Nam Nhân Bị Giam Cầm

Chương 3

Nữ giúp việc đương nhiên lắc đầu từ chối.

Tiếu Tiểu cười: “Tôi muốn gọi cho anh ta.”

Trong một năm vừa qua, Tiếu Tiểu chưa từng chủ động liên hệ cho nam nhân, không hỏi thăm hắn lấy một lần, gọi điện thoại thì lại càng không.

Tiếu Tiểu không biết số điện thoại của hắn, cho nên mới nhờ người giúp việc điện.

Nữ giúp việc rất kinh ngạc, ngay cả Tiếu Tiểu cũng kinh ngạc, tại sao đột nhiên có ý nghĩ này trong đầu.

Quay số gọi đi, nam nhân kia nhận điện thoại chắc hẳn biết là từ nơi nào đến.

Điện thoại từ chỗ thư ký đưa đến cho hắn, Tiếu Tiểu nghe được bên đầu kia một nữ nhân cùng nam nhân nói một đống tiếng Pháp mà cậu không hiểu.

Bởi vì người giúp việc nói tiếng Pháp, hơn nữa, các nàng dù có nói bậy trước mặt cậu, cậu cũng không biết.

Tiếng Pháp là ngôn ngữ lãng mạn giữa tình nhân, ngữ khí đặc biệt ôn tồn, gằn từng tiếng, nghe rất có hương vị.

Tiếu Tiểu im lặng nghe hắn nói, đột nhiên nở nụ cười.

Nghe tiếng cậu cười, nam nhân chợt nhận ra được là cậu.

“Tiểu?” Nam nhân thật kinh ngạc, mang theo phần vui sướиɠ: “Em gọi cho tôi?”

“Ân.” Tiếu Tiểu lên tiếng.

Lần đầu tiên chủ động tìm hắn, hơn nữa mới vừa rồi còn cười, Tiếu Tiểu từ trước đến nay rất hiếm khi cười trước mặt hắn, cho nên điều này đối với hắn mà nói thực là có ý nghĩa to lớn.

“Có chuyện gì à?” Nam nhân hỏi.

Tiếu Tiểu nghĩ, cố ý chuyển chủ đề: “Nghe thanh âm bên kia, hoa ra thư kí của anh là nữ nhân?”

“Đúng, em …. Không thích?”

Tiếu Tiểu đương nhiên không ghen, nhưng cậu biết làm như vậy sẽ khiến nam nhân bối rối.

Cho nên Tiếu Tiểu nói: “Ân.”

Sau khi Tiếu Tiểu không nói gì nữa, nam nhân hỏi nhiều thiệt, hỏi cậu có say máy bay không, có thoải mái hay không, cơm chiều ăn có ngon không, không khí nơi này có quen hay không. Tuy rằng người làm đã nói hết cho hắn nghe.

Tiếu Tiêu từ đầu đến cuối chỉ ậm ừ lấy lệ , cuối cùng mới nói.

“Tôi sợ …..”

Tôi sợ hắn nếu một ngày nào đó thật sự ruồng bỏ tôi, chẳng phải hoàn cảnh của tôi càng thêm bi thảm hay sao, bất quá cậu không có nói ra.

“Em chờ anh một chút.” Tiếu Tiểu nghe được thanh âm thu dọn đồ đạc bên chỗ nam nhân, thế là cậu yên tâm cúp điện thoại.

Đối với việc quấy nhiễu nam nhân, Tiếu Tiểu luôn rất cao hứng.

Nửa tiếng sau, Tiếu Tiểu thấy nam nhân bộ dạng mệt mỏi bước vào, thì ra hắn mới đến nước Mĩ, chỉ là đang lo công chuyện ở công ty.

Nam nhân vừa đến thì thấy Tiếu Tiểu chỉ mặc một kiện(bộ) đồ ngồi trên ghế sa lon, hắn nhíu mày ôm Tiếu Tiểu trở về phòng.

“Xảy ra chuyện gì?” Đem Tiếu Tiểu đặt trên giường, nam nhân hỏi.

Tiếu Tiêu lắc đầu.

“Không thích?”

“Ân.” Tiếu Tiểu là nói thật: “Không thích.”

