Xuyên Nhanh: Ngược Cặn Bã Trong Tiểu Thuyết Ngược Văn

Chương 10: Bạn thân lừa gạt tiền chữa bệnh cho mẹ của nữ chính 10

Trên đường trở về, Kiều Chân Chân mở trần xe ra giúp ba anh em Triệu gia hít thở không khí, Triệu Hoài ngồi ở bên cạnh ghế phụ, dọc theo đường đi nghe Kiều Chân Chân hưng phấn đàm luận cuộc chiến không cân tài cân sức một chọi mười của Triệu La, giống như quên mất ở phía sau còn có hai người ngồi.

“Thật sao? Hoắc Ngôn cũng bị đánh?” Triệu Hoài kinh ngạc nhưng cũng có chút không tin tưởng cho lắm.

Kiều Chân Chân gật đầu:

“Sau khi La La đánh ngã mười mấy người cao to kia xong liền đi về phía Hoắc Ngôn. Lúc ấy La La giống như thay đổi vậy, trên người phát ra hơi thở khó chịu khiến em giật nảy mình. Tên Hoắc Ngôn khi đó còn tự tin xuống xe, cho rằng có thể đánh lại mấy chiêu với La La, kết quả chưa được 1 chiêu đã bị La La đạp ngã lên mặt đất. Hắn cũng không nhớ tới tối qua, ngay cả cơ hội đánh trả cũng không có, lần này sao lại cảm thấy có thể rồi.”

Câu cuối cùng mang theo nhè nhẹ ngữ khí trào phúng, hiện giờ khi nhắc đến Hoắc Ngôn, Kiều Chân Chân cũng có thể bình tĩnh mà trả lời, giống như đang nói đến một người xa lạ nào đó.

Trước đó nếu như không xảy ra chuyện vây đánh của buổi tối ngày hôm nay, trong lòng cô ấy chắc có lẽ vẫn còn vài phần sẽ bị Hoắc Ngôn tác động đến suy nghĩ, nhưng hiện tại cho đến sau này sẽ không.

Kiều Chân Chân nghĩ như vậy mặt liền nghiêm túc lên, nếu không phải hôm nay Triệu La có năng lực đối phó, bằng không chờ đến lúc cảnh sát tới thì cũng chỉ cứu được một cơ thể nửa sống nửa chết của cô mà thôi.

Triệu La đã gầy thành như vậy, tên Hoắc Ngôn đáng giận kia còn làm chuyện súc sinh này.

Kiều Chân Chân nghiến răng nghiến lợi, hận không thể cắn đứt một miếng thịt của Hoắc Ngôn xuống, xuyên qua kính chiếu hậu nhìn Triệu La đang yên tĩnh ngồi, vẫn còn may cậu ấy không có chuyện gì.

Hệ thống nằm ở trong đầu đem ánh mắt của Kiều Chân Chân mô tả lại cho Triệu La:

“Ký chủ, nữ chính đang nhìn cô.”

Triệu La không tiếng động “Ừ “ một tiếng.

“Giá trị ngược của nữ chính chỉ còn lại 10 điểm cuối cùng.”

Âm thanh trẻ con mừng rỡ như điên của hệ thống vang lên:

“Ký chủ thật sự quá lợi hại, tính đến hiện tại mới là ngày hôm sau, đặt ở bên trong bộ phận Mau xuyên cũng là một sự tồn tại vượt bậc, chưa từng có một người nhiệm vụ giả nào có thể khiến giá trị ngược giảm nhanh như vậy.”

Nghe hệ thống đang thả rắm cầu vồng, khóe miệng Triệu La cong lên:

“Cái này cũng không thể bỏ qua công lao của hệ thống nha, hệ thống cũng giúp đỡ rất nhiều đó.”

Hệ thống hắc hắc một tiếng:

“Thoạt nhìn thì hai ngày này liền có thể hoàn thành nhiệm vụ, chờ chúng ta hoàn thành nhiệm vụ trở về khẳng định mọi người sẽ rất sốc cho mà xem.”

Triệu La không nói tiếp, hệ thống là công nghệ cao không có tình cảm, không thể cảm nhận được cô lần đầu tiên làm nhiệm vụ đã bị nhiệm vụ của thế giới tác động đến suy nghĩ.

Nghĩ đến mấy ngày nữa phải rời đi, rời đi nữ chính đang chậm dãi kiên cường lên, rời đi những người Triệu gia bảo vệ cô, tưởng tượng đến lúc đó đôi mắt của Triệu La liền toát ra một tia không nỡ.

