Khương Thủy Lê nghĩ mình là một người hư hỏng. Tại sao sau khi chia tay với Cố Thanh Châu, cô mới phát hiện Cố Thanh Châu tốt như thế, chỗ nào cũng tuyệt vời, trưởng thành lại còn đẹp trai nữa, đặc biệt là cô còn có tâm tư muốn làm chết anh luôn.
Mỗi ngày cô đều muốn được anh cắm.
Hoàn toàn khác với tâm trạng của trước đây, trong quá khứ cô vẫn luôn cho rằng mình chỉ chấp nhận ở tạm bên cạnh với Cố Thanh Châu thôi, nhưng hiện tại khi biết bản thân đã thích anh nhiều như vậy, cô lại cảm thấy, Cố Thanh Châu chỗ nào cũng tốt cả.
Giá như cô biết trái tim mình sớm hơn thì hay quá rồi.
Nghĩ như vậy, Khương Thủy Lê cũng cởi dây an toàn ra, ngồi lên đùi của Cố Thanh Châu, hôm nay cô đang mặc váy, vì nghĩ đến chuyện tối nay sẽ hẹn hò với Cố Thanh Châu, cho nên Khương Thủy Lê còn đặc biệt mặc quần lọt khe để đi ra ngoài.
Rất tiện cho việc làm Cố Thanh Châu sướиɠ.
Vì vậy, bây giờ Khương Thủy Lê đã nắm lấy tay anh, nhét nó lên mặt trên âʍ ɦộ của mình, và nói với anh rằng:
"Cố Thanh Châu, xem em đang mặc gì ở bên trong nè?"
Cố Thanh Châu nghe thấy những lời này liền mò vào trong váy của cô để sờ xem, thế mà lại là… ‘Quần lọt khe?’
Đây không phải là quần lọt khe hay sao? Rõ ràng là chỉ để che mắt thiên hạ thôi.
Thấy vậy, anh liền vén váy của cô lên, quả nhiên là một cái quần lọt khe màu đen.
Nó được may rất ít vải, ngay cả âʍ ɦộ của cô cũng không thể che được, hoa huyệt nhỏ của cô cũng rất thèm khát, muốn ăn cái qυầи ɭóŧ này, lỗ da^ʍ không có lông trông khiêu gợi lạ thường.
Cố Thanh Châu bị cô làm cho tức giận muốn chết luôn rồi:
"Hôm nay em mặc cái quần lọt khe này để đi làm luôn à? Vừa rồi lúc đi ăn cơm tối và đến rạp xem phim cũng mặc cái này hả?"
Nếu như bị người đó nhìn thấy, anh thật sự muốn bóp chết cô!
Khương Thủy Lê nói: "Đúng vậy, nhưng em đang mặc một chiếc váy dài, không có ai nhìn thấy nó cả. Em sẽ chỉ cho anh xem thôi. Anh sờ âʍ ɦộ nhỏ của cho em được không."
Nói xong, Khương Thủy Lê liền nắm lấy tay anh và tự mình đưa nó vào hoa huyệt của mình. Các ngón tay của Cố Thanh Châu cọ xát vào vào mặt trên của chiếc quần lọt khe.
Khương Thủy Lê thoải mái vặn vẹo mông, cảm giác được Cố Thanh Châu như đang bị điện giật, anh sờ soạng như thế một lúc, bên dưới của Khương Thủy Lê đã chảy nước ra rồi.
Bàn tay của Khương Thủy Lê phối hợp với tay của Cố Thanh Châu để sờ nắn, vuốt ve đến nỗi chiếc quần lọt khe của cô đã ướt đẫm luôn rồi.
Đúng lúc này, Khương Thủy Lê đã bị Cố Thanh Châu đặt lên trên tay lái, cởi váy của cô ra, sau khi lột hết, trên người Khương Thủy Lê chỉ còn lại một bộ nội y.
Đồ lót của Khương Thủy Lê hóa ra chính là... Đồ thiết kế bằng ren rỗng, thứ ở vị trí trung tâm là... Trong suốt. Mặc dù cô đang mặc đồ lót, nhưng bộ ngực của Khương Thủy Lê đã lộ ra khỏi cái bra rồi, có thể nhìn thấy đường viền ngực của cô, nửa kín nửa hở, cực kỳ hấp dẫn người khác.
Dáng vẻ này chỉ nhìn qua thôi, trông thật sự rất gợϊ ȶìиᏂ rồi.
“Chỗ nào bán loại đồ lẳиɠ ɭơ thế này?”
Khương Thủy Lê: “Không phải anh đã mua cái này cho em à?”
Anh mua quá nhiều, đến mức chính mình cũng không nhớ nổi. Tất cả những thứ này đều do Khương Thủy Lê chọn và Cố Thanh Châu mua. Nếu anh thích xem, cô sẽ mặc cho anh ngắm.
