Xã Khủng Bị Vai Ác Yêu Thương

Quyển 1 - Chương 22

Khi quay trở lại, cô thật sự không hề gặp bất cứ nguy hiểm gì, khi cô đang lặn với chiếc vòng pheromone của cá mập quỷ, cô ấy vẫn gặp phải một số loài cá và tôm nhỏ không cảm nhận được hơi thở của cá mập quỷ, lần này cô ấy mang theo vảy của Tɧẩʍ ɖυng Ngọc thì cô không có gặp bất kỳ sinh vật nào.

Sinh vật có bản năng tìm kiếm lợi ích cho chúng và tránh xa những thứ bất lợi, Tɧẩʍ ɖυng Ngọc là một sự tồn tại rất nguy hiểm đối với tất cả các loài sinh vật.

Khi cô lên bờ thì trời đã tối, trên biển chỉ có một vầng trăng duy nhất, trong trẻo lạnh lẽo, vệ tinh của hành tinh này ở rất gần cho nên mặt trăng này cũng cực lớn, có thể phản chiếu ánh trăng.

Quý Thanh Trác cởi thiết bị lặn của mình xuống và đặt nó trở lại trong túi xách, trước khi xuống biển và sau khi lên bờ, cô sẽ đến gặp chủ tiệm rượu để mua một ly nước cam ép để uống.

Hôm nay khi quay lại cô thì không mua nước cam ép mà đi thẳng về xe của mình.

Nhà của Quý Thanh Trác cách giữa bờ biển Dạ Lan không xa, cũng gần biển, nhưng thềm lục địa ở đây mở rộng hơn phần lớn là biển nông, so với giữa biển Dạ Lan thì ổn định và dễ sống hơn , nơi gió biển và sóng thường thổi ầm ầm.

Biển Dạ Lan vẫn chưa được phát triển và đất đai ở đây không đắt đỏ, vì vậy người tiết kiệm như Quý Thanh Trác có thể mua biệt thự ven biển ở đây với giá rẻ.

Bản vẽ kiến

trúc của biệt thự là do chính cô thiết kế, ở mặt hướng vào đất liền, căn nhà trông giống như một tòa nhà bình thường của con người với thiết kế cổ điển với tường trắng và ngói đen được bao phủ bởi thảm thực vật.

Ở mặt hướng ra biển, thiết kế của ngôi nhà này tiên phong hơn rất nhiều, ngoại trừ kết cấu cơ bản của một ngôi nhà thì nửa còn lại của ngôi nhà được làm bằng kính cường lực cường độ cao, giữa hai bên là lớp cách nhiệt làm bằng vật liệu kính khí. Nếu bật đèn trong nhà thì khi nhìn từ xa sẽ thấy trong nhà sáng sủa, có thể nhìn thấy toàn bộ cảnh biển trong nhà.

Dù sao trên biển không có người thì Quý Thanh Trác lại rất thích hưởng thụ khung cảnh này.

Cô cởi giày bước vào nhà, dưới chân là biển cả, như thể chính cô đang đi trên sóng vậy.

Khi cô nhớ ra rằng có một sinh vật hình người trong biển thì bỗng Quý Thanh Trác dừng lại khi cô bật đèn, sau đó cô bật một công tắc khác để nhuộm khí trong lớp xen kẽ thủy tinh trên mặt đất để chặn đường nhìn.