Trước khi đi tới làm việc ở Bộ phận Xuyên nhanh, Triệu La là một tay võ sĩ quyền anh, sinh hoạt từ trước cho đến sau này đều ở trong cô nhi viện, từ khi có ký ức liền không biết người nhà của mình là ai, làm bạn với cô từng ngày chính là người máy phụ trách sinh hoạt, sau đó được ông chủ của một câu lạc bộ quyền anh nhận nuôi, cô chậm rãi trưởng thành thành một tay võ sĩ quyền anh lợi hại, cũng theo đó dưỡng thành tính cách dựa vào nắm đấm để nói chuyện

Sau đó dần dần ông chủ phát hiện cô cứ tiếp tục như vậy thật sự không ổn, liền gửi cô đến Bộ phận Xuyên nhanh để bồi dưỡng tình cảm. Đây là thế giới đầu tiên mà Triệu La nhận, không hiểu được liền thể nghiệm cảm giác có người quan tâm bảo vệ, cho dù bất kỳ ai từ trước đến nay chỉ quanh năm suốt tháng làm bạn với người máy đặt vào vị trí này cũng đều sẽ tham luyến.

Triệu Hoài ngồi phía trước phát ra thanh âm lôi kéo ý thức của Triệu La quay về, liền nghe anh nói:

“Đêm qua đã xảy ra chuyện gì?”

Kiều Chân Chân đáp:

“Em với La La dùng bao tải chùm đầu đánh Hoắc Ngôn một trận.”

Câu trần thuật bình tĩnh rơi vào trong tai Triệu Hoài, người này lập tức chịu không được mà cười ầm lên:

“Lần sau còn có chuyện thú vị như vậy, nhất định phải gọi anh đi cùng đó.”

Triệu Nghị ngồi ở hàng ghế sau đang đắm chìm vào thế giới riêng của mình, sau khi nghe được lời này của Kiều Chân Chân, dùng dư quang ngó sang bên cạnh nhìn Triệu La lấy tay chống đầu nhìn ra ngoài cửa xe, Hoắc Ngôn đêm nay làm ra hành động xúc động lỗ mãng như vậy, xem ra là tra được chuyện tối hôm qua là Triệu La làm.

Triệu Nghị dơ tay định xoa đầu Triệu La, nói cho cô nghe lần sau chuyện cô đã làm thân là anh Cả sẽ đi theo “ lau mông” giúp cô, sẽ không để Hoắc Ngôn bắt được bím tóc giống như lần này.

Rốt cuộc, bàn tay to rộng cũng không đáp xuống trên đầu cô, Triệu Nghị thu hồi tay tiếp tục nghiêm túc ngồi, gương mặt không có chút cảm xúc nào làm cho người khác không nhìn ra được có gì khác thường, hành động cẩn thận dè dặt nhưng lại không thành công vừa nãy cũng vậy.

Hơn chín giờ tối, chiếc xe mui trần đi thẳng vào trong biệt thự Triệu gia, Triệu quản gia chờ ở cửa nhìn thấy bốn người đã trở lại, trên mặt lộ ra nụ cười từ ái chào đón.

Triệu Hoài nhìn thấy Triệu quản gia, miệng không giữ được lập tức bô bô truyền đạt không thiếu một chữ về sự tích của Triệu La cho ông nghe, Kiều Chân Chân ở bên cạnh ngẫu nhiên sẽ bổ sung thêm một số chi tiết anh chưa nói đến, hai ngươi nhiệt tình phối hợp thế nhưng cũng không khiến cho Triệu quản gia gợi lên một chút hứng thú nào.

“Chú Triệu, ông không tin sao?”

Triệu Hoài rất có tư thế chỉ cần Triệu quản gia gật đầu anh liền để Triệu La chạy ra giữa sân biểu diễn lại một lần.

Triệu quản gia dùng ánh mắt thâm thúy nhìn về phía Triệu La, cười lắc đầu đáp:

“Nhị thiếu gia, tôi tin. Thật ra tôi không nói cho người biết, ngày đó khi tôi đến đón Tiểu tiểu thư về nhà liền nhìn thấy cô ấy đang đánh một tên lưu manh khiến hắn đau đến mức kêu cha gọi mẹ.”

Triệu Hoài nghe xong liền chống nạnh giống như trẻ con, rầu rĩ nói:

“Chú Triệu, chuyện quan trọng như vậy ông cũng không thèm nói cho tôi nghe, ông không biết lúc nãy tôi với anh Cả lo lắng đến mức nào đâu.”

