Nam Nhân Bị Giam Cầm

Chương 6

Nam nhân trong cơ thể Tiếu Tiểu sau khi đạt được cao trào lần thứ hai, cuối cùng cũng cảm thấy thỏa mãn rồi mới chịu nằm xuống.

Tiếu Tiểu như cũ vẫn dựa vào đầu giường, thất thần thở dốc.

Cúi đầu, hung khí cực đại kia vẫn hiên ngang đâm sâu vào trong người cậu.

Cậu biết nam nhân chỉ tạm thời nghỉ ngơi, đợi đến khi nam nhân tỉnh lại sẽ tiếp tục “chơi” cậu.

Trước khi nam nhân tỉnh lại, Tiếu Tiểu phải nhanh chóng giải quyết “nhu cầu” của mình.

Ngón tay không chút sức lực không ngừng run rẩy, phân thân của Tiếu Tiểu lại bị trói buộc, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng ẩm sau hai lần bắn của nam nhân vẫn còn đọng lại trong cơ thể cậu, nhưng Tiếu Tiểu ngay cả một lần cũng chưa được thoả mãn. Thật cẩn thận giữ lấy vòng bạc ở đầṳ ѵú, vòng bạc có mũi nhọn đâm vào mang đến cảm giác đau đớn đến tê dại.

Khó chịu, phân thân bị tắc nghẽn, bởi vì tích tụ nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong phân thân nhưng không thể phóng thích cứ thế sưng đỏ ngẩng cao.

Tiếu Tiểu chỉ có thể dùng tay an ủi, bắt chước nam nhân dùng tay xoa nắn từ lên xuống, mong muốn có thể phóng ra một chút.

Toàn thân nhễ nhại mồ hôi sau một hồi cố gắng, như trước khi núi lửa bùng nổ, luồng khí ấm ức chồng chất ở ngực, chỉ có một chút dịch chảy ra, thân thể như bị nghẹn trướng đau khó chịu, chung quy nơi đó vẫn không chịu bắn ra.

Tiếu Tiểu muốn khóc rống lên, thân thể run rẩy không ngừng, thế nhưng cũng đành vô lực mà bỏ cuộc.

Mải lo “dỗ dành” vật nhỏ, bất chợt Tiếu Tiểu phát hiện hung khí trong thân thể mình di chuyển, chờ cậu phát hiện, nam nhân đã ngồi dậy.

“Quả nhiên không có tôi, Tiểu sẽ không được thoải mái a.” Nam nhân đưa bàn tay to lớn của mình nắm lấy phân thân yếu ớt của Tiếu Tiểu, khiến cậu bị dọa sợ đến sắc mặt tái nhợt, không biết nam nhân lại muốn chơi cậu như thế nào nữa.

Thế nhưng nam nhân chỉ đơn giản là nắm lấy nó, không làm gì, nhưng hung khí nóng rực trong cơ thể Tiếu Tiểu lại ngẩng đầu từ lúc nào.

“Tiểu, em xem, em kẹp thật chặt. Khiến tôi bị kẹp chặt muốn phát điên lên.” Hung khí càng lúc càng to lớn, càng thêm nóng ẩm, du͙© vọиɠ mới được làm dịu xuống lại bắt đầu được đốt nóng lên.

Thế nhưng nam nhân đột nhiên rời khỏi cơ thể của Tiếu Tiểu, cho Tiếu Tiểu thấy rõ huyệt khẩu phấn nộn sưng đỏ khi bị hung khí đi ra, thấy rõ một vòng tròn đỏ tươi ngay tại lối vào của huyệt khẩu, tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra nhìn huyệt khẩu như một cái bánh kem trộn đều rung động theo thời gian, mùi vị tìиɧ ɖu͙© lan rộng.

“Quả nhiên là Tiểu uống nhiều sữa thật có lợi, ngay cả ở đây cũng có hương vị của sữa.” Nam nhân chậm rãi rút ra, đột nhiên hung hăng đâm mạnh vào, nếp uốn nơi hậu huyệt sưng đỏ vì hung khí đi vào mà căng ra, thắt lại càng chặt, khiến nam nhân đắc ý thở dài.

Thế là hắn chậm rãi vừa đi vào lại thong dong rút ra, khiến Tiếu Tiểu thấy rõ huyệt khẩu của mình bị nam nhân xâm phạm như thế nào, thời gian cứ thế trôi đi, hung khí không ngừng ra vào.