“Là phòng ngủ không vừa ý?”

“Ân.”

“Sao vậy?”

“Không có biển, không có hoa.” Tiếu Tiểu lắc đầu: “Nhà bên cạnh rất ồn ào.”

Đây là Tiếu Tiểu nói dối, kì thật nhà nhà kế bên không gần, cho dù có ồn ào, cậu cũng không nghe thấy.

“Tôi mua ngôi nhà kế bên, xây một vườn hoa thật đẹp.”

Tiếu Tiểu vẫn là lắc đầu. Nam nhân nhìn cậu, không rõ cậu muốn gì, Tiếu Tiểu ôm lấy cổ nam nhân, chủ động hôn tới, nam nhân đối với việc Tiếu Tiểu chủ động có chút bất ngờ, nhưng vẫn vui vẻ đón nhận.

Cái hôn dần lan xuống bên ngực, Tiếu Tiểu không thể tin được chính mình lại phát ra thanh âm rêи ɾỉ quyến rũ, cậu biết nam nhân luôn khiến cậu không thể khống chế.

Nam nhân cuối cùng cũng thỏa hiệp: “Ngày mai tôi cùng em coi nhà.”

Đây là cơ hội tốt.

Buổi sáng Tiếu Tiểu thức rất sớm, nhưng không dám làm cho nam nhân phát hiện sự hưng phấn của mình, cho nên giả bộ nhắm mắt suốt 3 tiếng sau đó.

Sau khi tỉnh lại, nam nhân nhân lúc Tiếu Tiểu mặc đồ mà ôm chầm lấy cậu.

“Đợi một chút.”

Nam nhân lấy tay xoa ngực cậu, Tiếu Tiểu một trận hoảng sợ, nêu lại cùng “làm” thêm một lần nữa, hôm nay nhất định không thể ra khỏi cánh cửa này, may mắn là hắn không có, nam nhân nắm lấy nhũ tiêm Tiếu Tiểu.

Thân thể giao hợp lâu quá, đột nhiên xuất hiện một trận đau đớn run rẩy, nam nhân hôn Tiếu Tiểu , đem toàn bộ đau đớn của cậu nuốt vào, chờ Tiếu Tiểu thanh tỉnh lại, phát hiện ra một đôi khuyên màu xanh biếc đeo trên nhũ tiêm, so với đôi cũ nhỏ hơn nhưng cũng chặt hơn.

Thời gian mặc xong quần áo, Tiếu Tiêu rất nhanh phát hiện tác dụng của nó, cho dù là quần áo chạm nhẹ vào, cũng khiến thân thể bị ma sát mà nhũn ra, càng đừng nói chạy trốn. Thứ này hoàn toàn hạn chế hành động của cậu, nam nhân dù sao vẫn có nhiều phòng bị.

Ngồi trong xe, Tiếu Tiểu gắt gao dựa vào nam nhân , lái xe cũng không nhanh, thân xe cũng dao động khó tránh, kí©ɧ ŧɧí©ɧ thật mạnh vào, tuy rằng quần áo rộng rãi, nhưng vẫn cọ sát vào người, Tiếu Tiểu trong lòng nam nhân hơi run rẩy, giữa hai đùi dâng lên một cổ nóng rực .

Cuối cùng cũng đến nơi, bởi vì lời nói của Tiếu Tiểu nói hôm qua, cho nên hắn xem những nhà ở gần biển, còn có sân trước, có cả cây cối.

Nam nhân xem rất nhanh, có cả bảo tiêu đi cùng Tiếu Tiểu, căn bản không có cơ hội, thậm chí khi rời khỏi WC, bảo tiêu còn đi vào xem là Tiếu Tiểu có để lại giấy gì không, có hay không viết lên tường cho người thấy.

Thế là Tiếu Tiểu chỉ có thể thay đổi ý nghĩ, nhà gần biển là tốt nhất, bởi vì kế bên là biển nên sẽ không có bảo tiêu, quan sát địa hình một chút, thể lực cũng đủ để chạy trốn.

Nhà mới đã có đủ đồ dùng hằng ngày cũng trang hoàng rất tốt, cho nên Tiếu Tiểu cứ thế mà chọn lấy, nam nhân nhìn địa hình ngôi nhà có chút lo lắng, nhưng vẫn gọi điện bảo người đem đồ dùng đến.

