Đến một buổi chiều nọ, ở trên sofa phòng khách, c̠ôи ŧɧịt̠ Tiểu Hùng vừa cắm vào trong hoa cúc của Quan Vĩ thì tiếng điện thoại vang lên mấy hồi rất gấp. Tiểu Hùng đành rút ra, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ mà nghe điện thoại.
Là mẹ gọi về. Tiểu Hùng nghe điện thoại thì biến sắc, hai mắt rơm rớm.
Quan Vĩ hỏi:
“Xảy ra chuyện gì?”
“Tôi...... chị cả của tôi bị thương ......”
“A?...... Nghiêm trọng không?”
“Không được! tôi phải đến bệnh viện!”
Tiểu Hùng bắt taxi tới bệnh viện. Mẹ, chị hai, còn có lãnh đạo cùng mấy chiến hữu của chị cả đều đã ở đây.
“Mẹ, chị cả sao rồi?”
“Đừng lo, đang phẫu thuật”
Dĩnh Lỵ lau nước mắt nói.
“Bị thương như thế nào ? Nghiêm trọng không?”
Chị hai nức nở nói:
“Bị đâm một dao vào bụng!......”
Thì ra khi Mỹ Quyên cùng chiến hữu đi bắt giữ tội phạm đã bị thương.
Lúc này một hộ sĩ đi ra nói:
“Chị Vương, máu trong kho không đủ.”
Hộ sĩ này tên là Lưu Tuyết Trúc, thay thế Dĩnh Lỵ làm trưởng hộ sĩ.
Lãnh đạo cùng chiến hữu của Mỹ Quyên đều vội vàng tỏ ý muốn hiến nhưng nhóm máu không hợp. Trong đoàn người chỉ có Tiểu Hùng cùng nhóm máu với chị cả, hắn không chút do dự truyền ra 500cc máu.
Khi Mỹ Quyên từ trong hôn mê tỉnh lại đã là giữa trưa ngày thứ hai, mở mắt thì thấy bóng lưng một hộ sĩ đang truyền dịch cho nàng.
“Aiizz......”
Động một cái, nơi vết thương rất đau. Hộ sĩ quay đầu lại cười:
“A...... Mỹ Quyên, em đã tỉnh?”
“Chị Lưu ...”
“Đừng cử động, em còn rất yếu. Nghỉ thêm một chút đi!”
“Ưʍ...... Thật đau a......” Mỹ Quyên rêи ɾỉ.
“Thuốc tê đã hết công hiệu nên sẽ rất đau. Vận khí của em cũng thật tốt, nhát dao kia chỉ cách một centimet là vào thận. Đoạn dao gãy trong thân thể em đã được bác sĩ phẫu thuật lấy ra rồi.”
“A...... em...... Như vậy...... Ha ha...... Ông trời còn chưa muốn em chết ...... Ưʍ......”
“Nha đầu này! Lúc này còn cười cái gì, nếu không phải em trai cô truyền cho 500cc máu thì không biết thế nào, trong kho máu có 1200cc, cũng may hai người là nhóm máu O.”
“Tiểu Hùng? Nó......”
Mỹ Quyên run rẩy, không nhịn được động người khiến vết thương lại đau đớn.
“Thằng bé này thật có lòng, từ hôm qua đến giờ vẫn ở ngoài chờ đợi, tôi bảo trở về nghỉ ngơi nhưng nó không chịu, muốn chờ em tỉnh lại mới thôi. Thật hiếm thấy chị em có cảm tình tốt như vậy.”
Lưu hộ sĩ nói:
“Để tôi đi báo cho nó là cô đã tỉnh”
“Ưʍ...... chị Lưu...... Gọi nó vào hộ em!”
“Em không ngủ thêm một lát?”
“....”
Tiểu Hùng được Lưu hộ sĩ dẫn vào. Nhìn thấy mắt hắn đầy tơ máu, Mỹ Quyên run rẩy, trong lòng cảm động.
“Chị cả, chị đã tỉnh thì quá tốt. Em vừa mới gọi điện cho mẹ cùng chị hai để hai người họ yên lòng, tối hôm qua họ đã thức suốt đêm trông chị.”
