Hồ Ly Nhỏ Trong Tay Đô Đốc Ác Ma

Chương 146: Lát anh sẽ mua thuốc cho em (H+)

Mỗi lần Hứa Mộ Nhiên đâm sâu vào cô lại khóc lên một tiếng, thân thể ngây ngô rõ ràng đã bị hắn làm cho biến hoá.

" Có cảm giác? Bên trong hút...mạnh quá...

Anh điên lên mất... "

Hắn cúi người nói bên tai cô, giọng cười quỷ dị mà lại sung sướиɠ, thứ đó đâm sâu vào phấn khởi như trướng thêm một vòng, bụng nhỏ ra sức run phồng lên cả hình dạng cái chày của hắn đâm vào.

" Không, A Nhiên...ngừng...một chút... "

Kɧoáı ©ảʍ dâng trào khiến cô không nhịn được ngửa cổ ra sau, độ cong vừa đẹp tựa như thiên nga ưu nhã làm hắn vui mắt, đầu lưỡi hắn liếʍ từ xương quai xanh lên cần cổ trắng ngần.

Thiếu nữ yếu ớt đột nhiên rên cao vυ't dồn dập lên, cô kịch liệt lắc đầu cũng không tránh được cái hôn của hắn.

Nước mắt, nước bọt trong nháy mắt này đầm đìa tiết ra, tại sao cô thân mật với hắn rất bình thường nhưng đầu óc lại không ngừng xuất hiện mớ ảo giác?

Tranh Nhi sợ run người, mỗi lần nhìn gương mặt Hứa Mộ Nhiên hưng phấn thì ảo giác càng xuất hiện rõ rệt. Cô nhìn thấy hắn không giống với bộ dạng bây giờ ôn nhu yêu chiều cô, thay vào đó là một Hứa Mộ Nhiên điên cuồng, cấu xé cô thỏa lấp du͙© vọиɠ.

Hai mắt phượng cô trợn lên rồi lại cố gắng nhắm chặt, không nhìn thì sẽ không sinh ra ảo giác.

" Ưʍ...hồ ly nhỏ...so với trước đây.. bây giờ em còn tuyệt hơn nữa... "

" Aaa anh điên mất thôi... " hắn chúi đầu xuống khẽ hôn lên bọng mắt ướŧ áŧ.

Tiếng nói ôn nhu diu dàng luôn âm bên tai cô, hắn không biết lúc này cô đang bị kí ức thực kích động, luận động theo bản năng, nhiệt tình xỏ xiên.

Đôi mắt cô vẫn nhắm chặt, cố gắng chịu đựng cho hắn thỏa mãn, không hiểu sao lúc này cô lại muốn màn giao hoan sớm kết thúc.

Hắn ở trên thân cô thoải mái vô cùng sướиɠ, lại lật úp người cô tiếp tục đâm xuyên, trong tư thế này cái chày hắn dùng xuyên tới tận cùng nơi sâu nhất, khiến bụng cô trướng đau, buộc phải mở mắt.

" Hồ ly nhỏ...anh yêu em...ưʍ...đến chết vẫn yêu... "

Bên tai cô gái âm lên thứ tiếng ngọt ngào, ảo giác tự dưng lại không còn đập vào đầu óc cô, thay bằng sự mân mê của việc ân ái vợ chồng.

Tranh Nhi mừng thầm vì đã có lại cảm giác an toàn, suy nghĩ lệch lạc chóng qua đi, cô đáp lại tình yêu nồng nhiệt của hắn.

" A Nhiên...em...rất...yêu...anh... " cô kéo lấy gương mặt đang ghé sát bên tai, hôn hắn thật nồng nàn.

Hạ thân hắn cực lực xỏ xiên, một chút cũng không muốn dừng lại, hắn đã nhịn quá lâu, đến lúc phải được ăn no, hắn không muốn dừng cuộc yêu này lại một chút nào, càng làm càng muốn người phụ nữ kia quên cả thở.

Quần áo nằm dưới đất ngổn ngang, Tranh Nhi nhỏ yếu như hoa, chỉ có thể giương mông lên cho hắn xâm phạm, trên dưới nhiễm đầy kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ lại thẹn thùng.

" Tranh Nhi thích không? Có làm em thỏa mãn không? " tiếng hắn hèn hạ, hỏi những câu có chút quá đáng.

Tranh Nhi cố nuốt mấy lời vào trong không chịu trả lời hắn, không muốn thừa nhận bản thân mình bị người đàn ông làm cho nảy sinh khoái cấm. Hắn cứ liên tục trừng phạt cường bạo cô, đổi một tư thế cực đoan khác tiếp tục thâm nhập.