Trong lúc hai anh em Triệu gia đang sốt ruột lo lắng mang theo bảo tiêu đi đến vị trí của Triệu La, ông vốn định lên tiếng, nhưng ngẫm lại thì lại thôi, ông tin tưởng Triệu La có năng lực treo một người lên đánh, nhưng không dám chắc chắn rằng cô có năng lực có thể đánh lại mười mấy người.

Hiện tại Triệu quản gia đã biết, thân thủ của Tiểu tiểu thư thật sự không đơn giản.

“Chuyện này là do tôi không kịp thời báo cáo, xin lỗi Nhị thiếu gia.” Triệu quản gia nhận sai cúi đầu.

Triều Hoài cũng không phải thật sự tức giận:

“Vậy lần này không cho chú uống rượu thuốc của tôi nữa.”

Triệu quản gia mi mắt cong cong:

“Nhị thiếu gia, Kiều tiểu thư mau vào phòng dùng bữa tối thôi.”

“Chú vừa nhắc tới khiến tôi cũng cảm thấy đói không đứng vững được rồi.” Triệu Hoài nói xong liền đi vào, Kiều Chân Chân ở phía sau lập tức đuổi theo.

Trên bàn ăn, Triệu Nghị cùng Triệu La đã ngồi xuống, Triệu La nhìn hai người nối đuôi nhau đi vào, trêu ghẹo nói:

“Anh Hai, Chân Chân, em còn tưởng hai người không đói bụng, mau ngồi xuống ăn cơm đi.”

Hai người phân ra ngồi xuống ghế, Triệu Nghị lúc này mới bắt đầu động đũa. Triệu La vận động quá sức cũng ăn uống đến thỏa thích, một chút cũng không có tác phong của người trong giới thượng lưu, ba người còn lại cũng không nói gì, một đám trong mắt đều toát ra vẻ sủng nịnh thầm nghĩ: Triệu La nên ăn nhiều một chút, tốt nhất là trở nên trắng trẻo mập mạp, hiện tại thật sự quá gầy.

Trên bàn ăn có chín món mặn một món canh, một nửa là vào trong bụng của Triệu La, thời điểm buông đũa xuống, Kiều Chân Chân ở bên cạnh liền nói:

“La la, ăn no chưa? Có muốn ăn thêm chút nữa không?”

Triệu La lắc đầu:

“Ăn thêm bụng sẽ khó chịu.”

Nghe xong Kiều Chân Chân cũng không khuyên nữa.

Triệu Nghị ăn xong đã lâu vẫn chưa rời đi, lúc này mở miệng:

“Cùng anh đi vào thư phòng.”

Không đề cập tên, mọi người cũng biết là đang nói với Triệu La, cô đối diện với ánh mắt Triệu Nghị nói:

“Được.”

Một chữ rơi xuống. Triệu La đứng lên , theo sau Triệu Nghị đi lên lầu.

Còn lại trên bàn ăn, Triệu Hoài dặn dò Triệu quản gia:

“Chú Triệu, những món ăn em gái lúc nãy ăn nhiều nhất, chú để đầu bếp lần sau làm thêm đi.”

Triệu quản gia liên tục đồng ý, ông cũng muốn nhìn Triệu La có một ngày trở nên trắng trẻo mập mạp.

Lầu hai căn phòng góc trong cùng, bên trong thư phòng, Triệu Nghị trực tiếp tiến vào chủ đề hỏi:

“Đã nghĩ tốt muốn làm gì chưa?”

Ngồi xuống ghế đối diện với bàn làm việc của Triệu Nghị, cô đáp:

“Em đang xem cổ phiếu, tính toán kiếm chút tiền sau đó mở công ty đầu tư.”

Triệu Nghị nhướng mày, rất ngoài ý muốn đối với quyết định này của Triệu La, đôi mắt lộ ra vài phần thưởng thức:

“Được, có yêu cầu gì có thể nói với anh.”

Thẳng đến khi Triệu La đi ra khỏi thư phòng, cô vẫn chưa nghĩ ra vì sao Triệu Nghị không muốn xem cổ phiếu của cô, cứ như vậy mà tin tưởng rồi? Không sợ cô lừa anh sao?

Triệu La quay đầu nhìn chằm chằm vào cánh cửa màu nâu đang khép chặt, bĩu môi một cái rồi thu hồi ánh mắt, đi về phía phòng của mình.