“Cảm ơn em, Tiểu Hùng.”
“Chị cả, đừng nói chuyện, nghỉ ngơi nhiều một chút.”
“Em...... Một đêm không ngủ rồi, trở về ngủ đi...... Chị không sao......”
Lưu hộ sĩ nói:
“Tiểu Hùng, cậu trở về đi, nơi này đã có tôi.”
“Không sao, để em ngồi thêm một lát.”
Lưu hộ sĩ đành chịu, dặn dò mấy câu rồi rời phòng bệnh. Một lát sau, tại phòng trực có một cô gái đến hỏi:
“Chị hộ sĩ, xin hỏi Lý Mỹ Quyên ở phòng bệnh nào?”
Lưu hộ sĩ nói:
“ Phòng đặc biệt..”
***
Qua một lát cửa phòng bệnh của Mỹ Quyên mở ra.
“Mỹ Quyên.”
“Y Bình...... Làm sao bạn biết mà tới ?”
“Buổi sáng mình đến gặp đồng nghiệp, mới biết bạn bị thương.”
Y Bình nước mắt lưng tròng, ngồi đến bên giường kích động nắm chặt tay Mỹ Quyên, Mỹ Quyên lúng túng nhìn Tiểu Hùng. Tiểu Hùng biết ý nói:
“Chị Bình, hai người nói chuyện đi, em ra ngoài một lát.”
Tiểu Hùng mới rời khỏi cửa, Y Bình không khống chế nổi tâm tình, ôm chặt Mỹ Quyên khóc òa lên.
***
Tiểu Hùng về đến nhà, Quan Vĩ nói:
“Cô cả không sao là tốt. Cậu về rồi thì mau đi nghỉ một lát.”
“Ừm, đừng quên gọi tôi nhé!”
Tiểu Hùng dựa trên sofa, khoảnh khắc liền ngủ mất.
***
Bắt đầu từ ngày hôm đó, ngoài những lúc đi học. Tiểu Hùng hầu như đều ở trong bệnh viện chăm sóc chị cả, không hề nhắc tới sự tình trước kia. Thái độ của Mỹ Quyên cũng bắt đầu trở lại bình thường như trước.
Mỹ Quyên khôi phục rất nhanh, khi được Tiểu Hùng cùng mọi người chăm sóc tẩm bổ thì nàng nói:
“Chị ngày càng mập như heo.”
“Có như thế thì cũng là heo quyến rũ.”
Mỹ Quyên nghe lời này không khỏi đỏ mặt, trong tâm nàng sớm đã tha thứ cho em trai. Hơn nữa đã sản sinh cảm giác khó hiểu.
Sự việc đã diễn ra, sao lại không đối mặt hiện thực?
Hiện tại sức khỏe của Mỹ Quyên đã bình phục gần như hoàn toàn. Miệng vết thương đã lành, mỗi ngày chủ yếu là nghỉ ngơi.
Một ngày nọ Tiểu Hùng đỡ Mỹ Quyên đi tản bộ trong sân, chị cả đột nhiên hỏi:
“Tiểu Hùng, em…thích chị không?”
“Đương nhiên”
“Chị nói là, kia...... Kia............ ưa thích của nam nữ ấy”
“Chị cả, có đôi lúc em nghĩ, tại sao chị lại là chị em? Nếu không phải thì thật tốt.”
Mỹ Quyên trở vào phòng ngồi trên ghế, thở dài một hơi nói:
“Nhưng dù sao chị vẫn là chị của em...... Ngày đó...... Là lần đầu tiên chị cùng...... cùng con trai......”
“Xin lỗi, chị.”
Mỹ Quyên đỏ mặt lên nói:
“Chị sớm đã tha thứ cho em ...... Ngày đó chị uống tới hồ đồ, thật sự không biết tư vị làʍ t̠ìиɦ cùng nam nhân là gì...... Một chút cũng không nhớ nổi .”
Nàng cúi thấp đầu, tiếng nhỏ như muỗi kêu:
“Thật sự muốn biết có gì khác với con gái hay không.”