Nhiều lần như thế, Tiếu Tiểu cảm giác được nhiệt lưu nóng ẩm chảy xuống, phân thân phía trước lại đứng lên .

“A …. A …. Ân ….” Tuy rằng đau đớn khó nhịn, thế nhưng Tiếu Tiểu chỉ có thể phát ra những tiếng rêи ɾỉ cùng khóc, nước mắt lã chã tuôn rơi.

“Tiểu, như vậy không được a.” Lưỡi nam nhân như rắn không ngừng liếʍ láp gò má ướŧ áŧ đầy lệ của Tiếu Tiểu: “Đừng nghĩ như vậy sẽ làm tôi bỏ qua cho em, em không biết bộ dáng hiện tại của em có biết bao là mê người, càng khiến tôi muốn khi dễ em nhiều hơn.”

Tiết tấu đưa đẩy của nam nhân đột nhiên nhanh hơn, thân thể kịch liệt rung chuyển, Tiếu Tiểu cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ khi vòng eo của cậu bị nam nhân nắm lấy đưa đẩy không ngừng, không thể chịu đựng nổi kɧoáı ©ảʍ cùng đau đớn đánh úp, cậu bất lực nằm trong l*иg ngực của nam nhân, hai tay vòng qua lưng của nam nhân, thân thể buông xuôi theo nhịp điệu mỗi lúc một cuồng nhiệt đến chết đi sống lại.

Khuôn mặt Tiếu Tiểu giờ phủ đầy lệ.

Thật buồn cười, ta đang ôm nam nhân mà ta căm hận nhất.

Hận, thật hận!

Móng tay cấu vào da thịt nam nhân, lưu lại một vết cào thật sâu trên lưng nam nhân, nhưng hắn lại như được cổ vũ khích lệ, chỉ càng khiến hung khí trong cơ thể Tiếu Tiểu càng thêm sung sướиɠ đâm chọc. Kɧoáı ©ảʍ dâng cao lêи đỉиɦ điểm, ngay tại đây muốn đem nhân nhi nuốt trọn vào bụng.

Phía sau cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ đem cái của nam nhân gắt gao kẹp chặt lấy, phân thân phía trước lại rục rịch ngóc đầu dậy.

Đến lúc sắp chịu không nổi, bàn tay Tiếu Tiểu ôm chặt lấy nam nhân, hắn tiếp tục đâm chọc mạnh mẽ vào.

Nam nhân sau một hồi ra vào kịch liệt thì lặng yên trong thân thể Tiếu Tiểu, quan tâm nhìn phản ứng của Tiếu Tiểu, Tiếu Tiểu được hắn an ủi, cả người mơ màng suýt ngất lên ngất xuống.

“Tiểu.” Thanh âm nam nhân có chút vội vã, Tiếu Tiểu biết nam nhân cũng không kiềm chế được lâu nữa.

“Tôi yêu em, tôi yêu em.” Hắn ôm lấy Tiếu Tiểu, ngữ khí không khống chế được, tiết ra trọc dịch nóng hổi, cùng lúc buông tha cho phân thân bị kɧoáı ©ảʍ đánh úp liên hồi của Tiếu Tiểu, cùng cậu đạt tới đỉnh điểm của du͙© vọиɠ

Yêu?

Tiếu Tiểu trước khi mất đi nhận thức, đã nghe được từ này.

Khi tỉnh lại đã không biết đã bao lâu, Tiếu Tiểu rất ghét thanh âm kim đồng hồ chạy kêu tí tách, dù rất nhỏ cũng sẽ khiến cậu thức giấc, cho nên trong phòng không có đồng hồ.

Nam nhân như thường ngày quàng tay ôm cậu vào lòng. Tiếu Tiểu xót xa phát hiện, bởi vì hoan ái quá độ, hai chân vì đau đớn nên không thể khép lại, cảm giác hổ thẹn vô cùng.

Tiếu Tiểu thử khép chân, nhưng thắt lưng co giật, chỉ mới động nhẹ mà ở dưới có cảm giác như bị xé rách, nhưng Tiếu Tiểu vẫn miễn cưỡng khép hai chân lại, lập tức cả người như bị cắt ngang.