" A Nhiên...aaaa....đừng... " cô gái nhỏ không kịp thích nghi.

Hắn xoay cô nằm ngửa ra, hai chân đặt lên vai rộng, tay nâng eo cô hướng lên cao, tàn nhẫn trầm hông thúc vào, cả người cô mềm mại căng tràn, thịt non run rẩy hút không kịp, chất nhờn * phanh phanh phanh * văng khắp dưới thân.

" Tranh Nhi có dễ chịu không?

Chồng của em có khiến em thoải mái không?

Sướиɠ không?...hử... "

Thanh âm nam nữ hoan ái mãnh liệt mà xấu hổ tạo thành, Tranh Nhi chỉ có thể cắn răng đứt quãng khóc ngâm.

" Ưʍ...A Nhiên...chậm lại... "

Hứa Mộ Nhiên phun ra tận cùng cực lạc liền cảm thấy rất thoải mái, trên mặt cô gái nhỏ dính toàn thứ gớm ghiếc. Hắn không muốn cô mang thai nên đành cho ra ngoài, dòng nước nóng bỏng của hắn văng khá xa, ướt cả mặt và tóc cô.

Khi nãy hắn hưng phấn quá mức quên cả việc phải chuẩn bị bao, làm trần còn không muốn cô mang thai, khó điều khiển, kết quả có hơi khủng khϊếp.

Hắn giúp cô lau dịch trắng trên mặt, từ đuôi lông mày đến khoé mắt, phấn môi ửng hồng sau khi bị hắn chà đạp, nhìn càng mê người, khiến tâm trí hắn rung động. Khẽ vân vê một sợi tóc dài dính đầy tinh hoa sền sệt khi nãy bắn lên, cong môi cười tà tứ, hỏi.

" Vợ mệt chưa? "

" Mệt thì anh cũng không cho em nghỉ đâu! "

Câu hỏi dư thừa quá mức, hỏi mà người phụ nữ chưa kịp trả lời hắn đã nói thế thì cô biết cãi làm sao nữa.

Bàn tay hư hỏng của hắn lần lên môi cô sờ khắp, phấn môi run rẩy dể dàng bị tay hắn tách ra, bên trong cái lưỡi hồng hồng ướŧ áŧ động đến tay hắn, đặc biệt thú vị. Hắn động tay rút ra đâm vào khoang miệng bắt cô ngậm lấy.

Tranh Nhi trừng mắt ướt mệt mỏi, vô lực nhìn hắn đăm đăm. Cô luôn thành công khơi gợi bản năng trong con người hắn, vừa mới xuất ra bây giờ dưới háng lại hưng phấn, cái chày kia ngẩn đầu dậy hung dữ lại chuẩn bị muốn chinh chiến.

Hắn dán chặt lên hạ thân cô, lại một lần dùng gậy thô tráng lấp đầy đường đi trong hoa viên, xỏ vào rút ra mỗi phát có nông có sâu, thuận theo cảm hứng mà làm, cô gái không nhịn được lại kêu rên lên cao trào.

" Ưʍ...A... "

Ngón tay của hắn cắm trong miệng khiến cô hơi nghẹn, ngay cả miệng nhỏ bên dưới cũng được khuây khoả lấp đầy.

Cảm giác quá mạnh làm cô không cầm lòng được mà cất âm kéo dài, cả người co rút không thôi. Hắn nghe cô rên sảng cả người liền toàn lực đẩy mạnh mấy nhát sâu tận hoa tâm.

Tranh Nhi không chịu nổi hét lên, môi cô lập tức bị hắn ngậm lấy.

Trên giường lớn một mảng chất lỏng, giữa háng cô như một đầm nước vô hạn tràn đầy nhiệt nóng, ẩm ướt bao vây lấy, khít chặt hút lấy hắn, tứ phía thịt non cực kì khẩn trương khiến hắn ngâm lên vài tiếng trầm thấp.

Chỉ có cô mới là chỗ trống duy nhất để phù hợp lấp đầy, chỉ có cô cho hắn biết thế nào là cực lạc vui sướиɠ.

Ngay từ đầu, khi chạm vào người cô, hắn liền biết trên đời này không ai có thể đánh động bản năng trong hắn ngoài cô ra, cho nên, hắn bất chấp mọi thứ độc chiếm cô, chuyện ác gì cũng có thể làm.

Còn cô, giờ đây hoàn toàn bị hắn thao túng, chút phản kháng ngày xưa cũng chẳng còn, ngoan ngoãn như con rối trong tay hắn.

" Hồ ly nhỏ...anh chết trên thân em mất...um... " hắn gầm lên thứ tiếng khoái lạc.