“Chị cả......”
Tiểu Hùng kích động kéo chị cả lại. Mỹ Quyên giãy giụa một thoáng rồi dựa đầu lên trên vai em nói:
“Nhưng đây là chuyện thế tục không dung, em tuyệt đối không được nói cho ai đó biết chưa.”
“Yên tâm đi, chị cả, đánh chết em cũng không nói với người khác.”
Mỹ Quyên nhắm mắt, hai gò má chợt ửng hồng.
Chớp mắt lại ba ngày đi qua, buổi tối chị cả nằm ở trên giường còn Tiểu Hùng thì dựa trên sofa. Mỹ Quyên đỏ mặt nói:
“Tiểu Hùng, em qua đây.”
Tiểu Hùng đi tới, chị cả cuộn chăn lên nói:
“Em nằm lên đây, chị có chuyện muốn nói.”
Tiểu Hùng nằm bên người chị cả. Mỹ Quyên đỏ bừng mặt hỏi:
“Em nói ngày đó.... Hai ta ...... Cái kia...... Là thật không?”
“Thật....”
“Sao chị không nhớ rõ chút nào?”
Mỹ Quyên lắc lắc đầu thấp giọng. Chợt vươn tay đặt lên đùi Tiểu Hùng, từng chút từng chút sờ vào giữa hai chân.
“Chị cả, chị muốn xem lại thật hả?”
Mỹ Quyên vùi đầu vào ngực hắn, thẹn thùng gật gật đầu. Tiểu Hùng cởi dây lưng, nắm chặt tay chị cả bỏ vào trong đũng quần.
“...... Ah......”
Chị cả rêи ɾỉ một tiếng, lòng bàn tay thấm mồ hôi.
“Chị.....”
“Hưmm......”
Tay chị cả nắm nắm, cảm thụ được độ nóng cùng thẳng cứng, hơn nữa đồ vật kia còn khẽ giật khiến người tâm động.
Mỹ Quyên chầm chậm nắm lấy c̠ôи ŧɧịt̠ Tiểu Hùng vuốt ve, đáy lòng dâng lên khát vọng tìm hiểu:
“Em...... Cho chị xem......”
Tiểu Hùng nhắm hai mắt, cảm nhận chị cả đang vỗ về dươиɠ ѵậŧ. Mỹ Quyên chợt luồn thân thể hướng xuống, đầu vùi vào trong chăn. Tiểu Hùng chỉ cảm thấy qυყ đầυ ẩm ướt ngưa ngứa. Thì ra nó đã được chị cả ngậm trong miệng. Hắn sướиɠ rơn một trận, cuối cùng chị cả đã chịu chủ động bú ʍúŧ nó.
Mỹ Quyên ngửi được mùi vị nam tính, nàng dùng đầu lưỡi liếʍ láp trên qυყ đầυ, giống như những lần cùng Y Bình. Chẳng qua là âʍ ɦộ nữ tính biến thành dươиɠ ѵậŧ nam nhân. Tay nàng nâng bìu dái, ngậm c̠ôи ŧɧịt̠ thật sâu vào trong miệng. Không ngờ khoang miệng nàng rất sâu, lại có thể nuốt toàn bộ c̠ôи ŧɧịt̠ cương cứng như vậy vào trong miệng, qυყ đầυ kí©ɧ ŧɧí©ɧ niêm mạc trong cổ họng khiến Mỹ Quyên vừa nghẹn vừa hưng phấn.
“hưʍ......”
Tiểu Hùng rêи ɾỉ, hai tay hết vuốt mái tóc lại nắm đầu chị cả mà ấn.
Mỹ Quyên nuốt nhổ mυ'ŧ liếʍ dươиɠ ѵậŧ, tuy rất vụng về nhưng lại khiến Tiểu Hùng cảm giác rất sướиɠ.
“A...... Chị cả...... A......”
Tiểu Hùng rêи ɾỉ đê mê, hai chân kẹp chặt. Khoang miệng ấm áp ẩm ướt của chị cả xinh đẹp như đưa hắn tới Thiên đường.
