Phong Hỏa

Chương 8: Một hàng lệ

Chương 8: Leo lêи đỉиɦ cao không biết

Cơ thể nhỏ xinh bị va chạm lay động trên dưới, hai luồng nhũ thịt kiều nộn cũng không ngừng lắc lư theo, tạo ra từng đợt sóng nhũ, thoạt nhìn xinh đẹp còn dâʍ đãиɠ.

“Ừm ừm… Ưm…”

Minh San cho rằng mình sẽ chết, bị côn ŧᏂịŧ của người đàn ông cắm chết.

Nhưng mà cắm một lát cô lại sống đến bây giờ, gương mặt trắng bệch dần có huyết sắc, đôi mắt chảy đầy nước mắt cũng dần trở nên mê ly.

Chỗ đau đớn muốn chết dưới người trở nên không còn đau đớn, nóng rát như vậy, giống như có ngọn lửa đang thiêu đốt, thiêu đến cả người cô mềm nhũn.

“Ừm… Ừm…” Tiếng kêu rên trở nên mềm mại hơn, không còn cuồng loạn như trước.

Nhưng vẫn phải phản kháng, cô hận chết người đàn ông này, ước gì có thể lập tức đồng quy vu tận với hắn.

Nhưng mà vất vả lắm mới tụ tập được sức lực, khi côn ŧᏂịŧ của hắn ta cắm sâu vào một lần nữa, rất nhanh lại tan đi, chỉ còn lại tiếng hừ nhẹ khiến người ta nghe mà đỏ mặt.

Người đàn ông cũng nhận thấy được thay đổi trên cơ thể cô, giọng nói khàn khàn mắng câu “tao hóa”, sau đó ôm eo cô càng dùng sức thao lộng.

Bức Bạch Hổ thao đúng là sướиɠ, môi âʍ ɦộ đầy đặn hàm chứa côn ŧᏂịŧ của hắn, bị hoàn toàn căng ra vẫn tràn ngập co dãn.

Tao thủy cũng đủ nhiều chảy ào ào ra bên ngoài, thao kiểu gì cũng không cạn.

Mới bị khai bao đã có phản ứng như vậy, đủ để thấy cô vốn là tao hóa, đợi cơ thể được thao thông suốt, chính là hồ ly dâʍ đãиɠ câu người chết không đền mạng.

Người đàn ông choáng váng nghĩ, cho dù là giúp việc nữ cũng không sao, qua đêm nay nhận cô làm dì năm, nhốt ở trong phòng mỗi ngày sủng ái, muốn thao thế nào thì thao thế ấy.

Ánh nến trên bàn sách lay động mấy cái sau đó dần mất đi, trong phòng làm việc to như vậy mất đi nguồn sáng duy nhất hoàn toàn tối lại.

Hai cơ thể giao triền chỗ ven tường vẫn đang không ngừng lay động, tiếng thở dốc dồn dập và tiếng rêи ɾỉ mềm mại nối liền không dứt.

Đột nhiên truyền tới tiếng gầm nhẹ của người đàn ông, cơ thể ra sức va chạm mấy cái sau đó tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt bắn vào chỗ sâu trong nhục huyệt.

Cơ thể Minh San run rẩy kịch liệt, cũng đi theo leo lêи đỉиɦ cao không biết.

Cô giống y như búp bê vải rách nát bị chơi hỏng, hoàn toàn xụi lơ trên người người đàn ông, không nhúc nhích, một hàng lệ im lặng chảy từ khóe mắt ra.