Bất Chấp Tốn Kém Đi Học

Chương 7.2

Cơ giáp để trưng bày không có yêu cầu cấp bậc cảm giác, bởi vậy lực công kích bằng không. 70 vạn nghe có vẻ nhiều, nhưng kì thực cũng chỉ có thể cải tạo độ cứng của vỏ ngoài cơ giáp cùng với động cơ. Mà được như vậy vẫn là do Vệ Tam đã giảm bớt vật liệu cho động cơ, nên mới chỉ tốn 70 vạn.

Việc cải tạo vỏ ngoài cơ giáp được Vệ Tam đặt ở cuối cùng. Còn đầu tiên thì cô sửa lại động cơ bị hỏng và gia tăng nguồn năng lượng.

‘ ca ——’

Vệ Tam lắp động cơ xong, đứng dậy nói với Thái Ngô Đức đang cắn móng tay : “Thử xem.”

Thái Ngô Đức chỉ vào cơ giáp: “ Cậu còn chưa lắp vỏ ngoài vào nữa!"

“Yên tâm, sẽ không vỡ tan thành từng mảnh đâu, trước tiên cứ thử xem được chưa.”

Thái Ngô Đức nơm nớp lo sợ bò vào trong khoang cơ giáp, thăm dò mà di chuyển một cách ngập ngừng: “Di?” Thật sự có thể di chuyển này.

Cậu ta điều khiển cơ giáp đi một vòng quanh phòng huấn luyện, vui mừng khôn xiết: “ Nó được rồi!" Còn linh hoạt hơn so với trước kia.

" Được rồi, cậu xuống trước đi, để tôi sửa vỏ ngoài cơ giáp rời lắp lên đã." Vệ Tam đã không còn cảm giác mới mẻ gì quá lớn đối với loại cơ giáp này nữa. Khoang điều khiển bên trong đơn sơ khiến cho người ta giận sôi, hoàn toàn không thể phát động tấn công. Thỉnh thoảng đi vào điều khiển cơ giáp này cũng chẳng khác gì ra ngoài đi dạo.

Thái Ngô Đức đi ra từ bên trong, hưng phấn nói: " Cậu học được kĩ thuật này từ chỗ nào vậy, lợi hại quá."

Vệ Tam đã đeo găng tay vào bắt đầu nấu chảy Du kim rồi. Loại tài liệu này quá đắt, nên cô chỉ định thêm Du kim vào các khớp xương của cơ giáp, những chỗ khác thì thôi.

Chờ đến còn một ngày trước khi khai giảng, cuối cùng Vệ Tam cũng cải tạo xong cơ giáp của Thái Ngô Đức. Cậu ta điều khiển cơ giáp đi dạo ở bên ngoài một vòng, lúc cậu ta đi xuống, ánh mắt nhìn Vệ Tam cũng khác hẳn.

“Vệ Tam, sau này tôi sẽ che trở...." Sau khi ánh mắt cô đảo qua, Thái Ngô Đức lập tức sửa miệng, “ Tôi, chúng ta là anh em!"

Vệ Tam không để ở trong lòng, có thể luyện tập sửa chữa với cơ giáp đã là một chuyện đáng ăn mừng rồi.

……

“Tê ——”

Trời còn chưa sáng, Vệ Tam đã mồ hôi nhễ nhại cuộn tròn trên giường, ôm chân hít vào một hơi khí lạnh.

Lại bị chuột rút.

Mất một lúc lâu, Vệ Tam mới trở lại bình thường, sắc mặt tái nhợt, nửa dựa vào tường.

Ở thế giới ban đầu, trong suốt thời kỳ phát triển của mình, cô chưa bao giờ bị đau như vậy. Thế nhưng hiện tại lại thường xuyên bị chuột rút.

Cơ thể của Vệ Tam phát triển rất nhanh, thế nhưng thịt theo không kịp, cả người gầy như cọng gai, cho dù mỗi ngày đều được sư nương bồi bổ thịt cá.

Lau mồ hôi trên trán, Vệ Tam đi ra khỏi phòng, vừa lúc đυ.ng phải Lý Bì.

" Ngày đầu tiên đi học mà đã không có tinh thần như vậy." Lý Bì liếc nhìn Vệ Tam, “Lại bị chuột rút?”

" Không sao đâu lão sư."

Lý Bì nhíu mày: “ Bình thường ăn nhiều một chút, đợi lát nữa tôi bảo sư nương của em làm nhiều đồ ăn ngon một chút."

Sau khi ăn sáng xong, Lý Bì cùng đưa Vệ Tam đến trường học.

Học kỳ mới bắt đầu, bầu không khí ngày đầu tiên đi học cũng đã không giống trước đây.

" Các cậu nghe nói gì chưa? Năm học này, chúng ta có cơ hội chạm vào cơ giáp đấy."

“Cơ giáp?! Là cái mà tôi đang nghĩ sao?"

“Đương nhiên, học viện của chúng ta có một chiếc cơ giáp, chuyên môn để cho các học sinh tốt nghiệp khoá này luyện tập, tuần nào cũng có."

Vệ Tam nghe học sinh thảo luận sôi nổi, cô còn chưa biết việc này, Lý Bì cũng chưa từng đề cập tới chuyện này với cô.

Trước tiết học đầu tiên, sau khi thời khoá biểu được đưa ra, tất cả mọi người đều háo hức.

