Trên tầng thượng cao ốc Ngân An, trong phòng làm việc rộng rãi, một nữ tử trung niên mặc một bộ váy công sở màu tro đang ngồi trước cửa kính, ánh mắt như làn thu thủy hướng xuống dưới lầu quan sát. Một thiếu niên bước ra từ trong cao ốc, lên một chiếc taxi rồi đi thẳng,
Trung niên nữ tử nhìn theo chiếc taxi dần dần biến mất, khóe miệng hơi mỉm cười, khẽ nói:
"Con rùa con này ngày càng biết cách chơi rồi!"
Nàng nhặt lên đôi vớ vứt dưới đất khi nãy bỏ vào ngăn bàn làm việc, cũng lấy ra một đôi vớ mới. Vừa mặc vớ, vừa nhớ lại dư vị tiêu hồn khi nãy.
Nữ tử trung niên này tên Vương Dĩnh Lỵ, năm nay 38 tuổi, là tổng giám đốc tập đoàn Ngân An.
Tập đoàn Ngân An do chồng nàng - Lý Ngân An thành lập năm 1980, trải qua bao nhiêu nỗ lực, tập đoàn Ngân An đã trở thành tập đoàn lớn nhất của thành phố, đứng thứ 3 toàn tỉnh.
Năm 1985, vợ của Lý Ngân An vào nằm viện vì ung thư dạ dày, khi đó Dĩnh Lỵ vừa tốt nghiệp lớp hộ sĩ, được giao trọng trách chăm sóc cho Lý phu nhân. Qua năm 1986, bệnh tình của Lý phu nhân trở nặng, cô qua đời để lại cho Lý Ngân An hai cô con gái.
Tháng 8/1986, Lý Ngân An cầu hôn Dĩnh Lỵ khi nàng mới 19 tuổi. Tháng 12 năm đó hai người tiến tới hôn nhân. Mùa đông năm 1987, Dĩnh Lỵ sinh ra Lý Lực Hùng, vợ chồng hai người nâng niu đứa con trai như viên ngọc quý, năm ấy Lý Ngân An đã 40 tuổi.
Hai năm trước tập đoàn của Lý Ngân An gặp phải khủng hoảng tài chính, đi vay mượn khắp nơi. Trong một đêm khuya, khi trên đường về Thẩm Dương gặp tai nan giao thông, tuy đã nhặt về một cái mạng nhưng phải sống đời sống thực vật. Dĩnh Lỵ đưa chồng về nhà, thuê một cô giúp việc chăm sóc, còn nàng từ chức y tá trưởng ở bệnh viện, thay chồng tiếp quản tập đoàn Ngân An.
Để có thể cứu vãn được tập đoàn, nàng vì nghĩa quên thân, bồi một nhân vật đứng đầu ngân hàng nhân dân đi du lịch Châu Âu một tuần, cuối cùng cũng vay được tám nghìn vạn, giúp tập đoàn thoát khỏi khốn cảnh, nửa năm sau trở lại hưng thịnh như xưa.
Vẻ đẹp của Dĩnh Lỵ thật không có cách nào miêu tả, từng cái giơ tay nhấc chân như thơ như vẽ, mỗi một nụ cười như món quà của tự nhiên, ông trời quả thực thiên vị nàng. Ngoài khuôn mặt xinh đẹp như tiên không tỳ vết. Lại cho nàng thêm một thân băng cơ ngọc cốt, dáng người ma quỷ, cặρ √υ' căng tròn, vòng eo mảnh mai, cặp mông tròn trịa, phối hợp với đôi chân không chút thịt thừa và hai bàn chân trắng nõn như ngọc.
Nàng và con trai Tiểu Hùng bắt đầu lσạи ɭυâи với nhau cách đây 3 tháng.
Hôm đó, khi đang trong nhà tắm thủ da^ʍ thì phát hiện con trai đang nhìn trộm, không biết vì cái gì mà nàng không vạch trần hắn, coi như không biết mà phô ra động tác càng dâʍ đãиɠ hơn. Giống như đang cố gắng biểu diễn thật đẹp cho con trai nhìn.