Cố Thanh Châu thậm chí đã mua cả thùng luôn, bản thân anh cũng quên mất là có món đồ này, bây giờ nhìn thấy bộ dạng hấp dẫn như vậy, Cố Thanh Châu liền tách hai chân cô ra, khiến âʍ ɦộ nhỏ bên dưới khẽ mở, chiếc quần lọt khe được nhét vào bên trong.
Cố Thanh Châu không lấy cái qυầи ɭóŧ ra ngoài, anh nhét nó vào bên trong âʍ ɦộ của cô, sau đó cúi đầu xuống, liếʍ láp.
Cách một chiếc quần lọt khe, Cố Thanh Châu liếʍ hoa huyệt của cô, khiến cả chiếc quần cũng ướt đẫm.
Khương Thủy Lê ngồi ở trên tay lái, để thuận tiện cho anh liếʍ láp, cô còn dùng hai chân kẹp chặt đầu của Cố Thanh Châu lại, cứ để một tư thế như vậy, cô đã đưa toàn bộ hoa huyệt của mình vào miệng anh.
Đầu lưỡi của Cố Thanh Châu đã liếʍ cho cô nhiều năm như vậy, cũng đã luyện tập được kỹ năng dùng đầu lưỡi đưa nàng đi lêи đỉиɦ. Khương Thủy Lê cảm thấy thoải mái khi bị liếʍ, cô nắm lấy tóc của anh, cắn đôi môi rêи ɾỉ:
"A ____ Thật thoải mái ___ Liếʍ em đi ___ Cố Thanh Châu ___ Thật là tuyệt vời ___ Em sắp bị anh liếʍ chết rồi, đầu lưỡi đang cắm ở bên trong của anh thật là tuyệt ____”
Cái qυầи ɭóŧ vẫn còn nằm ở trong âʍ ɦộ của cô, Cố Thanh Châu liếʍ một lúc lâu, phía dưới đã ướt đẫm rồi, không rõ là nước dãi của Cố Thanh Châu hay là nước da^ʍ của cô.
Sau khi đã liếʍ hết toàn bộ nước da^ʍ do Khương Thủy Lê chảy ra, Cố Thanh Châu cởi chiếc thắt lưng của mình xuống, nhìn thấy dáng vẻ Khương Thủy Lê sung sướиɠ như vậy, anh liền đưa thắt lưng vào tay Khương Thủy Lê rồi trói cô lại, tạo thành một loại ảo giác như mình bị bắt cóc và cưỡиɠ ɠiαи.
Khương Thủy Lê cứ ngoan ngoãn để anh trói mình như vậy, đến mức bên dưới đã tràn ngập nước da^ʍ luôn rồi.
Cố Thanh Châu cởϊ qυầи ra, lúc đang chuẩn bị lột áo xuống, Khương Thủy Lê lại nói:
"Đừng cởi ra, em muốn nhìn thấy sếp Cố mặc tây trang rồi cắm vào hoa huyệt của em."
Cố Thanh Châu nghe được những lời này liền không cởϊ áσ của mình ra nữa, chỉ cởϊ qυầи tây thôi, còn phần phía trên được giữ lại để thỏa mãn cô.
“Khương Thủy Lê, em như thế này là đang lợi dụng anh đấy, muốn chơi mại da^ʍ với anh à, chúng ta còn chưa hòa hợp như ban đầu đâu, đã muốn anh chơi em rồi?”
Khương Thủy Lê: “...”
Thực tế là quần của anh lại được cởi rất nhanh.
Thấy anh có dáng vẻ ngoan ngoãn như vậy, Khương Thủy Lê liền di chuyển bản tay đang bị trói tay sang, giúp anh cởi những chiếc cúc áo ở bên trên ra, sau đó ngồi lên đùi Cố Thanh Châu, cúi đầu hôn lên đầṳ ѵú của anh.
Cố Thanh Châu nhìn dáng vẻ Khương Thủy Lê đói khát hôn lên đầṳ ѵú của mình như vậy, đầu lưỡi còn liếʍ láp ở trên đó.
Sau khi đảo nhiều vòng xung quanh nụ hoa kia, nước dãi của cô đã làm ướt cả núʍ ѵú Cố Thanh Châu.
Cố Thanh Châu dùng tay nâng mông Khương Thủy Lê lên, kéo cái qυầи ɭóŧ ở trong hoa huyệt của cô ra ngoài.
Chiếc qυầи ɭóŧ lọt khe đã bị nhét vào bên trong âʍ ɦộ quá lâu rồi, khi nó được lôi ra ngoài, Khương Thủy Lê thoải mái đến nỗi kêu ra một tiếng.
Cố Thanh Châu lấy quần lọt khe ra và nhấn nó vào trong miệng cô, để cô cắn chính cái qυầи ɭóŧ của mình:
"Cắn đi, sếp Cố muốn cắm vào hoa huyệt của em, đừng phát ra âm thanh nào cả."
Nghe thấy những lời này, Khương Thủy Lê liền mở miệng ra cắn chặt lấy cái qυầи ɭóŧ của mình, quần lọt khe đã ướt sũng, tất cả đều là nước da^ʍ của Khương Thủy Lê, miệng của cô bị chặn lại rồi.