Dưới ánh đèn, đôi mắt hắn đen như mực.
Cô luôn có chút sợ hãi với người em trai này, khi còn nhỏ, hai người đã từng có quan hệ chị em thân thiết với nhau, nhưng sau đó quan hệ này đã thay đổi, hắn ngày càng lạnh lùng, rất kiệm lời với cô.
Trần Hạo Nam rất đẹp trai, nghe bà ngoại nói, hắn rất giống cậu của mình, cậu của hắn cũng cao và đẹp trai như thế này.
Cô thủ thỉ: “Em không nên uống, uống rượu không tốt đâu”.
Cô lại ngẩng đầu lên, hắn đã đi xa rồi, Trần Kỳ lấy quần áo đã thu ra gấp, nhưng sau khi nhìn xung quanh, cô luôn cảm thấy thiếu một bộ quần áo.
Cô nhớ đến chiếc qυầи ɭóŧ mình đã thay ra, nhưng nó không nằm trong số quần áo mà cô đã gấp, chẳng lẽ rơi ở ban công sao?
Cô đến ban công để tìm, nhưng vẫn không có gì, Trần Kỳ đành uể oải nhét đống quần áo kia vào tủ.
Bởi vì Trần Kỳ học ở trong thư viện cả một ngày thế nên khá mệt mỏi, cô đặt ly uống nước lên bàn, ngay cả đèn bàn cũng không kịp vặn, liền xiêu vẹo ngã nhào lên giường.
Cô vừa nằm xuống vài giây, cánh cửa liền mở ra, khi Trần Hạo Nam bước vào, hắn đã khóa cửa lại.
Hắn cởi mảnh qυầи ɭóŧ cuối cùng trên người một cách thành thạo, hắn bò lên giường nằm xuống cạnh cô, hắn ôm cô vào lòng và để cô dựa vào vai mình, hắn dựa vào cổ cô, hít một hơi thật sâu mùi hương của cô, mỗi một hương thơm đều như thuốc tiên khiến cơ thể hắn nhanh chóng nóng lên.
Cô ngủ như một đứa trẻ, cho dù hắn có làm gì cũng không thể phản kháng. Thuốc hóa học chính là điều kỳ diệu như vậy. Hắn hôn lên cổ cô, không quá mạnh vì sợ để lại dấu vết.
Nhưng khi vừa cởϊ qυầи áo của cô ra, hắn đã không thể chờ đợi được nữa mà nhấc chân cô lên và tách chúng ra.
Làn da Trần Kỳ trắng như tuyết, mái tóc đen óng ả, nhưng lôиɠ ʍυ lại rất thưa thớt, không đáng kể. Hoa huyệt nhỏ màu hồng phấn, hai mảnh thịt non khép chặt vào nhau, giống như con trai dưới nước.
Trần Hạo Nam và đám anh em hắn đã xem phim khiêu da^ʍ cách đây vài năm, trong phim hắn đã nhìn thấy đủ loại hoa huyệt trên phần dưới cơ thể của phụ nữ, và không có ai đẹp bằng của Trần Kỳ.
Vẻ đẹp mê dại khiến hắn không nhịn được mà cúi người, không chút do dự mà hôn môi, chuyện như vậy, hắn đã thử qua mấy lần, dũng khí càng ngày càng lớn.
Hôn môi dần biến thành liếʍ láp, hắn thở dốc, tựa như sắp tắt thở. Thân dưới của hắn run rẩy, dường như không chịu được cơn đói khát đang sục sôi.
Hắn tùy ý rút vỏ gối ra, đặt dưới mông Trần Kỳ, hắn ghé lại gần cô, sợ đè nặng lên người cô, cánh tay hắn chống đỡ cơ thể, một tay đỡ côn ŧᏂịŧ hướng vào hai bắp đùi khép chặt của cô.
Làn da của cô mịn màng và mềm mại, qυყ đầυ hắn được bôi trơn bằng chất nhầy bóng loáng, không nhờn chút nào. Hắn cứ như vậy mà thọc vào rút ra, thỉnh thoảng cúi đầu hôn lên đôi môi như cánh hoa của cô, cảm giác phấn khích không thể kiểm soát.
Khi cô ngủ, đôi môi đỏ mọng khép hờ, hắn liếʍ môi cô, liếʍ từng chiếc răng, liếʍ mυ'ŧ đầu lưỡi cô, mãi cho đến khi phần thân dưới nóng đến mức sắp nổ tung, hắn mới dừng lại, tiếp tục đâm mạnh đến khi bắn tinh.
Hắn xoay người, nằm bên cạnh cô thở hổn hển.
Trong phòng không có điều hòa, không khí tràn ngập mùi cơ thể hắn.
Hắn đưa tay ra và lau từng chút một tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên đùi và bụng dưới của cô.
Hắn mỉm cười cúi đầu hôn lên điểm đỏ anh đào trên ngực cô, hôn mạnh đến mức hai đầu ngực sưng đỏ, to lên gần gấp đôi.
Hắn bật quạt lên một lúc rồi rút chiếc vỏ gối dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra, nhẹ nhàng lau cho cô. Hắn nhẹ nhàng vuốt ve vết đỏ trên đùi cô.
Hắn tắt đèn rồi nằm xuống ôm lấy cô, áp chặt lưng cô vào vòng ngực mình, cô gầy như một đứa bé trong vòng tay hắn.
Hắn giơ tay nhìn đồng hồ, đã 12h.
Sau khi đặt báo thức đến 3 giờ, lúc này, hắn chỉ có thể ở bên cô vài giờ.
Tuy rằng vẫn muốn nán lại, nhưng khi chuông đồng hồ báo thức reo, hắn vẫn vội vàng bò dậy.
Hắn cẩn thận mặc chiếc qυầи ɭóŧ đặt trên bàn vào cho cô, tiếp theo là váy ngủ.
Hắn mặc qυầи ɭóŧ của mình xong rồi quỳ trên mặt đất, để đầu cô nằm thẳng, vén lọn tóc quấn quanh cổ cô ra sau tai.
Hắn cúi đầu áp môi lên vầng trán trắng như tuyết của cô, cúi đầu dụi dụi khuôn mặt cô vài cái rồi đứng dậy đóng cửa lại.