.... Đã...... Đã khống chế không nổi, một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn thẳng ra. Đồng thời hai tay hắn dùng sức đè đầu chị cả. Toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào trong cổ họng, Mỹ Quyên hơi sặc khiến tϊиɧ ɖϊ©h͙ tràn vào khoang miệng. Sau đó nàng “Ừng ực” nuốt vào bụng.
“Cảm ơn chị”
Tiểu Hùng đưa tay kéo thân hình thon nuột của chị cả lên mà cười hì hì:
“Giờ đến em phục vụ chị.”
Mỹ Quyên khép hai mắt, Tiểu Hùng ôm lấy vai nàng hôn thật sâu một cái.
“Chụt......”
Môi miệng nóng ấm của chị cả chủ động mở ra. Hai môi cùng chạm, Tiểu Hùng đưa đầu lưỡi vươn vào trong miệng chị cả. Mỹ Quyên cũng nhiệt tình dây dưa một hồi.
“Ưm ưʍ......”
Hai người hưởng thụ lấy nước bọt thâm tình giao lưu!
Đầu lưỡi liếʍ láp một hồi, Tiểu Hùng chợt rút lưỡi ra khiến chị cả có chút lạc lõng, không cam lòng.
Tiểu Hùng tham lam đưa tay thọc vào trong áo Mỹ Quyên rồi kéo ra. Trên đỉnh bầu vυ' là cái núm màu phấn hồng, là kiệt tác mỹ diệu khiến nam nhân không cách nào kháng cự. Tiểu Hùng dùng tay nắm bóp, cảm giác mềm mại đàn hồi co giãn từ giữa các ngón tay truyền ra. Hắn lại cúi đầu, dùng lưỡi liếʍ quanh ngọn đồi khiến đầṳ ѵú chị cả dần dần cương cứng, đồng thời không quên nhiệt tình day day đầṳ ѵú còn lại.
“Ân...... Đúng là thế này! A......”
Từ hai đầṳ ѵú truyền đi cảm giác khiến chị cả phát ra tiếng rêи ɾỉ như nói mê. đồng thời hai bắp đùi cong lên kẹp chắc thân thể em trai. Cặp mông phía dưới đã lay động bất an, như cầu có thêm được niềm kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô tận.
Thấy thân thể chị cả dập dờn như sóng nước. Tiểu Hùng dùng đầu lưỡi bắt đầu liếʍ từ bộ ngực xuống khắp toàn thân
“A......”
Cảm giác như bị điện giật truyền khắp thân thể Mỹ Quyên, phần bụng dưới không tự chủ được mà uốn cong. Tiểu Hùng thừa thế nâng vùng mông trơn tròn của chị cả lên, vươn tay cởi chiếc quần ngủ dài, dùng tay sờ trên qυầи ɭóŧ đã thấy nơi đó ướt đẫm rồi.
Tiểu Hùng chầm chậm kéo qυầи ɭóŧ xuống rồi dạng hai chân của nàng, hai cánh hoa phấn hồng và đám cỏ tranh lưa thưa lồ lộ trước mắt.
Cánh hoa hồng hào như được tưới mật lên. Tiểu Hùng cúi đầu xuống, liếʍ mυ'ŧ lấy chất dịch ngọt ngào này.
Hắn dùng đầu lưỡi gạt hai cánh hoa, tỉ mỉ ngắm nghía. Một viên chân châu óng ánh tại trên đỉnh, Tiểu Hùng dùng đầu lưỡi lăn động lên, nhè nhẹ bú ʍúŧ lấy.
Có lẽ là đυ.ng chạm đến nơi mẫn cảm nhất, hai tay nữ hình cảnh Mỹ Quyên nắm chặt hai cạnh giường đơn.
“Ân...... Ahhhn......”
Chị cả rêи ɾỉ, nơi sâu bên trong cánh hoa tuôn ra càng nhiều mật hoa.