Kể từ ngày hôm đó, nàng chú ý thấy qυầи ɭóŧ của mình vừa thay ra hôm nay đặt trong máy giặt, đến hôm sau đã thấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của đàn ông, Tiểu Hùng lấy qυầи ɭóŧ của nàng thủ da^ʍ. Điều này khiến Dĩnh Lỵ cảm thấy rất hưng phấn. Tỉ mỉ kiểm tra, nàng phát hiện nội y của Lý Mỹ Lăng cũng có.
Hai người con gái vợ trước của Lý Ngân An đều là những đại mỹ nhân. Chị cả Lý Mỹ Quyên năm nay vừa tròn 25 tuổi, sau khi tốt nghiệp trường cảnh sát thì công tác tại cục kỹ thuật của sở cảnh sát. Em gái Lý Mỹ Lăng 23 tuổi, sau khi tốt nghiệp đại học, cô làm giáo viên ngữ văn ở trường trung học số 16.
Tình cảm của Dĩnh Lỵ và hai cô con gái thân thiết như ruột thịt.
Từ khi chồng gặp chuyện không may. Suốt hai năm trời, Dĩnh Lỵ chưa từng có cuộc sống sinh hoạt tìиɧ ɖu͙© bình thường, tuy nói lần kia phải đi bồi tiếp người ta, nhưng cũng chỉ là một giao dịch. Ngày thường nàng dựa vào việc thủ da^ʍ để tự an ủi bản thân. Việc bị con trai rình coi đã khơi lên trong đầu Dĩnh Lỵ một suy nghĩ dâʍ đãиɠ, khi suy nghĩ đã sinh ra là không thể khống chế được nữa rồi.
Cho tới một ngày, Dĩnh Lỵ phát hiện Tiểu Hùng đang xem một trang web xxx, nàng nghĩ cần phải nói chuyện với con trai rồi.
"Tiểu Hùng, con biết con làm như vậy, mẹ đau lòng lắm không."
"Xin lỗi, mẹ, con...con sẽ không xem nữa." Tiểu Hùng cúi đầu.
"Mẹ tin tưởng con, con là đứa bé ngoan. Năm nay con cũng 17 tuổi rồi, đang trong thời kỳ phát dục trưởng thành, cảm thấy hứng thú với nữ nhân cũng là chuyện bình thường. Thế nhưng phải qua con đường khoa học mới được, chứ trên những website phần lớn là điều hư ảo, đặc biệt là mấy loại web xxx như thế này!"
Dĩnh Lỵ nhìn con trai, trong ánh mắt không rõ là yêu thương hay là du͙© vọиɠ đây.
"Mẹ, con hiểu rồi."
Dĩnh Lỵ thấy trong máy tính của Tiểu Hùng dowload toàn những hình ảnh đùi đẹp và phim lσạи ɭυâи, trong lòng không khỏi nóng rần lên.
"Con thích phụ nữ có đùi đẹp à?"
Tiểu Hùng có chút xấu hổ, Dĩnh Lỵ nói:
"Không có gì, cái đó và thích dung mạo một nữ nhân cũng như nhau thôi"
Nàng đứng lên, nói:
"Con chờ một chút!"
Đi ra khỏi phòng con trai, về phòng ngủ của mình. Một lát sau khi nàng quay lại, đưa cho con trai một cái USB.
"Đây là cái gì?"
Tiểu Hùng hỏi.
"Đây là trước đây bố con chụp cho mẹ đó, con xem đi, so với ảnh con tải thì đẹp hơn nhiều."
Dĩnh Lỵ nói xong cũng đi ra ngoài.
Tiểu Hùng cắm USB vào máy tính, đập vào mắt hắn là hình ảnh vô cùng gợi cảm của mẹ, đùi đẹp thon dài, trắng nõn, tư thế đủ kiểu, điều này khiến cho hắn thực sự rung động, nhịn không được móc dươиɠ ѵậŧ ra, bắt đầu thủ da^ʍ với những tấm ảnh.