Bất quá thời gian người giúp việc đến, Tiếu Tiểu phát hiện bảo tiêu nhiều thêm gấp ba lần bình thường.

Phòng rất sạch sẽ, nhưng nam nhân vẫn bảo người giúp việc dọn dẹp thêm một lần nữa, quả thật là khiết phích (bệnh sạch sẽ).

Thời gian người làm dọn dẹp, nam nhân đưa Tiếu Tiểu đi tắm, Tiếu Tiểu đại khái đã đoán được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn không có lựa chọn khác.

“Quả nhiên đã ướt rồi.”

Nam nhân hôn lên môi Tiếu Tiểu lúc này đang run rẩy toàn thân, bởi vì món đồ chơi trên ngực, lại bị cọ xát tới lui, Tiếu Tiểu đã không nhịn được nữa, hiện giờ lại bị đối đãi như thế, lửa nóng trong thân thể càng bốc cháy hơn.

Hơn nữa phía trước bị vuốt ve đùa cợt, đột nhiên một vật mềm mại tiến vào trong khoang miệng ấm áp của cậu hút ra những thanh âm mạnh mẽ.

“Không cần …. Tôi sẽ không nhịn được … ngô.” Tiếu Tiểu biết nam nhân này sẽ không dễ dàng cho mình dễ chịu, nếu trước khi hắn cao trào thì mà cậu thoải mái trước sẽ không tha cho cậu.

Nhưng là nam nhân cố ý liếʍ hạ thân Tiếu Tiêu – ý thức đã muốn bay mất, càng vô lực không thể kiên trì thêm nữa.

Ngay lúc cái kia của Tiếu Tiêu chuẩn bị bắn, nam nhân đột nhiên nắm chặt lấy phần gốc hạ thân của cậu.

Nháy mắt như bị người nắm cổ đến nghẹt thở, Tiếu Tiêu chỉ có thể van cầu hắn mau phóng thích, để chính mình cũng được giải thoát.

Ở trong nước ấm áp, cảm giác rõ ràng được hung khí hung tợn ra vào trong cơ thể cậu. Huyệt khẩu nhỏ hẹp không thể chống cự cứ thế mà bị hung khí to lớn không ngừng xỏ xuyên. May mắn là ở trong nước, cảm giác khó chịu cũng giảm đi vài phần. Có nước bôi trơn, nam nhân càng đi sâu hơn.

Thân thể Tiếu Tiểu co rút lại, trong cổ họng phát ra những thanh âm mê người, hắn thở dốc, nam nhân thoải mái thì thầm bên tai: “Tiểu, em thật muốn gϊếŧ chết tôi, chặt như thế, vô luận làm bao nhiêu lần em vẫn chặt như thế.”

Ánh mắt Tiếu Tiêu mơ hồ nhìn xuống chiếc gương đối diện, trong phòng tắm có treo một chiếc gương rất lớn.

Nam nhân đột nhiên nâng Tiếu Tiêu lên khỏi mặt nước, thông qua tấm gương có thể thấy cậu thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cùng nơi tư mật đang cùng nam nhân gắt gao dán chặt, chặt đến không thấy khe hở, không ngừng đem cự vật to lớn của nam nhân tiến vào sâu thêm.

“Nhìn này Tiểu, bộ dáng của em rất mê người a.” Nam nhân đem chân Tiếu Tiêu càng mở thêm rộng, qua gương có thể thấy rõ ràng, đồng thời không ngừng trừu sáp. Tiếu Tiêu thậm chí có thể thấy rõ mỗi một lần nam nhân rút ra theo đó là một màu hồng nhạt, lại đâm vào. Nơi bị giao hợp chảy ra màu đỏ diễm lệ, ngực chính mình lại không ngừng kịch liệt đập phập phồng ngược lại càng khiến người khác thương yêu nhiều hơn.

“Thấy không?”

Nam nhân cười nhạt: “Đây là bộ dáng em quyến rũ tôi, Tiểu, tôi vĩnh viễn cũng sẽ không buông tha em, vĩnh viễn sẽ không.”