Cao Vũ không hiểu lời nói của Đoạn Lạc có nghĩa gì, cậu chỉ cảm thấy câu nói này dường như có một ý nghĩa sâu xa nào đó.
Đoạn Lạc cầm lấy dươиɠ ѵậŧ cọ vào mặt Cao Vũ, sau đó nói: "Trèo lên bàn đi."
Cao Vũ ngoan ngoãn leo lên chiếc bàn dùng để thẩm vấn, đồng thời dạng hai chân ra, để cho Đoạn Lạc có thể dễ dàng thưởng thức tiểu huyệt của mình.
Đoạn Lạc ngồi xuống nhìn âʍ ɦộ mọng nước mà hắn thèm muốn đã lâu: "Mấy năm rồi mà vẫn hồng hào dễ thương như vậy. Mau đưa lên phía trước một chút, để tôi nếm thử xem nó có vị như thế nào."
Cao Vũ nâng eo, gượng ép đưa âʍ ɦộ của chính mình lên phía trên : "Tôi…Tôi còn chưa có tắm rửa."
Mấy ngày nay Cao Vũ phải trải qua thẩm vấn, không có thời gian tắm rửa, vì thế phía dưới mùi hôi hẳn là rất nồng.
Đoạn Lạc ngửi kỹ, quả nhiên mùi rất nồng.
Cục phấn nhỏ mấy ngày chưa tắm mà nhìn vẫn trắng nõn mềm mại, không bẩn chút nào, chỉ có mùi hơi nồng một chút, nhưng Đoạn Lạc lại thích cái mùi quyến rũ này, ngửi xong còn cảm thấy cứng thêm.
Đoạn Lạc đầu tiên dùng ngón tay sờ thử hai lần, chỉ sau hai lần sờ, nước trong suốt trong âʍ ɦộ chảy ra, trông rất ngon mắt.
Đoạn Lạc chờ bướm non này mấy ngày liền, hôm nay cuối cùng cũng tới miệng.
Đoạn Lạc rướn người liếʍ láp tiểu huyệt xinh đẹp này, ngửi mùi thì nồng đậm, hương vị lại quyến rũ, dâʍ ŧᏂủy̠ vừa chảy ra thật thơm ngon.
Chưa từng có ai dùng đầu lưỡi chạm vào âʍ ɦộ của cậu, vì vậy Cao Vũ nhất thời không nhịn được rêи ɾỉ một tiếng: "Ưʍ..."
Đoạn Lạc dùng lưỡi tách hai vạt thịt đầy đặn của Cao Vũ ra, kéo căng vào bên trong.
Nghĩ đến chính mình mấy ngày không tắm rửa, Cao Vũ có chút ngượng ngùng, hai tay nhẹ nhàng đẩy Đoạn Lạc ra: "Bẩn... Anh đừng liếʍ bên trong..."
Âʍ ɦộ đã mấy ngày không được rửa sạch, rất bẩn.
Đoạn Lạc cũng không ngại, cho dù Cao Vũ một tháng không tắm hắn cũng chịu được, huống chi chỉ là không tắm rửa mấy ngày, mùi có chút nồng, nhưng cũng không đến nỗi quá bẩn, hắn nắm lấy cổ tay của Cao Vũ, rồi dùng lưỡi để chà xát phần trên mềm mại của âʍ ɦộ liếʍ một cách bừa bãi.
Cao Vũ còn có chút thẹn thùng, kẹp chặt hai chân, đồng thời kẹp lấy đầu của Đoạn Lạc: "Ưm…Đừng..."
Ở lối vào của âʍ ɦộ nhỏ Đoạn Lạc hít một hơi thật sâu, thật là ngon, hắn đã muốn làm điều này từ khi còn học đại học, nhưng lúc đó Cao Vũ rất nổi tiếng ở trong trường, có rất nhiều người theo đuổi cậu, ngay cả Đoạn Lạc cũng chỉ xếp vào một trong những người đó.
Bây giờ Cao Vũ mới bắt đầu làm việc được vài năm, xung quanh hắn vẫn có rất nhiều người theo đuổi, nhưng hắn chưa từng đáp ứng qua lại với ai, vẫn luôn độc thân.
Đoạn Lạc cũng là người duy nhất từng nhìn thấy âʍ ɦộ nhỏ của cậu.
Khi Cao Vũ vào nhà vệ sinh nam để đi vệ sinh, Đoạn Lạc đã đến theo dõi cậu, sau đó hắn phát hiện ra rằng có một cái lỗ nhỏ ở bên dưới hậu môn.
Kể từ đó, Đoạn Lạc càng không thể quên Cao Vũ.
Nhiều năm như vậy, bây giờ Đoạn Lạc đã có thể đem Cao Vũ nhốt vào trong ngục, ở trên lãnh thổ thuộc về hắn, Cao Vũ chỉ có thể để hắn chơi đùa.
Cao Vũ là một người có đầu óc đơn giản, bình thường cũng rất ngốc, cậu không biết tại sao mình phạm tội, chỉ biết mình đã bị nhốt vào đây
Cao Vũ không biết phải làm gì bây giờ, cậu chỉ biết rằng mình phải tuân theo lời của Đoạn Lạc nói để không bị những người đàn ông khác trong tù cưỡиɠ ɧϊếp tập thể.
Khi Cao Vũ lần đầu tiên bước vào đây, cậu cũng phát hiện ra rằng những tù nhân khác trong nhà tù nhìn cậu, họ nhìn chằm chằm vào cậu, một số người còn huýt sáo, nếu không có sự bảo vệ của Đoạn Lạc, cậu chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Nghĩ đến đây, Cao Vũ càng thêm chủ động, vừa nãy còn kêu đừng mà, bây giờ liền trực tiếp đem tiểu âʍ ɦộ đẩy về phía trước.