Dĩnh Lỵ nhìn qua khe cửa nhìn con trai mình, nó mới 17 tuổi thôi mà sở hữu dươиɠ ѵậŧ dài đến 16cm, bất giác một cỗ máu nóng xông lên đầu, làm cả người nàng khô nóng.
Chịu không nổi dục hỏa hành hạ, nàng đẩy cửa phòng đi vào, Tiểu Hùng đang thủ da^ʍ say sưa, bị mẹ đi vào cắt đứt, vừa sợ vừa thẹn, dươиɠ ѵậŧ tự nhiên mà héo xuống.
Dĩnh Lỵ không nói câu nào, cài khóa cửa, đến gần con trai, ngồi xổm xuống, đưa tay cầm lấy dươиɠ ѵậŧ của con trai, nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa, nàng tin rằng trong tương lai, dươиɠ ѵậŧ của con trai có thể so với bố nó, có khi còn to hơn.
Tiểu Hùng không tin được hết thảy điều này là sự thật, tình tiết chỉ có trong phim lại xuất hiện trên người mình, thật may mắn quá a.
Dưới sự vuốt ve cẩn thận của mẹ, c̠ôи ŧɧịt̠ hùng dũng oai vệ ngóc đầu lên lần hai.
Mẹ cúi đầu xuống, hôn hai cái lên đầu nấm, sau đó mở cái miệng nhỏ nhắn khêu gợi ngậm lấy chim lớn của con trai mà bú ɭϊếʍ.
Tiểu Hùng nhìn chăm chú vào từng động tác của mẹ, lưỡi của nàng liếʍ trên đầu chim khi thì xoay tròn khi thì gảy nhẹ, con chim lớn ra ra vào vào trong miệng, vừa liếʍ vừa mυ'ŧ, một tay cầm lấy hai hòn dái nhẹ nhàng xoa nắn.
Cảm giác thật sướиɠ, thật tuyệt. Tiểu Hùng nhắm mắt lại hưởng thụ.
Dĩnh Lỵ thấy con trai với dáng vẻ hưởng thụ, nhẹ nhàng đẩy hắn nằm lên giường, lưỡi dùng lực không ngừng liếʍ mυ'ŧ.
Đột nhiên, mẹ dừng lại khiến Tiểu Hùng mở mắt ra, chỉ thấy trên đầu một mảnh trắng sáng, trong trắng lộ hồng, ah, đó là mông và tiểu huyệt của mẹ hắn.
"Con trai, thích âʍ đa͙σ của mẹ không?"
"Thích! Đẹp quá ạ."
"Đẹp như thế nào?"
"Trong trắng có hồng. Mẹ, âʍ đa͙σ của mẹ không có lông, thật sạch sẽ, thật xinh đẹp."
"Ưm!"
"Hóa ra mẹ là bạch hổ a."
"Đừng chỉ nói miệng thôi, con không muốn thưởng thức huyệt bạch hổ của mẹ sao?"
Tiểu Hùng tay banh hai cánh mông mẹ hắn ra, Âʍ đa͙σ hiện ra rõ ràng trước mắt hắn, thật đẹp, cánh môi lớn hồng nhạt bao lấy cánh môi nhỏ đỏ tươi cùng hộŧ ɭε mê người, ở đó đã sớm tràn đầy dâʍ ŧᏂủy̠ óng ánh, hắn hé miệng liếʍ mυ'ŧ lấy từng giọt dâʍ ɖị©ɧ từ tiểu huyệt của mẹ hắn, nuốt vào từng ngụm.
Mẹ nhịn không được phải nhả dươиɠ ѵậŧ lớn của hắn ra, rêи ɾỉ thành tiếng: "A…a…"
Tiểu Hùng dùng đầu lưỡi tách mép thịt ra, lách sâu vào khe thịt, day nhẹ trên hộŧ ɭε, thi thoảng còn đâm đầu lưỡi vào trong âʍ ɦộ.