*

Bên trong biệt thự Hoắc gia, Hứa Uyển Nhi đau lòng bọc vài viên đá lạnh xoa lên những vết bầm tìm trên người Hoắc Ngôn, trong đầu hiện lên hình ảnh đêm nay Hoắc Ngôn chật vật quỳ trên mặt đất, động tác xoa nắn không khống chế được tăng thêm vài phần.

Hoắc Ngôn “hít” lạnh một tiếng, chân mày cau lại, bắt lấy cổ tay Hứa Uyển Nhi.

Hứa Uyển Nhi phản ứng lại vội xin lỗi:

“Thật xin lỗi A Ngôn, để em thổi cho anh.”

Trên bụng giống như bị lông chim nhẹ phẩy qua, bàn tay đang nắm lấy cổ tay Hứa Uyển Nhi chặt thêm vài phần, hỏa khí trong người cũng bị gợi lên, đối diện với ánh mắt đưa tình của người bên cạnh, Hoắc Ngôn trực tiếp đè người xuống dưới thân.

“A Ngôn.” Hứa Uyển Nhi ôn nhu gọi một tiếng.

Người đàn ông mới vừa rồi còn đói khát ngay lập tức đứng dậy:

“Nghỉ ngơi cho thật tốt.”

Tên đã lên dây có lẽ nào lại không bắn, Hứa Uyển Nhi giữ chặt Hoắc Ngôn đang muốn rời đi, chủ động nói:

“A ngôn, em có thể, anh đừng đi.”

Hoắc Ngôn gỡ tay cô ta ra, trầm khuôn mặt nói:

“Đừng nháo.”

Trong đầu Hứa Uyển Nhi nhanh chóng chuyển động, cuối cùng đem mâu thuẫn này rơi xuống một người, ép hỏi:

“Có phải là bởi vì Kiều Chân Chân hay không?”

Không thể phủ nhận, vừa rồi người mà trong đầu Hoắc Ngôn nghĩ đến đều là Kiều Chân Chân, cho đến khi Hứa Uyển Nhi lên tiếng hắn mới ý thức được mình nhận sai người.

Hoắc Ngôn trầm mặc vài giây, khiến cho Hứa Uyển Nhi bắt được nhược điểm:

“A Ngôn, em thật sự tò mò Kiều Chân Chân làm trò trước mặt nhiều người như vậy, anh thật sự còn muốn cô ta?”

Vừa dứt lời, sắc mặt Hoắc Ngôn nháy mắt âm trầm xuống, trong đầu hiện lên hình ảnh hắn bị Triệu La đánh đến quỳ rạp trên mặt đất, Kiều Chân Chân còn ở bên cạnh vỗ tay cổ vũ, tức giận đến mức đau gan.

“Từ nay về sau anh cùng với Kiều Chân Chân và Triệu gia, thề không đội trời chung.” Hoắc Ngôn nói

Hứa Uyển Nhi nghe Hoắc Ngôn tỏ thái độ, sắc mặt nhu hòa đi vài phần, khóe miệng cũng nhếch lên độ cung nhỏ:

“A Ngôn, em sẽ vẫn luôn ở bên cạnh anh.”

Cái này.....Cuối cùng Hoắc Ngôn vẫn không kiềm chế được, ôm Hứa Uyển Nhi ngã xuống dưới giường.

*

Ngày thứ ba làm nhiệm vụ, Triệu La vẫn tiếp tục để hệ thống dùng công nghệ đen chơi cổ phiếu, còn cô dẫn theo Kiều Chân Chân đi đến các hội sở có soái ca tụ tập.

Cửa hội sở, Kiều Chân Chân khẩn trương túm chặt lấy Triệu La, những nơi như thế này là lần đầu tiên trong cuộc đời cô ấy đến.

Ngồi trong phòng, Triệu La nhìn về phía hai hàng tiểu thịt tươi mỗi người một vẻ nói với Kiều Chân Chân:

“Thích loại nào?”

Kiều Chân Chân cho rằng mình đã chuẩn bị tốt tâm lý, kết quả phát hiện bản thân vẫn là không tiếp thu được, cô ấy đột nhiên đứng dậy chạy ra ngoài.

Lỗ mãng đυ.ng vào một người, Kiều Chân Chân cúi đầu xin lỗi, người nọ đột nhiên bắt lấy tay cô ấy rồi nói:

"Yo~, đây không phải là con chim hoàng yến mà Hoắc Ngôn nuôi hay sao?”