Xe phóng nhanh trong thành phố đèn đuốc huy hoàng, chạy về một nơi mà Khúc Thanh chưa bao giờ đi qua, đêm nay cậu sẽ ở đó qua đêm —— hoặc có lẽ không chỉ đêm nay, trong bữa tiệc cậu nghe Lương Tùy Tranh cùng Trương Trình trò chuyện với nhau, hình như Lương Tùy Tranh muốn triệt để có cậu.
Lương Tùy Tranh và Khúc Thanh ngồi cạnh nhau ở ghế sau, lúc này đang nhắm mắt dưỡng thần. Xuyên thấu qua ánh sáng sáng mờ mờ, Khúc Thanh có thể nhìn thấy sườn mặt đối phương, đó quả thật là một khuôn mặt rất anh tuấn mà sắc bén. Cậu không hiểu Lương Tùy Tranh nhiều lắm, chỉ là nghe nói anh vốn là Alpha, sau lần phân hóa thứ hai thì trở thành Enigma, là người cầm lái tương lai của tập đoàn Lương Thị.
Khúc Thanh cũng không rõ ràng lắm, cậu thậm chí còn không biết đêm nay vì sao Lương Tùy Tranh lại nói với Trương Trình rằng anh muốn có cậu, cậu chỉ là một Beta rất bình thường mà thôi.
Hơn hai mươi phút sau, đã đến căn hộ của Lương Tùy Tranh. Sau khi vào phòng, Lương Tùy Tranh bảo Khúc Thanh trước tiên vào phòng tắm trong phòng ngủ chính tắm rửa, còn mình thì vào phòng đọc sách.
Khúc Thanh tắm rửa xong đi ra, Lương Tùy Tranh còn chưa về phòng. Cậu đứng trong phòng một hồi, có chút luống cuống, không xác định đêm nay mình có phải ngủ ở phòng ngủ chính hay không.
Trong phòng ngủ vô cùng sạch sẽ gọn gàng, Khúc Thanh hít mũi, chỉ có thể ngửi thấy mùi sữa tắm trên người mình.
Đang miên man suy nghĩ, cửa đột nhiên "lạch cạch" một tiếng mở ra, Lương Tùy Tranh từ ngoài cửa tiến vào, giương mắt nhìn Khúc Thanh.
"Còn chưa ngủ sao?” Lương Tùy Tranh hỏi.
“...... Chưa.” Khúc Thanh chần chờ hỏi, "Tối nay tôi ngủ ở đây sao?”
"Ừm, ngủ ở đây." Lương Tùy Tranh dừng động tác tháo cà vạt, vẫy vẫy tay với Khúc Thanh: "Đến đây.”
Khúc Thanh đi lên phía trước, giơ tay cởi cà vạt cho Lương Tùy Tranh. Hiện tại cậu mới chú ý tới vóc người Lương Tùy Tranh rất cao, dáng người cao ngất, làm nổi bật lên cậu giống như một đứa trẻ chưa lớn.
"Cậu có biết Trương Trình đưa cậu cho tôi không?" Thanh âm của Lương Tùy Tranh vang lên trên đỉnh đầu cậu.
"Tôi biết.” Khúc Thanh nhỏ giọng nói.
"Biết là tốt rồi." Lương Tùy Tranh dùng hai ngón tay nâng cằm Khúc Thanh lên, ép buộc cậu nhìn về phía mình, cười như không cười nói, "Từ nay về sau cậu đi theo tôi, phải cắt đứt sạch sẽ với Trương Trình, không được để tôi phát hiện cậu và Trương Trình có bất kỳ liên quan nào, biết chưa.”
"Tôi biết rồi.”
Lương Tùy Tranh hài lòng gật đầu. Anh nắm lấy cổ tay Khúc Thanh, đặt lên nút áo sơ mi đầu tiên của mình, cúi đầu nhìn Khúc Thanh cởi từng nút một.
Khúc Thanh biết Lương Tùy Tranh đang nhìn mình, trong lòng có chút khẩn trương, tay cũng hơi run rẩy. Tuy rằng Lương Tùy Tranh không phóng thích pheromone, nhưng ở khoảng cách gần như vậy, Enigma mang đến cho người ta cảm giác áp bách vẫn là cực lớn mà mãnh liệt.
Khúc Thanh cởi nút xong, nhớ tới những lời Lương Tùy Tranh nói lúc trước, sau vài giây, bỗng nhiên hai tay đỡ lấy bả vai Lương Tùy Tranh, khẽ nhón chân hôn anh.
Tuy nhiên, nụ hôn đã thất bại.
—— Đầu Lương Tùy Tranh hơi ngửa ra sau, nụ hôn vốn nên hôn đến khóe môi này liền rơi xuống cổ anh, vừa vặn hôn lên yết hầu.
Khúc Thanh giống như kinh ngạc nhìn Lương Tùy Tranh, không rõ ý tứ hành động này của Lương Tùy Tranh.
Yết hầu Lương Tùy Tranh lăn hai cái, cúi đầu nhìn Khúc Thanh, chợt cười ra tiếng, nói: "Đừng nóng vội, chờ tôi tắm rửa xong cũng chưa muộn.”
Lương Tùy Tranh tắm rửa thời gian có chút dài, lúc anh đi ra, Khúc Thanh đã nằm ở trên giường sắp ngủ thϊếp đi.
Trong mê man Khúc Thanh cảm giác đến giường hơi lún xuống một chút, tiếp theo thân thể một người đàn ông trưởng thành phủ lên người cậu, làn da mang theo sự ẩm ướt lành lạnh. Cậu mở mắt ra, vừa vặn đối diện với anh mắt của Lương Tùy Tranh.
"Muốn làm gì không?" Khúc Thanh hỏi.
Thật bất ngờ, Lương Tùy Tranh nói "Không làm".
"Đừng sợ." Một tay Lương Tùy Tranh nâng gáy Khúc Thanh lên, sờ sờ nơi đó, hỏi: "Vừa rồi tôi đã muốn hỏi cậu, cái này ở gáy cậu có phải là tuyến thể không?”
“...... Đúng vậy.”
Lương Tùy Tranh trầm mặc trong nháy mắt, thấp giọng hỏi: "Trương Trình làm cho cậu?”
Lông mi Khúc Thanh run rẩy, nói: "Ừm.”
Cậu là Beta, Trương Trình không thể đánh dấu cậu, vì vậy hắn đã phẫu thuật để cấy ghép một tuyến sinh dục giả của Omega. Trương Trình thường dùng răng cắn xé nơi đó, sau đó tiêm pheromone vào.
"Ừm, tôi biết rồi." Lương Tùy Tranh từ trên người cậu ngã xuống, nằm xuống một bên, thay Khúc Thanh phủ kín chăn, tắt đèn ngủ.
"Không còn sớm nữa, ngủ đi.” Lương Tùy Tranh nói.