Dĩnh Lỵ vừa mυ'ŧ chim lớn, vừa rêи ɾỉ "Ô...ô...ô..." đầy kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Chỉ chốc lát, mẹ hắn trở mình, gấp gáp nói:
"Con trai ngoan….đến đây...mau lên...mẹ nhịn không được nữa...mau đến cắm vào mẹ đi...Ưmm…"
Vừa nói xong, Dĩnh Lỵ vừa chống hai tau lên đầu giường, hai chân tách ra, nhếch lên cặp mông tuyết trắng, cố gắng phô bày âm huyệt hết mức có thể ra trước mắt Tiểu Hùng.
Tiểu Hùng quỳ xuống phía sau mẹ hắn, nâng mông của nàng lên, cầm c̠ôи ŧɧịt̠ lớn nhắm ngay lỗ huyệt, lập tức tiến vào một nửa.
"Ưʍ...tốt...cứ như vậy…a..." Dĩnh Lỵ hổn hển nói.
Hai tay không ngừng nắn bóp cặp mông trắng nõn, Tiểu Hùng đâm rút liên tục, Dĩnh Lỵ cũng di chuyển thân thể đón nhận những đợt đâm thọc.
"A..ứ...thật là bảo bối ngoan của mẹ…con trai ngoan...mẹ..thật...thoải mái…ahhh...a..."
Dĩnh Lỵ đói đã lâu, vách huyệt không ngừng co rút.
"Ư...tiểu tử thối…con chắc chắn đã xem mấy bộ phim heo đó rồi...ưhhh..aa…thật biết cách cắm huyệt..ahhh!"
"Mẹ, con yêu mẹ… thật thoải mái, con rất thích l*и nhỏ của mẹ."
"Ahhhhh… đừng nói lời hạ lưu như vậy...ưhhh…không cho nói…nói bậy nha..."
"Ahhh mẹ ơi, con cứ nói! Ah… mẹ, con muốn ȶᏂασ l*и, muốn ȶᏂασ l*и nhỏ của mẹ."
"Đáng ghét! Ư ư…ahhh…mẹ...Ah! Ah! Thật thoải mái…con trai ngoan...mau dùng sức...ȶᏂασ l*и của mẹ đi..."
Dĩnh Lỵ không kìm được mà gào thét:
"Ah nha...Tiểu Hùng...Mẹ yêu con...yêu ©ôи ŧɧịt̠ lớn của con...ân...nhanh, mau ȶᏂασ mẹ của con…aaaa…thật sảng khoái…anh..."
"Mẹ, con thấy ân ái với mẹ thật mỹ diệu…con nghĩ con sẽ…không thể rời xa mẹ được rồi..."
"Ưhhh… mẹ thấy...thật hạnh phúc… thật vui vẻ....Aa...có thể có con chim lớn của con...Thực sự là may mắn…aa..."
"Mẹ! Sau này con còn có thể ȶᏂασ mẹ nữa không?"
"A…ohh…có thể...Chỉ cần con thích...mẹ lúc nào cũng có thể cho con...Ưhh…con trai ruột…chồng yêu…nhanh…dùng lực...Mẹ yêu con chết mất...AAhhh..."
Dĩnh Lỵ sướиɠ đến mức nói năng bắt đầu lộn xộn.
Tiểu Hùng bị kích động, mạnh mẽ co rút… Côи ŧɧịt̠ lớn trong âʍ đa͙σ ra vào dông dập.
Do đây là lần đầu tiên làʍ t̠ìиɦ, Tiểu Hùng rất nhanh đã bắn vào trong âʍ đa͙σ của mẹ
Khi Dĩnh Lỵ phát giác ra con trai xuất tinh thì đã chậm, nàng nói:
"Trời ạ, mẹ đang không trong kì an toàn."
Nàng vội vàng đứng dậy, đi vào trong phòng vệ sinh, lấy sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra ngoài.
Tiểu Hùng như vừa tỉnh mộng, nằm ở trên giường thở dốc, thật không thể tin được mình vừa chơi l*и người mẹ ruột vô cùng xinh đẹp.
Dĩnh Lỵ quấn khăn tắm đi ra, nói:
"Mau mặc quần áo vào, chị con sắp về rồi đó."