Tranh Nhi bị hắn làm tới lui mềm cả người, cái chày thực thô làm hạ thân cô tê mỏi không cử động nổi, hai chân vắt trên vai hắn vô lực run run.

Đột nhiên hắn nâng cô dậy, đối mặt ôm lấy cô trong lòng, hai tay giữ chặt chân nhỏ kẹp eo hắn, duy trì tư thế vật ấm nóng cắm vào, bế cô lên.

" A Nhiên...làm gì vậy? "

Hắn vẫn ngâm thứ to dài đó ở trong cô, vừa đi tới trước cửa sổ vừa thúc vào, mơ hồ nhìn xuống có thể thấy được bóng cây dưới lầu.

Cô gái nhỏ bị hắn ép, lưng dựa trên vách tường cửa số lạnh băng, cô vụng về dùng hết sức đấm lên bả vai Hứa Mộ Nhiên.

" A Nhiên...anh làm gì vậy? "

" Tranh Nhi...xem đi, ai đang ở dưới lầu kìa? Quen mắt không? "

Ngón tay hắn dính đầy mật ngọt của cô vén một góc sa mỏng trên cửa sổ ra, trong hoa viên đầy gió kia Tô Ngọc Hồng đang đứng ở một chỗ, dường như đang bận bịu với vườn hoa, chăm cây tỉa cành.

Chỉ cần cô gái kia ngẩng đầu...

Người đàn ông không biết bị cái gì ảnh hưởng, bỗng chốc bạo lực thúc điên cuồng vào hoa viên nhỏ của cô, cú nào cú nấy lút cán sâu thẳm hơn cả vừa nãy, bụng nhỏ bị hắn làm cho kịch kiệt xúc động, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cùng sợ hãi.

" Ưʍ... "

Tranh Nhi hốt hoảng bịt kín miệng mình sợ rên la lớn bị người ta nghe thấy. Cô hết thảy đều bị Hứa Mộ Nhiên khống chế, tóc dài lay động, ngực lớn nấy vào ngực hắn theo mỗi cú đâm, chất lỏng chảy dài dọc theo đùi non mềm, ngón chân co rút kẹp chặt eo hắn.

Ngọc Hồng ở dưới lầu bất cứ lúc nào ngẩng lên cũng có thể thấy ở cửa số đối diện, có một đôi nam nữ đang quần lấy nhau hết sức kịch liệt.

" Nếu Ngọc Hồng thấy thì sao ta?

Tranh Nhi em có ngại không? " hắn ôm cô, bên tai cô thở gấp cười trầm thấp nguy hiểm nói.

Hắn đang nghĩ cái gì mà làm trò mạo hiểm như vậy? Tranh Nhi bị hắn dọa chẳng dám quay đầu, nhắm mắt nhắm mũi mặc kệ sau lưng.

Đóa hoa nhu mềm bị xỏ xiên manh mẽ co rút nổi lên vui thích, cả người cô phiêu diêu dục tiên, kɧoáı ©ảʍ che trời lấp đất tiến đến không ngăn được, co lại cao trào lần thứ hai.

Lúc này đây hắn như muốn cộng sinh vĩnh viễn trong hoa nhỏ, liên tục áp cô chặt chẽ không thể nhúc nhích, nghe tiếng kiều nhu khóc ngâm của cô như kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn, toàn bộ tinh hoa nóng bỏng cũng rót đầy trong cơ thể cô.

Người phụ nữ cảm nhận được thứ dịch nhiệt đó bắn vào trong tử ©υиɠ, cảm giác thập phần vui sướиɠ, nhưng rồi...

* Bộp *

" A Nhiên sao anh lại xuất vào chứ? " cô đánh thật mạnh vào ngực hắn, ấm ức.

" Xin lỗi em...anh kiềm không được...

Không sao đâu...lỡ lần này thôi...lát anh sẽ mua thuốc cho em... " hắn thở hổn hển, dịu dàng nói.

Trong căn phòng rộng lớn, yên tĩnh chỉ nghe thấy tiếng nước tí tách từ mông cô chảy xuống. Đôi nam nữ ôm nhau thở gấp dồn dập, lộ ra sự nhẹ nhàng vui vẻ vô tận.

Tranh Nhi đã hoàn toàn trầm mê, không còn nhớ rõ thêm gì nữa, hắn mang du͙© vọиɠ biếи ŧɦái cường đại, chiếm hữu cô thế nào cũng không đủ. Cánh tay mạnh mẽ đem cô đặt trên bàn, lại đổi một tư thế mới xâm nhập thật mạnh.

Hôm đó cô gái nhỏ bị hắn vắt kiệt sức lực, đầu óc mơ hồ không biết bị hắn làm bao nhiêu lần, lúc rỉnh dậy chân cô run không thể bước.