Nam Nhân Bị Giam Cầm

Chương 29

Tiểu.

Nam nhân nhắm mắt lại, hôm nay lần thứ 1001 trong lòng mặc niệm cái tên này.

Ngữ điệu nhẹ nhàng, giống như muốn đem người trong mộng hòa tan.

Hắn nhớ tới khuôn mặt tuyệt mỹ đầy ưu thương kia, cùng với cái miệng nhỏ nhắn của nhân nhi lúc gọi tên mình.

Trạm.

Tiểu lúc đó, hai khóe mắt giãn ra, phảng phất tươi cười, chỉ là cậu không hề biết.

Lúc Tiếu Tiểu cười, so với vạn vật trên đời đều đẹp hơn hẳn

Trạm

Hắn giống như đang nghe tiếng Tiểu bên tai nhẹ nhàng gọi

Nhu tình.

Dịu dàng.

Lãnh diễm.

Tiểu, em đang ở chỗ này.

Trạm.

Trạm.

Trạm.

Giống như không ngừng kêu gọi, âm điệu quen thuộc tràn ngập bên tai hắn.

Anh ở đây!

Tiểu, đừng sợ!

Hắn nhớ tới ban đêm Tiểu gọi tên mình, mặt đẫm lệ.

Lúc đó là đang nói mớ, chính là nhân nhi khóc đến động nhân tâm, làm hắn không tự giác mà ôm siết chặt nhân nhi, an ủi.

Anh ở đây, anh ở đây

Vậy mà Tiểu vẫn khóc mãi không thôi, vừa khóc vừa gọi tên hắn.

Cũng không biết?

Đó là yêu, hay là hận?

Vì cái gì gắt gao ôm em, cũng không cách nào cho em cảm giác an toàn.

Vì cái gì muốn bảo vệ em, lại cho em sự sợ hãi.

Nam nhân thở dài, Tiểu hiện tại đang làm gì?

Hẳn là đang đi dạo trên phố. Hôm nay là lần đầu tiên hắn cho phép cậu tự do ra ngoài.

Hắn vẫn như cũ lúc nói ra tin này, trong mắt Tiểu hiện lên tia vui sướиɠ.

Cái loại này phát ra từ nội tâm, Tiểu phản ứng cực nhỏ trước mặt hắn toát ra vẻ vui sướиɠ. Tuy lúc đó Tiểu cực lực che giấu, nhưng không có che giấu hết được.

Chính là hắn đau lòng, hắn không thể không thừa nhận, hắn không muốn bất cứ ai nhìn thấy nụ cười xinh đẹp của Tiểu.

Vì cái gì phải để cho người khác xem, để cho một mình anh thưởng thức, không tốt sao?

Hắn, Âu Dương Trạm, sống hơn 20 năm, lần đầu tiên thấy không tự tin vào bản thân.

Hắn bắt đầu hoài nghi có phải chính mình đã sai lầm rồi, có phải hay không ngay từ đầu đã chọn sai phương thức yêu Tiểu.

Từ nhỏ, chỉ cần hắn muốn, vô luận thế nào đều đạt được.

Cho dù không phải của hắn, hắn cũng có biện pháp biến nó thành phải.

Hắn nhớ rõ có một lần hồi ở trung học bỏ lỡ một kì thi hùng biện sơ tuyển, trực tiếp đối đầu trong trận chung kết, không có giấy chứng nhận, cuối cùng vẫn nắm giải quán quân.

Trên thương trường cũng như vậy, hắn thành thạo.

Chưa từng có chuyện gì, khiến tâm hắn đại loạn, cảm thấy nắm không chắc.

Chính là người này, gây cho hắn cảm giác thất bại vô cùng tận.

Hắn nghĩ chỉ cần đoạt được Tiểu, cho Tiểu tất thảy mọi thứ , nhất định Tiểu sẽ trao tâm cho hắn, tựa như hồi dự thi hùng biện giống nhau.

Hắn là thương nhân, cho nên hắn thường không thích biểu hiện theo kiểu bình thường, bắt đầu như thế nào không quan trọng, chỉ cần kết quả tốt là được rồi.

Cho nên hắn lựa chọn đem nhốt người hắn yêu lại, còn vấn đề quan hệ nhận thức bình thường lại quá lằng nhằng. Chính là giờ hắn mới phát hiện ra, có lẽ nếu từ đầu quen biết, yêu đương theo kiểu đơn giản đó ngược lại sẽ tốt hơn. Ít nhất người hắn yêu, sẽ không oán hận hắn.

Hắn nhớ rõ buổi sáng hôm nay, Tiểu ở dưới thân hắn, mắt đẫm lệ, sau đó nói yêu hắn.

“Em yêu anh, Trạm!”

Hắn nghe được, Tiểu quả thật nói như vậy.

Là sự thật chăng?

Hắn tự an ủi bản thân, là thật mà!

Bởi vì lúc ấy Tiểu nhìn vào ánh mắt hắn nói.

Em yêu anh sao? Tiểu?

Thật sự yêu anh sao?

“Xem xong rồi?” Người đối diện lên tiếng hỏi, Nam nhân theo đó mà quay trở về hiện thực.

“Kế hoạch này thế nào?”