Dĩnh Lỵ ngắt lên con chim lớn một cái:
"Bảo bối, mẹ còn ăn chưa no, nửa đêm nay con đến phòng ngủ của mẹ nhé."
Ban đêm, bên ngoài trời mưa liên tục không ngớt.
Trong phòng ngủ của mình, Dĩnh Lỵ cởi ra qυầи ɭóŧ bán trong suốt màu phần hồng, nhẹ tách hai bắp đùi trắng nõn lộ ra bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© mềm mại trắng phau mê hồn:
“Đến đây đi con trai, đến đâm vào mẹ đi! Hôm nay mẹ muốn chơi hết mình.”
Tiểu Hùng nằm trên thân thể trắng nõn khêu gợi mềm mại. Con chim lớn cắm vào huyệt mềm của mẹ bắt đầu gian da^ʍ nàng. Một bên vừa gian da^ʍ, một bên vừa thưởng thức vẻ đẹp của mẹ mình.
Con chim lớn của hắn chỉ cắm bên trong huyệt mềm hơn chục cái, nàng đã sảng khoái tới cực điểm, vừa nâng mông phối hợp với hắn, vừa dịu dàng rêи ɾỉ:
“A, con trai, bảo bối, đυ. mẹ, hϊếp chết mẹ con đi ahhh…. Thật sướиɠ… con trai ngoan… mẹ yêu con…”
Nghe người mẹ xinh đẹp dâʍ đãиɠ kêu rên, khiến dươиɠ ѵậŧ của Tiểu Hùng càng trướng to, ra vào trong âʍ ɦộ trơn trượt, dục tiên dục tử! Mẹ hắn không chỉ trẻ đẹp như thiếu nữ mà âʍ đa͙σ của nàng cũng bót như thiếu nữ đôi mươi.
Dĩnh Lỵ bị Tiểu Hùng đâm chọc, thân thể trắng nõn không ngừng vặn vẹo, cặρ √υ' non mềm trắng tuyết trước ngực đong đưa cực kỳ mê người… Tiểu Hùng dùng sức tóm lấy, miệng ngậm một bên núʍ ѵú vào mà liếʍ mυ'ŧ.
“Ah… con ngoan… tuyệt lắm… con mυ'ŧ mẹ thật thoải mái… đừng gấp… ohhh…ahhh…làm chậm một chút..nhaa… chúng ta chơi lâu một chút…uhhh…giỏi quá…a”
Căn biệt thư này là do Lý Ngân An dùng 270 vạn để mua, thuộc khu hoa viên lớm, là biệt thự lớn xây theo kiểu biệt thự dương lâu. Trên dưới tổng cộng 3 tầng, lầu một là phòng phách, phòng bếp, thư phòng, 3 phòng khách, một phòng vệ sinh. Lầu hai cũng có 5 phòng ngủ là phòng Tiểu Hùng cùng hai chị của hắn, mỗi phòng đều rất rộng, có nhà vệ sinh riêng, còn có ban công rộng rãi. Lầu ba là chủ phòng, vốn là phòng ngủ của Dĩnh Lỵ và chồng ở, hiện tại chỉ có một mình nàng. Chồng nàng đang ở phòng khách dưới lầu một, hiện tại đã đổi thành một phòng y tế, bên cạnh phòng của cô giúp việc, để tiện chăm sóc. Lầu ba còn một phòng ngủ nhỏ đối diện với chủ phòng, từ hai phòng ngủ đều có thể đi ra lều hoa bên ngoài. Trong viện có một gara ô tô, dưới gara có một nhà kho, phía sau viện có một bể bơi rộng 50m vuông. Phòng ngủ cách âm rất tốt nên Dĩnh Lỵ không sợ bị người khác nghe thấy nên mới có gan to lớn tiếng rêи ɾỉ như vậy.
Dĩnh Lỵ đẩy con trai ngã xuống giường, cưỡi lên trên, cầm c̠ôи ŧɧịt̠ lớn của con trai, đút vào âʍ ɦộ đầy dâʍ ŧᏂủy̠, nuốt trọn cây dùi thịt, vui sướиɠ nhún nhảy.
