Cô run rẩy giơ tay, nương theo ánh sáng
yếu ớt mà từ từ chạm vào chiếc quần ngủ mềm mại của hắn, từ từ kéo xuống. Cho
đến khi giải phóng hoàn toàn côn ŧᏂịŧ thô to và căng cứng kia.
"Chị mau sờ vào nó đi."
Giọng của chàng trai nhuốm đầy du͙© vọиɠ, trầm trầm khàn khàn rất dễ nghe.
Cô cắn môi, đôi tay run rẩy vuốt ve côn ŧᏂịŧ khổng lồ đáng sợ.
Chỉ một lúc sau, cô bị chàng trai thô bạo
đẩy ra, sau đó hắn mạnh mẽ nhấc một chân cô lên, dùng sức đâm vào trong.
"A~~"
Huyệt nhỏ vì đột ngột bị tách ra và cắm vào một cách thô bạo. Chưa kịp hoàn hồn, hắn đã bắt đầu mạnh mẽ đâm ra rút vào với tần suất lớn.
"Ôi ~~"
Cô gắt gao cắn chặt môi để ngăn những tiếng rêи ɾỉ phát ra.
Chàng trai chiếm lấy cô một cách thô bạo, điên cuồng cắm ra rút vào không theo bất kỳ tiết tấu nào.
Mỗi lần cắm vào càng sâu hơn so với lần
trước
"Chị, thả lỏng, đừng cắn chặt như vậy. aa~~"
Huyệt da^ʍ ẩm ướt ngậm côn ŧᏂịŧ thô to của hắn, toàn bộ cơ thịt bên trong gắt gao xoắn lấy đồ vật to lớn, dường như muốn đẩy nó ra ngoài.
"Ư~"
Những tiếng rêи ɾỉ yếu ớt tràn ra từ miệng cô, âm thanh nhỏ bé, đứt quãng tạo nên một bản nhạc cuồng hoan.
"Chị thật không biết nghe lời."
Thanh âm trầm khàn của cậu vang lên.
"Thích côn ŧᏂịŧ lớn của em trai không? Hả? Chị … "
Chàng trai ra sức đâm vào, đỉnh qυყ đầυ đâm chọc vào phần thịt non mềm, mẫn cảm nhất trong người cô.
"Ư~ a~~ …"
Cô không nhịn được phát ra tiếng rêи ɾỉ, thân thể không ngừng run rẩy vì sung sướиɠ.
"Chị thích nó không?"
Chàng trai như đang tra tấn cô, dùng gậy
thịt cứng ra nghiền nát khối thịt mềm bên trong người cô. Cảm giác đau nhức,
sưng tấy, tê dại lan khắp người, cùng với đó là một loại cảm giác trống rỗng cần được lấp đầy.
"Không...đừng làm như vậy .. a~ … tôi…"
Cô thở dốc, mềm mại lên tiếng cầu xin.
"Ha ha ~... Được rồi. Chị gái yêu dấu của em."
Chàng trai dường như rất hài lòng với sự khuất phục của cô, hắn cười rất vui vẻ.
Sau đó, hắn đỡ lấy eo cô, tiếp tục mạnh mẽ đưa đẩy. Cắm đến khi hai chân cô ướt đẫm một mảng dâʍ ɖị©ɧ.
Đột nhiên, khi tiểu huyệt gắt gao co rút, cô nghe thấy tiếng gầm trầm thấp của hắn, cô hoảng hốt hô lên:
"Đừng bắn vào bên trong .. ah~~"
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đặc nóng bỏng bắn vào nơi sâu nhất trong âm huyệt, bắn thẳng vào tử ©υиɠ.
"Dậy đi .. mau dậy đi."
Trương Nguyệt Manh bị người ta dùng sức lay mạnh vào vai.
"Đừng …"
Trương Nguyệt Manh hoảng hốt ngồi thẳng dậy.
Lại phát hiện cảnh tượng trước mắt không phải là căn phòng quen thuộc ở nhà, mà là lớp học mới có phần xa lạ.
"Cậu không sao chứ?."
Giọng nói trong trẻo của một chàng trai
vang lên bên tai cô.
Trương Nguyệt Manh do dự quay đầu, liền nhìn thấy một chàng trai xa lạ.