Nghe thấy tiếng khóc của cô em gái nhỏ, trong lòng Ngôn Húc giật nảy mình, hận không thể tát mình hai cái, thật là rượu bia hại thân!
"Ca ca, người nhéo cũng đau quá, Tiểu Thủy Nhi đau quá..."
Lẽ ra Ngôn Húc nên nới lỏng núʍ ѵú, nhưng sự đυ.ng chạm mềm mại trơn bóng trong tay khiến anh không nỡ từ bỏ, dù đã miễn cưỡng đã nới lỏng rồi, anh vẫn yếu ớt nắm lấy, núʍ ѵú mềm mại đau đến run rẩy nảy lên trong lòng bàn tay của anh, khiến anh cảm thấy nóng bừng, Ngôn Húc cả kinh không dám cử động nữa.
“Ca ca, không đau nữa rồi…” Chẳng những không đau, bên trong lỗ nhỏ còn ngứa, đầu nhũ hoa cũng vậy, sưng đỏ muốn cọ cọ vào da thịt nam nhân.
Ngôn Húc hiểu rõ rằng Bàng Thuỷ Nhi nói không còn đau nữa ám chỉ rằng anh có thể rút gậy thịt ra. Nhưng lời truyền đến tai Ngôn Húc lại giống như là mời gọi ‘Em không đau nữa, mau tiến vào đi.’
Ngôn Húc tự nhắc nhở bản thân rằng đây là em gái ruột của anh, nhưng càng nghĩ đến thì anh càng không kiềm chế được, anh ước gì mình có thể đứng dậy, tuỳ ý thao huyệt cô một cách triệt để.
Có trời mới biết anh đã dùng bao nhiêu ý chí để giật dươиɠ ѵậŧ cứng nhắc của mình ra.
"Đau quá..." Qυყ đầυ cùng với thịt mềm bên trong dính vào nhau, rút
ra rất đau, Bàng Thủy Nhi vô thức siết chặt, ngực bị tay lớn của Ngôn Húc đè chặt "Ưʍ..."
Đầṳ ѵú cứng rắn như hòn đá nhỏ cọ vào lòng bàn tay vừa tê vừa ngứa, Ngôn Húc như bị ma nhập, qυყ đầυ vừa rút ra lại đẩy vào, hai tay cũng gắt gao nắm lấy ngực lớn của em gái không chút do dự.
"A...anh trai...ưʍ...tê quá..."
Bàng Thuỷ Nhi chận rãi vặn eo, cọ cái mông mềm mại của mình vào bụng dưới của Ngôn Húc khiến người đàn ông không ngừng thở dốc.
Bàng Thuỷ Nhi vốn nghĩ rằng sáng nay cô không thể ăn gậy lớn của anh trai, nhưng có vẻ dươиɠ ѵậŧ trong lỗ đang hùng dũng đầy hứa hẹn. Chỉ nghĩ đến việc có thể thưởng thức trọn vẹn dươиɠ ѵậŧ to dài này, Bàng Thuỷ Nhi liếʍ môi trên, cười ranh mãnh.
“Tiểu Thủy Nhi, ca ca ta xoa cho ngươi, để cho Tiểu Thủy Nhi chảy ra chút nước mật liền rút ra sẽ không còn đau.” Ngôn Húc cảm thấy bản thân điên rồi, khi anh nói ra những lời này cũng chính là lúc anh thực sự rơi vào địa ngục.
Nhưng được ở cùng mỹ nữ trong địa ngục, còn gì đáng sợ đâu?
Một tay khác của Ngôn Húc luồn qua cơ thể của Bàng Thuỷ Nhi, giữ hai bầu ngực lớn lại với nhau, chúng mềm mại như kem, núʍ ѵú hồng hào mềm mại giống như nụ hoa nhỏ đáng yêu.
"Tiểu Thủy Nhi phát triển rất tốt."
"Hừm... ca ca... ngứa quá..." Bàng Thuỷ Nhi híp mắt, thưởng thức Yan Xu tay nghề không tệ.
Cô gái nhỏ lúc này giống như một con yêu tinh, một con yêu tinh ngu dốt và quyến rũ. Ngôn Húc cọ chóp mũi cao của mình vào đôi tai ửng đỏ của Bàng Thuỷ Nhi, hơi thở nóng ẩm của anh làm cơ thể mảnh mai của cô run lên, ngón trỏ và ngón cái thô to của nam nhân kết hợp thuần thục xoa nắn núʍ ѵú cương cứng đỏ bừng.
"A! Anh... lạ thật..."
Hai đầṳ ѵú giật giật bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá mãnh liệt, âʍ ɦộ đang mυ'ŧ chặt dươиɠ ѵậŧ lớn co thắt đột ngột, một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra xối xả lên qυყ đầυ.
Đã đến lúc có thể được kéo ra được.
Nhưng Ngôn Húc không muốn động, ngược lại càng tỉ mỉ xoa nắn đầṳ ѵú, lần lượt liếʍ sau gáy tỏa ra mùi hương ngọt ngào của em gái.
"Ca ca... ừm... ngứa bên trong..."
Ngực cao ưỡn lên, những ngón chân trắng và hồng hào co quắp không chịu nổi. Phần eo mềm mại như rắn nước bắt đầu không ngừng vặn vẹo, lỗ nhỏ đóng mở, không ngừng phun ra dâʍ ɖị©ɧ bôi trơn.
"Tiểu Thủy Nhi, đừng nhúc nhích, ca ca sẽ chịu không nổi."
"Anh ơi, anh có cảm thấy khó chịu không? A!" Bàng Thuỷ Nhi lo lắng nói, nhưng giây tiếp theo, cô đã bị nam nhân phía sau cắc vào cổ.
“Tiểu Thủy Nhi, em không biết sao, ca ca là nam nhân…” Sau một hồi hoảng sợ cùng đấu tranh, Ngôn Húc quyết định chiều chuộng cô em gái đáng yêu của mình.
"Em biết ca ca là nam nhân, ca ca cao lớn, thân thể cũng cứng rắn."
Bàng Thuỷ Nhi nói một cách chân thành, dươиɠ ѵậŧ lớn của anh trai còn đang ngo nguẩy trong âʍ ɦộ của cô, sao cô có thể không biết.
Trước khi Bàng Thuỷ Nhi vào đại học, cô thực sự không hiểu chuyện nam nữ hoan ái, cô ngây thơ nghĩ rằng chỉ cần hôn môi là có thể thụ thai và sinh em bé. Sự ngây thơ của cô đã bị đám bạn trong ký túc xá chế giễu trong hơn nửa năm.
Giáo viên trong trường học ở thị trấn rất phong kiến cổ hủ nên họ đều tránh nói về kiến thức sinh lí.
Bàng Thuỷ Nhi ăn mặc rất quê mùa, lại còn đeo chiếc kính gọng đen to bản, đương nhiên sẽ không có chàng trai nào tiếp cận cô.
Sau khi lên đại học, với ngoại hình ưu nhìn cô cũng có vài người theo đuổi.
Nhưng tính cách của Bàng Thuỷ Nhi rất buồn tẻ, dưới cái bóng của của Lâm Thanh Hàn, cô dần trở nên tự ti và u ám hơn rất nhiều, vì vậy cô không có cơ hội làm những việc thân mật này.