Từ Kỳ mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm sấp rồi vểnh mông lên, tay đang tuốt dươиɠ ѵậŧ, tay kia lại cắm vào trong lỗ sau, cậu cảm thấy mình thật thảm, khóc sụt sịt cố gắng bò dậy, cậu biết người đó đến rồi, hôm nay nhất định phải nộp tiền phòng.
Lúc mở cửa, chính là người đàn ông trung niên, ông ta là chủ nhà, cũng là người sớm phát hiện ra tính biếи ŧɦái của cậu.
“Tiểu Từ, lại nhìn trộm anh đẹp trai à?” Nụ cười của chủ nhà trông rất hèn hạ.
Tính cách của Từ Kỳ rất hướng nội, không thích nói chuyện, huống chi cậu còn sợ chủ nhà nên tranh thủ chuẩn bị tiền trước.
Chủ nhà nhìn thấy cậu mới dấy tìиɧ ɖu͙© xong sắc mặt còn ửng hồng thì híp mắt bắt lấy tay cậu rồi hỏi: “Vừa nãy tuốt được mấy cái?”
Từ Kỳ khó chịu cố gắng tránh thoát, chủ nhà cũng cao gần bằng cậu, cũng là một tên đàn ông thấp bé, bị cậu đẩy ra thì xém chút đã ngã, mặt u ám nói: “Đĩ điếm, đừng có mà không biết xấu hổ!”
Từ Kỳ tái nhợt nghiêm mặt hỏi: “Chủ nhà… Xin ông đừng làm như vậy!”
“Ôi, đừng có như vậy là sao?” Thực ra chủ nhà cũng là một tên cuồng nhìn lén, ông ta lén gắn camera trong phòng ngủ, lúc Từ Kỳ tự an ủi thì ông ta ở sát vách nhìn cho đã ghiền, nhất là cặp mông vừa mềm vừa trắng.
Từ Kỳ muốn đẩy ông ta ra khỏi cửa, kết quả chủ nhà lại đưa tay sờ ngực cậu, Từ Kỳ bị động tác hạ lưu này của ông ta dọa khóc, nói: “Không được… Tôi sẽ báo cảnh sát đó…”
Chủ nhà lại tiến lên một bước, cười nói: “Cậu nói đi, báo cảnh sát cũng vô dụng thôi, cậu thiếu tôi tiền nhà nửa năm, đến lúc đó bị bắt vào trong tù cũng bị những người khác cᏂị©Ꮒ!”
Tính tình Từ Kỳ yếu đuối, nói vài câu đã sợ choáng váng.
Chủ nhà vừa muốn đóng cửa dạy dỗ cậu thì đã nghe thấy một giọng nam trầm thấp.
“Ông muốn làm gì?”
Chủ nhà vừa quay đầu lại đã nhìn thấy một người đàn ông khôi ngô cao hơn một mét chín đang lạnh lùng nhìn mình, lập tức sợ đến mức chân mềm nhũn.
Từ Kỳ biết đây là Tiểu Vương sát vách, nhỏ hơn cậu mấy tuổi, hiện tại là sinh viên, mặc dù nhìn rất hung dữ nhưng thật ra tính tình rất tốt, lần nào gặp cậu cũng mỉm cười gọi cậu là anh Tiểu Từ.
Chủ nhà là một gã bỉ ổi hơn ba mươi tuổi, độc thân, không có việc làm nhưng may là còn có mấy vòng, sống dựa vào tiền thuê nhà nên cũng rất khá, ông ta luôn có ý với Kỳ Từ, hiểu rõ tính cách của cậu yếu ớt cho nên muốn làm tới, bình thường ngoại trừ sờ tay và nhìn mông ra thì hận không thể lột quần tên lẳиɠ ɭơ này ra rồi trực tiếp chơi chết cậu.
Chủ nhà thấy Tiểu Vương không dễ chọc đến rồi thì lập tức cười ha hả rời đi, nhưng Tiểu Vương là người rất trọng tình nghĩa, cậu ta túm cổ áo chủ nhà muốn dạy dỗ ông ta.
Từ Kỳ sợ phiền phức nên vội vàng nói Tiểu Vương đừng đánh.
Chủ nhà cũng ôm lấy công tay thô to của Tiểu Vương, nói: “Tôi chẳng làm gì cả, cậu đang làm gì vậy, đánh người là phải ngồi tù đó biết chưa?”
Tiểu Vương hung hăng đẩy ông ta ra, trước khi chủ nhà chạy đi thì đạp một phát: “Mẹ nó ông dám bắt nạt anh Tiểu Từ hả, ông đây sẽ xé xác ông ra!”
Chờ chủ nhà chạy xa rồi thì Tiểu Vương lại căn dặn Từ Kỳ vài câu, nói sau này ông ta còn dám bắt nạt anh nữa thì phải gọi điện thoại cho mình.
Từ Kỳ cảm kích gật đầu, khóe mắt còn có ánh mắt.
Tiểu Vương nhìn cậu vài lần rồi rời đi. Nói thật mặc dù tính cách của anh Tiểu Từ rất dịu dàng, cũng rất yếu ớt nhưng lại yếu ớt không giống như đàn ông.
Từ Kỳ lau nước mắt xong đóng cửa lại, cậu chậm rãi đi đến trước kính viễn vọng, tiếp tục nhìn lén người đàn ông.
Người đàn ông vẫn còn tự an ủi, dường như đã sắp xong rồi, khuôn mặt tuấn tú đầy mồ hôi, lông mày kiên nghị nhíu chặt lại, bàn tay lớn cũng tăng tốc độ di chuyển, cả người như tỏa nhiệt, cậu si mê nhìn, hai tay cầm kính viễn vọng nắm lại giống như đang cầm dươиɠ ѵậŧ lớn của người đàn ông.
“A… Bắn cho tôi… Bắn hết cho tôi…” Từ Kỳ nhìn người đàn ông đang tuốt dươиɠ ѵậŧ, lại xem dươиɠ ѵậŧ đầy gân xanh kia giật lên, đột nhiên khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông căng thẳng, cơ thể trần trụi run lên vài lần rồi dươиɠ ѵậŧ thô to bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra như suối, Từ Kỳ thấy vậy không kiềm được mà đưa lưỡi ra, cặp mông cũng run run.
Người đàn ông tuốt vài cái nữa rồi lấy khăn giấy lau sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙, sau đó đứng dậy đi đến ban công.
Lần này Từ Kỳ nhìn rõ ràng hơn, người đàn ông nam tính anh tuấn trong bóng đêm giống như một pho tượng cổ Hy Lạp, mỗi một nơi trên cơ thể đều hoàn mỹ khiến người ta thờ cúng, Từ Kỳ si mê nhìn hắn, ngón tay chơi đùa âʍ ɦộ của mình, tay kia cắm vào trong miệng giống như đang khẩu giao cho người đàn ông.
Cậu lại dùng ngón tay dính đầy nước bọt chèn vào trong, đùa giỡn lỗ nhỏ của mình, tưởng tượng người đàn ông đang chơi cậu.