhưng Ngũ Triệu Phong căn bản lại không hề muốn tha cho cậu một tí nào, hắn thô bạo dùng toàn bộ sức lực của mình để đâm rút trong cái lỗ đỏ hỏn quyến rũ chết người này, chơi đến mức khiến cho Từ Kỳ bắt đầu hấp hối, cuối cùng trợn trắng mắt khóc rên “Ư ử” vài tiếng rồi cứ thế chết ngất luôn trên giường.