Cậu giãy dụa muốn ngồi dậy, trọc dịch trong thân thể chạy xuống hai bắp đùi nhắc nhở cuộc hoan ái cuồng loạn đêm hôm qua, may mắn là phòng tắm không cách xa lắm, có thể miễn cưỡng đi đến đó được.

Tiếu Tiểu chỉ mới động, nam nhân liền thức dậy, đem cậu chặt che ôm lại vào lòng hỏi: “Em muốn đi đâu?”

Tiếu Tiểu không trả lời, đẩy nam nhân ra, lập tức cả người ngã xuống giường, rồi gian nan đứng dậy đi về phía trước.

“Không được đi đâu hết!” Một tay nam nhân đè Tiếu Tiểu trên mặt sàn.

Tiếu Tiểu không nói gì, cũng không muốn đáp trả nam nhân.

“Nói chuyện.” Nam nhân như dã thú sắp bùng phát, lại bất an giống như sắp mất đi một thứ gì đó rất quan trọng.

“Tắm rửa.” Tiếu Tiểu trả lời ngắn gọn, không muốn tiếp tục dây dưa.

“Ai cho phép em đi?” Hiển nhiên thái độ xa cách vừa rồi của Tiếu Tiểu chọc giận nam nhân.

Tiếu Tiểu xoay người, nhìn nam nhân, gằn từng tiếng nói: “Làm ơn cho tôi đi tắm rửa.”

Lời nói của Tiếu Tiểu chọc giận nam nhân, hắn tức giận nhìn Tiếu Tiểu, sau một lúc, đột nhiên bật cười, mà mỗi lần hắn cười như vậy, Tiếu Tiểu biết sắp có chuyện xảy ra.

Nam nhân kiêu ngạo mở rộng chân: “Thoả mãn nó, tôi liền cho em đi.”

Tiếu Tiểu áp chế khuất nhục, quỳ trên mặt đất, tay đã không còn bao nhiêu là sức lực, nắm một hồi một chút sức cũng không có, nhưng là miễn cưỡng trước sau khuấy động, nam nhân có vẻ không hài lòng, đè Tiếu Tiểu xuống rồi kéo đầu cậu về phía hắn cúi xuống, đưa hung khí nhét vào trong miệng Tiếu Tiểu.

Trong miệng nồng mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙, trong bụng dâng lên một cỗ buồn nôn ghê tởm, bị bắt phải ngậm hung vật cực đại, cảm giác được nó trướng to lên, khoang miệng theo đó mà căng lên.

“Em là người chết sao?” Nam nhân bất mãn nói: “Ngay cả đầu lưỡi cũng không di chuyển là sao?”

Hốc mắt Tiếu Tiểu tràn ngập nước, đầu lưỡi liếʍ nhẹ qua lại, rất nhanh nghe được thanh âm thoải mái của nam nhân.

Giờ phút Tiếu Tiểu chỉ có ý nghĩ là muốn tắm rửa sạch sẽ, đầu lưỡi chuyển động liếʍ láp vài vòng, khoang miệng phun ra nuốt vào qua loa rồi thôi.

Nam nhân vẫn còn đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ, bóp chặt gáy Tiếu Tiểu, không cho cậu nhả ra, rồi hắn trong miệng cậu di chuyển tới lui, áp lên lưỡi lên cậu, để sâu ở nơi cổ họng, khiến Tiếu Tiểu khó thở. Rất nhanh đỉnh đầu hung khí lại xâm nhập vào, Tiếu Tiểu cảm giác được cổ họng của mình đang bị phá nát, mà cậu chỉ có thể khóc, mặc cho nó đang làm nhục mình.

Một cỗ chất dịch ấm nóng bắn ra theo cổ họng trôi xuống, nam nhân cuối cùng cũng đạt được cao trào, đợi cho đến khi Tiếu Tiểu nuốt hết vào mới buông ra.

Tiếu Tiểu lúc này đã không còn chút sức lực nào nữa, nam nhân ôm cậu đặt vào bồn tắm, rời đi chỉ bỏ lại câu nói.

“Bốn mươi phút.” Này là thời gian nam nhân cho cậu.

Tiếu Tiểu ho khan vài tiếng, kinh ngạc.

Thử ho khan như thế vài lần, vẫn như cũ.

Cậu không thể phát ra được chút thanh âm nào cả.