Tiểu Hùng vì không muốn đυ.ng tới vết thương, lật úp thân thể nàng lại. chị cả chủ động nâng cao cặp mông đối mặt với đệ đệ. Một tay Tiểu Hùng đỡ lấy eo nhỏ, một tay nắm chặt c̠ôи ŧɧịt̠ bành trướng sung huyết, dốc toàn lực thúc vào sâu trong cánh hoa ướŧ áŧ.
“A......”
Chị cả không kìm được ngửa đầu lớn tiếng rêи ɾỉ, cảm giác kia không phải tiếng kêu đau đớn mà là hưởng thụ do động tác kịch liệt mang đến kɧoáı ©ảʍ!
Đối với Tiểu Hùng lại trở thành âm thanh kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hướng vào nơi càng sâu mà thẳng tiến. Hắn mãnh liệt dồn dập rút cắm, mỗi một lần đi về đều dốc toàn lực mà thúc đẩy, hai bầu vυ' căng tròn của Mỹ Quyên cũng không ngừng lay động trên dưới.
“Phù...... Phù......”
Theo số lần thúc tăng thêm, tiếng rêи ɾỉ của chị cả dần dần biến thành tiếng thở dốc, có lẽ là quá kích động khiến nàng không thở nổi. Tiểu Hùng không ngừng mà tăng nhanh tốc độ. Nửa người trên của chị cả đã chống đỡ không được, phải dùng hai tay khuỷu chống đỡ, đưa thân thể hứng những đợt xung kích của đệ đệ.
“Thoải mái không? Chị cả”
Tiểu Hùng quan tâm hỏi.
“Nữa...... Lại dùng lực!”
Đối với khát vọng cao trào chen lẫn trong tiếng thở dốc, ái dịch thuận theo theo sự đâm chọc tuôn ra trong trong tiếng ma sát dâʍ ɖu͙©. Hai thân thể tiếp xúc phành phạch đưa hai người sa vào thế giới tìиɧ ɖu͙© cuồng loạn.
Hiện tại Mỹ Quyên đã hoàn toàn buông thả, tận tình hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ mỹ diệu do em trai mang đến cho nàng.
“Nhanh...... Cắm vào trong! Ahhh...... Dùng sức......”
Tiểu Hùng nỗ lực cắm con chim vào nơi sâu trong nhụy hoa khiến Mỹ Quyên kêu gào. Nửa người trên của nàng run rẩy lên từng đợt, dùng khí lực lớn nhất để tiếp nhận sự đâm rút của em trai.
Trên thực tế Tiểu Hùng sợ động vết thương của nàng, không dám quá mạnh bạo.
“A...... chị...... nhanh lên… không được ! Muốn...... chịu không được ! Ahhhh......”
Đang cao giọng rêи ɾỉ, Đột nhiên theo sau là một dòng nhiệt lưu từ nơi sâu trong hoa tâm bắn ra, xung kích lên cây gậy du͙© vọиɠ. Chị cả ngửa đầu, lông mày nhíu chặt và bụng nhỏ co rút liên hồi, giống như đã dùng hêt sức nhẫn nại mà không thể khống chế nổi cao trào.
Tiểu Hùng rút c̠ôи ŧɧịt̠ bành trướng ra khỏi thân thể chị cả, dịch thể từ khe nhỏ cánh hoa thấm ra, thuận theo hai bên bắp đùi chảy xuống. Bị đẩy tới đẩy lui như vậy. Chị cả chống đỡ không nổi, nằm sấp trên giường thở dốc.
Tiểu Hùng đợi nàng nghỉ một thoáng, lại nhẹ ôm lấy chị cả, để nàng nằm ngửa trên giường rồi hôn lên đôi môi. Chị cả cũng vòng tay vòng quanh lưng hắn, hai chân thon dài câu chặt bắp đùi hắn, nhiệt tình nghênh tiếp hôn sâu. Hôn sâu không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ niêm mạc mẫn cảm nơi khoang miệng, thân thể nàng lại cháy lên ngọn lửa du͙© vọиɠ.