Thật sự có lớp thực hành điều khiển cơ giáp này!

Sau khi buổi sáng trôi qua, tất cả các lớp ban B đều trao đổi tin tức, vậy nên biết được lớp nào là lớp đầu tiên được học lớp cơ giáp. Hâm mộ trong lòng trào dâng, bọn họ cũng muốn sớm nhìn thấy cơ giáp chân chính.

Vệ Tam cũng rất kích động, bởi vì nghe nói cơ giáp của trường học là cơ giáp chiến đấu.

Lúc trở về ăn cơm trưa, Vệ Tam không nhịn được hỏi Lý Bì về chuyện này.

Lý Bì nhướng mi, nhìn cô một cái:" Thật sự là có cơ giáp chiến đấu."

Vệ Tam không nói gì, chờ câu tiếp theo của hắn.

Giây tiếp theo, Lý Bì nói:" Là cơ giáp cấp B từ rất nhiều năm trước, hiện tại thì trên cơ bản là đã bị đào thải."

Vệ Tam thầm nghĩ quả nhiên như thế, lúc nghe mỗi lớp đều có một chiếc cơ giáp để luyện tập, cô đã cảm thấy có chút không đúng, từ khi nào trường học lại có tiền như vậy.

Lý Bì nghiêm túc nhìn Vệ Tam: “Nếu…… Em có thể tiến vào năm trường quân giáo lớn thì chiếc cơ giáp này đối với em mà nói, cũng không giúp được gì nhiều cho em. Cấp A và cấp B cách nhau như trời với đất, người là như thế, cơ giáp cũng như vậy.”

" Có thể quen thuộc với cơ giáp trước, tóm lại là chuyện tốt."

Lý Bì gật đầu, sau đó lại hỏi: “ Tôi nghe nói em giúp nhà họ Thái sửa tốt cơ giáp?"

“ Vâng. ”

" Tiểu Vệ học sửa cơ giáp khi nào vậy?" Sư nương bưng thức ăn lên bàn, tò mò hỏi.

Vệ Tam có chút ngượng ngùng nói: “ Thật ra …… Trước kia em muốn báo danh vào dự bị cơ giáp sư, nhưng lại ham rẻ mà báo nhầm chuyên ngành."

Lý Bì: “……” Thảo nào mấy năm trước vẫn luôn đội sổ, các loại huấn luyện vừa đạt tiêu chuẩn là dừng, vô cùng có lệ.

“Thật khó cho em.” Lý Bì hừ lạnh một tiếng.

……

Lớp bên cạnh là lớp đầu tiên được thực hành điều khiển cơ giáp. Tiết học vừa kết thúc, có không ít người có quan hệ tốt với lớp bên cạnh chạy tới hỏi cảm giác của bọn họ thế nào.

Lớp của Vệ Tam và lớp bên cạnh vẫn luôn xảy ra xung đột, vậy nên cũng không có ai đi qua đó. Thế nhưng cũng không ngăn được lớp bên cạnh đi qua đi lại khoe khoang, đứng ở cửa lớn tiếng thảo luận miêu tả cơ giáp với người khác.

" Mẹ kiếp, Thái Ngô Đức cách vách lại sang đây."

" Chắc chắn cũng là tới khoe khoang, phục rồi, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ tiếp xúc với cơ giáp, bọn họ đắc ý cái gì?"

Thái Ngô Đức tai trái cầm một nắm xiên nướng, tay phải cầm một hộp trái cây cắt miếng. Nghênh ngang đi vào, cậu ta lại nhìn xung quanh một vòng, thành công khiến cho mọi người trong lớp tức giận trọn mắt.

“Vệ Tam!” Thái Ngô Đức nhảy đến trước mặt Vệ Tam, đặt trái cây lên trên bàn của cô, đưa xiên nướng qua:" Ăn không?"

“Có việc gì?” Vệ Tam ngửi ngửi mùi hương trong không khí, xiên nướng lần này ngửi mùi còn thơm hơn cả lần trước.

Thái Ngô Đức gọi hô một tiếng, lấy lòng nói: “Mọi người đều là bạn bè, cậu có thể giúp tôi giải quyết thứ đồ nghiệp chướng nặng nề này được không?"

" Có việc thì nói đi." Vệ Tam nhận lấy xiên nướng cắn một miếng, lắc đầu," Thứ này tội nghiệt quá sâu nặng.”

Thái Ngô Đức ho một tiếng: “ Là như thế này, không phải về sau chúng ta đều phải học thực hành điều khiển cơ giáp sao? Tôi nghĩ mọi người có thể cùng nhau giao lưu trao đổi kĩ sảo, cường cường liên thủ.”

Cậu ta nghĩ ngay cả cơ giáp Vệ Tam cũng có thể sửa được, vậy thực hành điều khiển cơ giáp chắc chắn sẽ không kém.

Vệ Tam cắn que nướng, ngẩng đầu nhìn cậu ta:" Giao lưu với nhau thì được, cường cường liên thủ thì thôi đi."

Tác giả có chuyện muốn nói:

Vệ Tam: Những thứ tội nghiệt sâu nặng gì đó cứ để tôi giải quyết!

Hahaha, bổ sung thêm! Nhân tiện xin dịch dinh dưỡng cho Vệ Tam! Đừng cho cô ấy loại đã hết hạn!!!