“Ahh… con trai…để mẹ tới… ȶᏂασ con...”
Nhìn c̠ôи ŧɧịt̠ của mình bị lỗ da^ʍ của mẹ khuấy động, Tiểu Hùng cảm giác thật quá sướиɠ!
“nhaa… con yêu… con thấy…ahh… mẹ dâʍ đãиɠ không…. Ahh… mẹ thế mà lại…thích cùng… cùng… con trai ruột làʍ t̠ìиɦ…”
“Không… mẹ… con thích mẹ…nếu mẹ không cùng con làʍ t̠ìиɦ…con sẽ rất buồn… sẽ rất… rất thương tâm aa…”
“Hưmmm… con trai ngoan… mẹ cũng thế… sẽ rất tổn thất nhaa…a… con yêu… tới bóρ ѵú mẹ đi,…dùng lực bóp… a”
Tiểu Hùng nghe lời vươn hai tay tóm chặt lấy hai bầu vυ' tùy theo động tác của mẹ hắn mà đung đưa, dùng sức xoa nắn.
Động tác của Dĩnh Lỵ càng lúc càng nhanh, con trai nàng cũng không nhịn được mà đưa mông phối hợp với động tác của nàng.
“Ahh… Trời ơi… hai năm rồi… a… sướиɠ… con yêu… mẹ…mẹ hai năm rồi không sướиɠ như vậy… a…a.. ái da…đâm vào… thật sâu… ahhhhaaaaaaaaaa!!! Ahhhh…ahhhhh…Con yêu…đại bảo bối… mẹ sướиɠ muốn chết…a… ô…ôiiiii…dươиɠ ѵậŧ đâm vào tử ©υиɠ của mẹ rồi… aaaaa… ahhh mẹ sướиɠ bay lên…uhhhhhh..”
Dĩnh Lỵ đột ngột thét to rồi ngừng lại, Tiểu Hùng chỉ thấy một dòng nước ấm nóng bao trọn qυყ đầυ, đây là cao trào của mẹ hắn, cuối cùng cũng thỏa mãn mẹ.
“A… bảo bối…ȶᏂασ chết mẹ…”
Tiểu Hùng đặt mẹ hắn nằm lên giường, quỳ giữa hai chân mẹ hắn gác hai chân lên đầu vai, tay cầm chim lớn nhằm chuẩn lỗ da^ʍ xinh đẹp đâm vào, bên trong vừa ấm lại vừa chặt, bao bọc dươиɠ ѵậŧ hắn. Tiểu Hùng cẩn thận đâm rút, qυყ đầυ kí©ɧ ŧɧí©ɧ vào tận hoa tâm.
“Ưhhh… con trai ngoan…con ȶᏂασ l*и thật giỏi! Nếu mẹ không biết… nhất định sẽ nghĩ rằng con là một cao thủ a… thoải mái…”
Tiểu Hùng nhẹ hôn đầu ngón chân trắng noãn của mẹ hắn, nói:
“Mẹ nghĩ rằng con đọc truyện rồi bỏ không ạ? Con đã học được rất nhiều kinh nghiệm.”
“Con bê con, học cách làm sao để ȶᏂασ mẹ à… ah… căn đau mẹ…”
Thì ra Tiểu Hùng đang bú ʍúŧ đầu ngón chân nàng, đầu lưỡi liếʍ láp giữa kẽ chân, khi đột nhiên cắn lên đầu ngón chân nàng.
Dĩnh Ly ngứa ngáy giãy dụa hai chân, ngón chân nhẹ đưa trên đầu lưỡi con trai đầy lưu luyến.
“Mẹ à, ngón chân mẹ thật đẹp, thật thơm, thật ngọt...”
“Ha ha… ngon thì con ăn nhiều một chút! Ah a… ©ôи ŧɧịt̠ của con ȶᏂασ vào hoa tâm mẹ rồi, ôi…dùng sức đυ. mẹ… mạnh nữa lên...”