“Ân?” Nam nhân tiện tay vứt túi hồ sơ vào sọt rác. “Không có giá trị.”

“Không có quá đáng vậy chứ hả?” Đối phương cười, không có vì thế mà buông tha. “Tôi cũng đã xem xét khá lâu, cảm thấy bản kế hoạch của công ty này khá thực tế.”

“A Hi…” Nam nhân liếc mắt một cái. “Bọn họ cho ngươi bao nhiêu tiền hoa hồng?”

“Anh sao có thể nói lời đó…” Âu Dương Hi gãi đầu.

“Đừng có nói dối trước mặt tôi.” Tuy rằng đối phương là bạn tốt kiêm em họ, nhưng ở phương diện kinh doanh, nam nhân không hề làm việc qua loa, coi trọng tư tình.

“Cái kia….” Dương Hi nhún vai, đích thật, hắn vĩnh viễn không đấu lại được nam nhân này. “Gần đây xảy ra vài chuyện.”

“Vậy trở về quản lý công ty phía nam. Thúc thúc hay gọi điện thoại cho tôi, hỏi tình hình cậu?”

“Không được.” Dương Hi khoát tay. “Tôi không được như anh, không có khả năng quản lý công ty.”

“Nga?” Nam nhân cau mày. “Thật sự là không có khả năng, hay là cảm thấy sản nghiệp kia quá nhỏ, không có hứng thú?”

Nam nhân ngữ khí rất nhẹ, tựa như thái sơn áp đỉnh khí thế, áp Dương Hi vào ngõ cụt, có chút mất tự nhiên cười.

“Dương Trạm, anh suy nghĩ quá nhiều, sản nghiệp gia đình là của anh, tôi không có ý kiến, bởi vì chỉ có anh mới có được tán thành của mọi người.”

“Thật không?” Nam nhân tiếp tục: “Tôi nói rồi, đừng có đứng trước mặt tôi nói dối.”

Giống như thợ săn hồ ly, khiến người đối diện tim cũng thấy giá lạnh.

Âu Dương Hi nhất thời nói không ra lời, tay đặt trước ngực, nghe thấy tiếng tim đập kinh hoàng.

Thật may nam nhân đúng lúc chuyển đề tài khác

“Mặc kệ nói như thế nào, cậu nên sớm trở về, tránh thúc thúc lo lắng, nói cậu không học vấn nghề nghiệp mãi sẽ đem sản nghiệp quyên góp từ thiện hết.” Ngữ khí đầy thoải mái, so với điệu bộ hồi trước tựa hai người khác nhau.

“Không có biện pháp a, tôi vốn dĩ vậy rồi!”

“Chính là…..anh nghe nói…” Nam nhân nheo mắt, làm người ta không thể không khẩn trương đứng lên. “Ngươi có quan hệ mật thiết với nhân tình của bên đối tác?”

“Anh họ, ngươi nghe tin đồn này từ đâu?”

“Yên tâm, ta không có đem chuyện này nói với thúc thúc. Hơn nữa, vận dụng thủ đoạn như vậy để đoạt được buôn bán cơ mật, thực thông minh, ta cũng thật tán thưởng.”

Bên này nhân ngữ khí thoải mái, thản nhiên nhìn hồ sơ, đối diện người bên kia, mồ hôi ướt đẫm

Âu Dương Trạm, ngươi như vậy, bước tiếp theo ta phải làm thế nào bây giờ?

Âu Dương Hi không dám sơ sót, lo ngại bị bại lộ.

Bất quá, ngươi đắc ý không lâu đâu, chờ đến khi ta nắm được nhược điểm của ngươi.

“Nhưng mà…” Nam nhân đột nhiên tăng ngữ khí: “Không được tiếp cận Tiểu.”

Hắn nhìn chằm chằm Âu Dương Hi, ánh mắt nghiêm túc khiến kẻ khác run sợ.

“Chậc…chậc, Dương Trạm, anh quá lo xa, cậu ta là người yêu của anh, tôi sao có thể dám động chạm tới người yêu của huynh đệ.”

“Nếu cậu cho rằng, thông qua Tiểu có thể thăm dò tình hình tin tức của tôi, hoặc là đả thương tôi, thì quả thực sai lầm vô cùng.” Nam nhân không phải hay nói giỡn, toàn thân toát lên vẻ độc quyền. “Hơn nữa, Tiểu không hiểu biết về thương trường hắc ám, nếu có ai dám đem Tiểu liên lụy tiến vào, hoặc là xúc phạm tới Tiểu, ta tuyệt đối…Tuyệt đối không tha thứ cho kẻ đó.”

Âu Dương Hi đi ra khỏi tòa cao ốc, lời nói của Âu Dương Trạm vẫn còn vang vọng bên tai.

“Tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho kẻ đó, dù cho có là cậu. Cũng như nhau thôi”

“Thật không?”

Âu Dương Hi lộ ra vẻ mặt đầy khinh miệt.

Nhìn xem rốt cuộc là ngươi bảo vệ người yêu đến đâu, ta vẫn có thể thông qua cậu ta, đả thương ngươi.

Hắn dứt khoát rút điện thoại.

Trò chơi, lúc này mới thật sự bắt đầu.