Tiểu Hùng đặt hai chân chị cả lên trên hai vai của mình, tư thế này có thể để c̠ôи ŧɧịt̠ thuận thế tiến vào nơi sâu trong nụ hoa mà không động tới vết thương. Hai chân chị cả cố gắng dạng to, mở ra một đóa hoa dụ người. Dưới sự trợ giúp của dâʍ ɖị©ɧ, hắn lại một lần nữa tiến sâu vào thân thể chị cả.
“Á......good! Lại dùng sức cắm vào đi!”
Tiểu Hùng thúc thật sâu vào.
“A...... Hùng...... ©ôи ŧɧịt̠ tốt ! Ahhh...... Chị thật thích......”
Chị cả phát ra tiếng rêи ɾỉ đáng yêu. Tiểu Hùng toàn lực đâm sâu vào động hoa của chị cả, đồng thời c̠ôи ŧɧịt̠ cũng ma sát xung quanh hoa tâm.
Chị cả quả nhiên chịu không nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ lớn như thế này:
“A...... Không...... Không muốn...... chị sắp...... sắp không chịu được! Ahhh......”
Chị cả dùng sức ngẩng đầu như van nài! Các ngón tay thon dài nắm chặt lên cánh tay Tiểu Hùng, muốn chầm chậm nhận lấy kɧoáı ©ảʍ xung kích trong tử ©υиɠ. Nhưng do Tiểu Hùng tiếp tục công kích, chị cả lại một lần nữa khuất phục.
Dâʍ ɖị©ɧ tuôn ra như suối, Tiểu Hùng dùng miệng liếʍ láp đầu ngón chân đồng thời dùng tay không ngừng vân vê đầṳ ѵú nàng.
Chị cả thở dốc, được đệ đệ chơi đến cười lên khanh khách:
“Phù...... Ngươi tiểu tử thối này, chị bị em làm cho ngứa quá!”
Tiểu Hùng cũng nhẫn nại tới cực hạn. Hắn nói:
“Chị cả, em có thể bắn ở bên trong không?”
“Ahh...... Không muốn......”
Tiểu Hùng cố gắng kìm nén. Nhanh tróng rút ra rồi dùng c̠ôи ŧɧịt̠ kẹp ở đôi bầu vυ' căng tròn. Cảm giác đê mê không kém hơn trong động hoa, bị kẹp chặt ma sát giữa bầu vυ'. Rất nhanh dịch thể nóng ấm từ lỗ qυყ đầυ bắn ra, trực tiếp bắn đầy trên mặt chị cả, thật nhiều thật nhiều....
“Xin lỗi, chị cả, đã bắn ra khắp mặt chị.”
Tiểu Hùng định xuống đất tìm khăn giấy.
“Không cần.”
Chị cả nói:
“Chị từng xem trong sách. Có nói bắn trên người cùng trên mặt thì dùng tay bôi dưỡng nhan rất tốt.”
Tiểu Hùng cảm kích ôm chặt Mỹ Quyên liếʍ gò má. Lại đưa tay đẩy đẩy gạt tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong miệng chị cả.
Chị cả nuốt rồi gắt gao ôm chặt hắn nói:
“Thật thoải mái! Hóa ra làʍ t̠ìиɦ cùng đàn ông lại sung sướиɠ như thế.”
“Chị cả, sau này em còn có thể...... làm chị không?”
“Tiểu Hùng, chúng ta đã thế này rồi, còn có thể khống chế? Chị chỉ cần em giữ miệng thật kín, tùy thời đều có thể tới làʍ t̠ìиɦ. A...... Nam nhân bọn em gọi là ȶᏂασ chứ? Chị cả thích được em ȶᏂασ......”
“Chị cả! Chị quá tốt .”
“Chụt” Chị cả hôn lên môi Tiểu Hùng một cái nói:
“Em còn được không? Nghỉ ngơi một lát, chị còn muốn......”
“Nhưng còn thương thế của chị?”
“Chị không sao rồi, ngày mai có thể ra viện.”
“Haizz, chẳng qua trong khi đang nghỉ, em muốn chị cả sẽ liếʍ mυ'ŧ chăm sóc thằng nhỏ.”
Một đêm này Mỹ Quyên cùng Tiểu Hùng làm ba lần......