Tiểu hùng liếʍ bắp chân mẹ hắn, dươиɠ ѵậŧ không ngừng cắm rút, dùng tốc độ nhanh hơn mà nắc.
“A… con yêu…ȶᏂασ mẹ thật thoải mái… a..a..ahh.. bảo bối… chỉ cần con học tập chăm chỉ, mẹ ngày nào mẹ cũng cho con ȶᏂασ…uhhhh”
"Ahh… mẹ… mẹ tốt của con…l*и nhỏ của mẹ thật chặt…thật đã ghiền ahh… mẹ xinh đẹp của con…mẹ gợi cảm của con…mẹ dâʍ đãиɠ của con…l*и da^ʍ của con…”
Tiểu Hùng run rẩy, Dĩnh Ly kêu lên:
“Bảo bối, bắn vào miệng mẹ, mẹ muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của con.”
Tiểu Hùng vội rút dươиɠ ѵậŧ ra, chạy lên trước mặt mẹ hắn, Dĩnh Ly ngậm côn ŧᏂịŧ vào miệng mυ'ŧ mạnh, một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ mạnh mẽ bắn ra tràn ngập miệng nàng, Dĩnh Ly tham lam nuốt lấy.
“A… mẹ thật tốt…”
Tiểu hung thở dài một hơi, một bàn tay hắn túm chặt tóc mẹ hắn, dí sát đầu nàng vào dưới háng, cây côn ŧᏂịŧ của hắn chìm ngập trong miệng mẹ hắn.
Thật lâu sau, Dĩnh Lỵ đẩy hắn ra, nói:
“Muốn mẹ ngạt chết à.”
Đầu lưỡi liếʍ qυყ đầυ của Tiểu Hùng, lại nói:
“Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của con trai ăn thật ngon, mẹ rất thích!”
Tiểu hùng nằm xuống, ôm chặt mẹ:
“Cảm ơn mẹ.”
“Đứa nhỏ ngốc, còn khách khí với mẹ làm gì? Muốn nói cảm ơn, hẳn là mẹ phải cảm ơn con”
Dĩnh Lỵ ôm hông con trai nói:
“Từ khi cha con xảy ra chuyện, mẹ con chưa từng làʍ t̠ìиɦ qua, hôm nay con làm mẹ thoải mái quá.”
“Mẹ, chẳng lẽ mẹ không nghĩ tới chuyện tìm tình nhân? Cha xảy ra chuyện đã hơn hai năm, mẹ tìm tình nhân cũng có thể hiểu được.”
“Con có thể nói như vậy cũng không uổng mẹ thương con. Mẹ cũng từng nghĩ qua, nhưng mà mẹ là nhân vật của công chúng, không thể mạo hiểm rơi vào cảnh thân bại danh liệt. Lại nói, biết đâu gặp phải tên đàn ông đến chỉ vì tiền, chỉ tới ȶᏂασ mẹ rồi lừa bịp tống tiền thì trách ai bây giờ?”
“Ôi mẹ à, mẹ đáng thương của con, sau này để con thỏa mãn cho mẹ .”
“Con ngoan, mẹ rất thích con chơi mẹ. Nhưng nói thì hay lắm, chờ khi con có vợ, sẽ chẳng làm
tình được với mẹ nữa!”
“Mẹ à, con muốn chơi mẹ cả đời.”
“Không được, đến khi đó con cũng phải nhìn mặt mũi của vợ con nữa.”
“Mẹ, đến lúc đó rồi tính đi!”
Dĩnh Lỵ ôm chặt con trai, dường như sợ hắn chạy mất.
“Mẹ, con… lại muốn.”
“Con ngoan, thời gian của chúng ta còn nhiều, mai con còn phải đi học, nghe lời, ngày mai khi tan học, mẹ có trò chơi rất hay dành cho con.”
“Vâng, thế cũng được rồi ạ.”
Hai người quần áo cũng không mặc liền ôm nhau ngủ, nghĩ đến sau này mỗi ngày đều có thể ôm người mẹ gợi cảm đi ngủ, đây là chuyện tuyệt vời đến thế nào đây.....