2 phút sauBình An thở hồng hộc trở về với chai nước lạnh, cô kính cẩn đưa hai tay khiến Cẩm Tú rất hài lòng.
Đến khi nàng uống xong thì Tố Tố mới chở về, Mạn Thanh đương nhiên là tức lắm. Nhưng có vẻ nhỏ vẫn hơn một bậc vì Tố Tố chuẩn bị cả ống hút
Cẩm Tú:...
Nàng bỗng quay sang nhìn cô khiến Bình An đầy khó sử, thôi thì đã chơi thì phải chơi đến cùng.
Bình An rút ra khăn dấy, ý tứ rõ ràng. Cẩm Tú cười khẩy lau khoé môi, lợi thế lại nghiêng về phía nàng.
Nhưng đối phương cũng đâu phải dạng vừa, Tố Tố như robot, nhẹ nhàng kề chai nước tới miệng Mạn Thanh, đợi nhỏ uống xong sẽ lau miệng cho nhỏ.
Cẩm Tú lại quay sang nhìn cô
Bình An:....
Không còn cách nào khác, Bình An lấy tấm menu gần đó rồi quạt quạt cho nàng
Mọi người:.....
Cẩm Tú hai mắt ánh lên hài lòng, Mãn Thanh nghiến răng. Có vẻ như họ hết cách rồi, HAHA.
Nhưng vẫn không bỏ cuộc, Mãn thành khoe khoang nói:" Tố Tô rất giỏi nấu ăn, hát, nhảy.. không biết bạn học Cẩm có muốn chiêm ngưỡng"
Bình An bật thốt lên:" chả liên quan, rảnh mà khoe " khiến cho nhỏ càng tức, chỉ thẳng vào mặt cô:" Mày là ai mà to mồm hả"
Cô không nói gì, tất nhiên người " to mồm " ở đây là Mãn Thanh, mọi người đang nhăn mặt nhìn nhỏ ta.
Cẩm Tú định lên tiếng thì cô nhào tới:" là ai thì kệ người ta, nhưng nếu người ngoài nhìn vào sẽ biết tôi là con ngoan trò giỏi của Vạn Minh khi mặc đúng đồng phục đó. Sao, nếu không biết thì có thể hỏi tôi"
Cẩm Tú:....
Một màn này đã bị giáo viên nhìn thấy, chỉ 10 phút sau cả bốn đã ngồi trên phòng giám hiệu
Tô Tố hình như rất lo lắng, Mạn Thanh và Cẩm Tú mặt vẫn bình thản, rõ ràng là cậy quyền. Bình An bất lực thầm nghĩ.
Người đàn ông trung niên trang trọng bước vào, nhìn từ góc độ nào cũng đầy quyền thế. Cô bất giác rụt cổ lại khiến Cẩm Tú ngồi cạnh khẽ nhếch môi lẩm bẩm:" cũng biết sợ cơ à?"
Sau đó, giọng nói nồng nặc nghiêm khắc cất lên:" Hãy cho tôi một lời giải thích hợp lí"
Cẩm Tú cầm tách trà lên, nhấp vài cái:" trà ngon"
Hiệu trưởng:....
" Con còn biết phép tắc không hả" Ông đập tay xuống bàn. Nàng vẫn chẳng hề hoảng sợ, bình tĩnh nói:" họ gây sự trước"
Quay sang một chút, ông nhận ra ngay đứa trẻ này. Con gái cưng của lão Tống, hừ hay cho những kẻ ngạo mạn, dám đến đây gây sự. Lần này sẽ không tha.
Hiệu trưởng hỏi:" Mạn Thanh, em thử nói xem?"
Nhỏ vắt chân, chảnh choẹ trả lời:" rõ ràng em chỉ muốn bắt chuyện với Cẩm Tú , nó xen vào" Chỉ tay về hướng BÌnh An, ông cũng nhìn sang
Bình An khép nép dơ tay :" cậu ấy không mặc đúng đồng phục.. l..lại còn làm ồn trong nhà ăn..."
---------
Chuyện ngoài lề
Bình An kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhìn Mãn Thanh: ngoài Cẩm Tú ra, ta chả sợ ai cả