"Ư ưm ~" Bị nam nhân ngậm lấy như vậy, hai đầṳ ѵú bị ngậm đến cứng lên, mỹ nhân chỉ cảm thấy toàn thân tê dại, ngay cả eo cũng mềm nhũn, liên tục khẽ rêи ɾỉ, đôi mắt quyến rũ mê người hơi híp lại.
Vốn dĩ Mộ Vân Đình đã rất hưng phấn, bây giờ nghe thấy tiếng rêи ɾỉ mềm mại quyến rũ của nàng, nam nhân càng không nhịn được nữa, bàn tay lớn không ngừng nắm lấy bộ ngực mập mạp của nàng, hơi nảy sinh ác độc liếʍ mυ'ŧ thật mạnh, mỹ nữ trong ngực bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ không nhịn được run rẩy.
Mặc dù nam nhân không quan trọng nữ nhân, nhưng hắn cũng là một nam nhân bình thường, mà vật nhỏ trong lòng lại rất xinh đẹp, nam nhân dù có tỉnh táo đến đâu cũng không chịu nổi hấp dẫn như vậy, huống chi trên người hắn vẫn còn mị dược không được hóa giải triệt để, không bao lâu, con thịt kẹt bên trong đũng quần cứng đến mức muốn chọc thủng tiết khố.
Nhưng cho dù như vậy, Mộ Vân Đình cũng không vội rút côn ŧᏂịŧ của mình ra, mà hung hăng bú ʍúŧ vυ' của Bùi Khinh Khinh một lúc, sau đó nam nhân mới hơi nhả hai đầṳ ѵú bị hắn liếʍ ướt nhẹp ra, lại ái muội nhìn nàng, thè lưỡi liếʍ từng tấc thịt trên bầu vυ' trắng hồng hào của nàng, liếʍ láp sữa trắng sót ra của nàng.
"A ưm a ~ Đừng, đừng như vậy hư a ~" Vốn đã bị nam nhân không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Bùi Khinh Khinh đã hưng phấn không chịu được, vào lúc này lại càng không có chủ kiến, chỉ kiều diễm rêи ɾỉ nói với nam nhân, mặc dù ngoài miệng nói đừng như vậy, nhưng thật ra được nam nhân xoa xoa như vậy rất thoải mái, đôi mắt ngấn nước kia mơ hồ như sương mù, tuy rằng vật nhỏ nhìn không rõ nam nhân trước mắt trông như thế nào, nhưng lại cảm thấy hắn làm cho mình rất thoải mái ~
Lúc này đôi mắt sâu lạnh lẽo nhuốm đầy du͙© vọиɠ ngước lên, nhìn thấy dáng vẻ phóng túng không chịu nổi của nàng, đôi mắt quyến rũ ngập nước, khuôn mặt nhỏ nhắn kiều diễm đỏ lên như phủ một lớp phấn hồng, đôi môi đỏ mọng non nớt không ngừng mấp máy, thở ra như hoa lan, thật sự cực kỳ quyến rũ.
Nam nhân không khỏi cảm thấy hô hấp đình trệ, người càng ngày càng cảm thấy hưng phấn, hắn chỉ khàn khàn ái muội nhìn mỹ nhân chủ động bước ngồi lên trên người mình, không nhịn được vươn tay nhéo nhéo bộ ngực đầy đặn của nàng một cái, Mộ Vân Đình nhẹ giọng nói ở bên tai nàng: "Muốn không?"
Mặc dù đã không thể chịu đựng được nữa, nhưng bất cứ lúc nào, nam nhân cũng không muốn trước mặt người khác làm ra vẻ vội vàng, cho dù hắn chỉ có một nữ nhân, mà nữ nhân này là thê tử của hắn, hắn vẫn phải khiến nàng cầu xin mình làm nàng.
"Ta, ta..." Nghe nam nhân nói lời mập mờ như vậy, người lại bị dày vò, Bùi Khinh Khinh thật sự một chút chính kiến cũng không có, nhưng mà lúc này nàng mờ mịt nhìn nam nhân trước mắt, trái tim nàng không ngừng đập thình thịch, mỹ nhân chỉ cảm thấy vô cùng bối rối.
Nhưng mà hai cánh hoa bên dưới không ngừng co rút mấp máy, nàng không nhịn được lại hơi run rẩy, cái miệng nhỏ bên dưới lại đói khát phun ra rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠, chính là muốn bị thao, Bùi Khinh Khinh buồn bực hừ một tiếng, ôm chặt cổ nam nhân mềm nhũn người cọ vào cổ nam nhân.
Tiểu yêu tinh này thật sự rất quyến rũ... Mộ Vân Đình thật sự hận không thể lập tức đè nàng dưới thân, dùng sức đâm vào, đôi mắt phượng ái muội nhìn mỹ nhân, nam nhân kéo tay nàng đặt tay đặt ở trên thắt lưng. "Muốn cái gì thì tự mình làm đi..."