Sau Khi Say Rượu Tôi Vào Nhầm Nhà Hàng Xóm

Chương 41: Không Còn Mặt Mũi

Nếu một người đàn ông không thể kéo dài, như vậy ở phương diện chuyện trên giường thực không còn mặt mũi.

Mạnh Lễ không cho phép mình biến thành người đàn ông thất bại như vậy, anh phải tiếp tục lừa gạt người phụ nữ ngu xuẩn này trị liệu cho mình.

Mạnh Lễ hít sâu một hơi, đè nén cơn giận dữ trong lòng, giọng điệu hòa hoãn, quay đầu nói với Liễu Nhứ: "Cô xem, bởi vì cô không giúp tôi bắn ra, nó nghẹn muốn hỏng nên mới mềm xuống. Như vậy không chỉ không chữa được bệnh của tôi, mà bệnh tình còn có thể nặng thêm. Ngay cả khi cô hôn nó bằng miệng một lần nữa, nó không dễ dàng cứng lên được nữa.”

Liễu Nhứ vừa nghe thấy bệnh tình có thể nặng thêm, nhất thời liền hoảng hốt, cô khẩn trương hỏi han: "Mạnh tiên sinh, vậy nên làm cái gì bây giờ? Trị liệu có còn tác dụng nữa không?"

Mạnh Lễ cúi đầu thở dài, "Trị liệu đơn giản, hẳn là không có tác dụng gì. Tuy nhiên, chúng ta có thể làm điều trị chuyên sâu, tiếp tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ nó cứng lên.”

"Làm điều trị sâu hơn? Làm sao có thể làm sâu sắc thêm trị liệu vậy?" Liễu Nhứ khó hiểu nhìn người đàn ông, không biết anh nói là có ý gì.

Mạnh Lễ quét mắt nhìn chiếc áo khoác dài trên người Liễu Nhứ, nói: "Cô cởϊ qυầи áo ra đi."

Bây giờ chính là mùa hè, thời tiết rất khô nóng, Liễu Nhứ trên người mặc một cái áo khoác dài, kỳ thực rất nóng.

Nhưng vừa rồi cô vội vàng chạy xuống, cũng không mặc quần áo chỉnh tề, bên trong mặc một chiếc váy ngủ chiết eo, cổ áo có chút thấp, lộ ra khá nhiều da thịt, khiến cô có chút ngượng ngùng, không dám trực tiếp cởi ra trước mặt Mạnh Lễ.

Vì vậy, ngay cả khi nóng, cô vẫn chịu đựng mà không cởϊ áσ khoác của mình.

Lúc này, Mạnh Lễ lại bảo cô cởϊ qυầи áo. Cô do dự một hồi, vẫn là cởϊ áσ khoác ra. Sau khi cởϊ áσ khoác, cô có chút ngượng ngùng kéo cổ áo lên trên, hai tay đặt trên đầu gối, câu nệ ngồi xuống.

"Mạnh tiên sinh, tôi cởϊ qυầи áo xong rồi." Liễu Nhứ có chút ngại ngùng nói.

Mạnh Lễ lại không hài lòng, anh nhíu mày, mở miệng nói: "Cởi cả váy ngủ ra nữa."

"Anh... Anh muốn làm gì?" Liễu Nhứ cả kinh, sợ tới mức lùi ra sau, vội vàng dùng hai tay đan che trước ngực, vẻ mặt đề phòng nhìn Mạnh Lễ.